Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ tiếp tục nhà xưởng hai ngày, từ trong đó chọn một nam nhân việc nghiêm túc, chính trực, tài ăn xưởng trưởng, chọn một tổ trưởng, để nhà xưởng thể vận hành định mà cần bọn họ trực tiếp giám sát nữa.

Mà bên , đội khai thác đến bộ tộc A Mạc.

Bộ tộc A Mạc rằng đội khai thác quan trọng thế nào với bộ tộc bọn họ, nên tiếp đón niềm nở.

Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ tìm xây ký túc xá cho đội khai thác tại khu chợ, dù chợ cách bộ tộc A Mạc gần, đến mỏ ngọc thạch cũng xa

Ký túc xá vẫn xây xong, nhưng nhờ sự giúp đỡ của bộ tộc A Mạc, bọn họ chỗ ở tạm thời trong lều trại.

Đã lâu tiến hành khai thác, ai nấy đều ngứa tay, định chỗ ở xong, bọn họ liền kéo đến mỏ đá.

Sau một ngày bận rộn, khi trở về, từng đều kích động đến khuôn mặt đỏ lên.

Mỏ ngọc thạch trữ lượng còn cao hơn cả mỏ ngọc ở Thanh Ngọc trấn!

Chỉ trong ngày đầu tiên, bọn họ khai thác ít ngọc thạch.

Dù chỉ là loại bình thường nhất cũng giá trị.

lúc mới là ngày đầu tiên, tuy khai thác loại ngọc thượng hạng, bọn họ cũng nhụt chí.

Hiện tại bọn họ vẫn ở trong lều trại, ký túc xá thiện, nên bọn họ thể thuê đầu bếp mà đành chợ ăn.

Chợ phiên lúc nào cũng đông đúc, mỗi một cửa hàng đều hàng dài xếp hàng, bọn họ một vòng dừng cửa hàng đông khách nhất.

Bọn họ hỏi thăm một chút, mới đây là tiệm bán lẩu cay, là món ăn ngon nhất chợ .

Hiện giờ xếp hàng chủ yếu là từ Trung Nguyên, dù thời tiết oi bức, nhưng thật vất vả mới đến một , đương nhiên là ăn.

Huống hồ, trời sẩm tối, gió hè thổi nhè nhẹ, còn nóng bức như ban ngày, ăn lẩu cay cũng quá khó chịu.

Bọn họ xếp hàng suốt hơn nửa canh giờ mới đến lượt.

Dưới sự hướng dẫn của tiểu nhị, bọn họ vụng về chọn món.

Tiểu nhị thấy nhóm bọn họ đông , bèn đề nghị gọi hai suất lẩu cay, chọn nhiều món ăn kèm hơn, kết hợp với cơm trắng là đủ no.

Bọn họ ăn lẩu cay bao giờ nên đương nhiên là theo lời tiểu nhị.

Sau khi gọi món xong, bọn họ liền xuống nôn nóng chờ đợi.

Phía còn nhiều suất đang nấu, vì bọn họ tiếp tục chờ đợi.

Khoảng nửa canh giờ , tiểu nhị cuối cùng cũng bưng hai bồn lẩu cay màu sắc xinh , ngay đó bưng cho bọn họ mỗi một chén cơm.

Lẩu cay thật sự thơm, mấy bưng chén ngừng nuốt nước miếng, một lúc mới kìm mà cầm đũa lên.

Gắp một miếng, ăn cùng với cơm trắng, đúng là mỹ vị nhân gian!

Từng cũng cắm đầu ăn, trán đầy mồ hôi nhưng cũng dừng .

Ăn hết một chén cơm, bọn họ gọi thêm chén thứ hai, chén thứ ba.

Công việc khai thác tiêu tốn nhiều sức lực, vốn dĩ bọn họ ăn nhiều, cộng thêm lẩu cay cực kỳ đưa cơm, thế là ai nấy đều ăn nhiều hơn hai chén cơm so với bình thường.

Bọn họ ăn lâu, chờ đến khi ăn gần xong thì trong tiệm cũng còn khách.

Thời gian quá muộn, những vị khách còn xếp hàng phía đều tiểu nhị khuyên về.

Thấy tiểu nhị ở bên cạnh lau bàn, đội khai thác ăn uống no đủ liền nhịn hỏi: "Tiểu nhị, chợ của các ngươi ngoài lẩu cay , còn món gì ngon nữa ?"

Lão Thất khẽ một giếng,"Các vị khách quan, khoe khoang, nhưng chợ của chúng hầu như món nào là ngon, cứ tùy tiện chọn một cửa hàng, đảm bảo các vị ăn sẽ hài lòng."

Từ Tết, chợ nhiều món ngon, Tết, những quầy xiên nướng lúc mở thành tiệm đồ nướng, còn chuyên nấu sữa bán, bán mì bò kho, mì thịt đê, thậm chí còn mở một tiệm mì lạnh.

Dĩ nhiên, tất cả những tiệm đều là chi nhánh của Sở gia, chủ quán đều là hoặc quen của nhà bọn họ.

Trước khi mở cửa hàng, bọn họ còn ký thỏa thuận, tuyệt đối thể tiết lộ công thức ngoài, nếu sẽ bồi thường tiền lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-456.html.]

Hơn nữa, tất cả nguyên liệu như gia vị, rau củ, đá lạnh mà trong tiệm cần dùng đều lấy từ Sở gia.

Nắm giữ những đồ vật quan trọng trong tay, bọn họ cũng sợ khác giở trò.

Đội khai thác xong thì vô cùng kích động, hôm nay ăn lẩu cay , ngày mai nhất định thử xiên nướng!

Ở Bắc Dương, tiệm xiên nướng lúc nào cũng chật kín , bọn họ cơ hội nếm thử.

Tới bên thì vẻ dễ dàng hơn một chút.

Sau khi trò chuyện với tiểu nhị, bọn họ cũng ăn xong.

Lẩu cay ăn ngon như vạy, bọn họ còn nghĩ món lẩu cay chắc chắn sẽ đắt, nhưng ngờ hai suất lẩu cay lớn kèm theo cơm thế nhưng chỉ 200 văn!

Bọn họ sửng sốt!

Như tính , mỗi chỉ tốn 20 văn...

Thế thì dù ăn ngày ba bữa, tháng nào cũng ăn, vẫn đủ khả năng chi trả!

Phải rằng, hiện tại một tháng lương của bọn họ lên đến 10 lạng bạc!

Mắt ai cũng sáng rực.

Lão Thất thu tiền xong, thấy bọn họ nóng đến đầu đầy mồ hôi, bèn chỉ tay về phía tiệm sữa,"Nếu nóng quá, các vị thể mua thử sữa đá nếm thử, ngon lắm đấy!"

Nghe , bọn họ liền lời cảm ơn nhanh chóng chạy đến tiệm sữa.

Ở tiệm sữa vẫn còn hơn mười đang xếp hàng.

TBC

Bọn họ cũng vội, cứ từ từ chờ đợi.

Cuối cùng cũng đến lượt, mỗi mua một ly sữa đá, chỉ tốn 5 văn một ly, thanh toán xong, bọn họ lập tức uống thử.

Trà sữa mát lạnh, ngọt ngào, miệng cảm thấy như đang tận hưởng khoái lạc của tiên nhân.

Bọn họ ngẩn , uống ngon quá!

Không trách tiểu nhị ở tiệm lẩu cay chợ món gì cũng ngon, quả nhiên dối!

Chẳng mấy chốc, ly sữa bọn họ uống hết sạch, bọn họ , yên lặng .

Chẳng bao lâu , mỗi cầm tay một ly sữa khác bước .

Bọn họ uống sữa, chậm rãi về lều.

"Nghe chủ nhân ký túc xá của chúng sẽ xây ngay trong chợ, chẳng chúng ăn gì thì ăn cái đó ?"

"Các ngươi xem, là đừng để chủ nhân thuê đầu bếp cho chúng nữa, mỗi ngày đều ăn ở chợ."

"... nếu đầu bếp, chúng tự bỏ tiền, như lãng phí..."

"Cũng đúng... nhưng chúng thể thương lượng với chủ nhân, hỏi một chút xem thể mỗi tháng phát cho chúng thêm mỗi 200 văn, chúng sẽ tự ăn bên ngoài."

"Nghe lý đấy, cứ như !"

Sáng hôm , đội khai thác dậy từ sớm, liền gấp chờ nổi dạo quanh chợ, buổi sáng sẽ nhiều quầy hàng bán điểm tâm sáng.

Bọn họ nhanh chóng mỗi mua một cái bánh cuốn, bên trong bánh cuốn khoai tây xào và cà rốt, ăn ngon!

Vừa ăn bánh cuốn, bọn họ về phía khu mỏ.

Đến gần trưa, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đến khu mỏ.

Đội khai thác vẫn đang bận rộn việc, ai nấy chỉ mặc một chiếc quần dài, để trần , mồ hôi chảy ròng ròng.

Sở Trường Phong gọi bọn họ một tiếng: "Nghỉ trưa thôi!"

 

Loading...