Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 458

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Toàn bộ đồng ruộng, các bá tánh đều tràn đầy nhiệt huyết, càng đào khoai tây càng kích động.

Hầu hết khoai tây trong ruộng đều lớn, nhiều, cuối cùng, khi cân đo, sản lượng ước tính từ 1900 cân đến 11000 cân mỗi mẫu ruộng.

Con chẳng khác gì một quả b.o.m nổ tung trong lòng .

Dù Sở gia trồng khoai tây từ năm ngoái, nhưng các bá tánh hề sản lượng khoai tây cao đến mức đáng sợ như .

Các bá tánh một trận buổi sáng, khi sản lượng òa thêm một nữa.

Huyện lệnh và Lam Lập khuyên nhủ thế nào cũng .

Mọi đào khoai tây, đến trưa, dù trời càng lúc càng nắng gắt, bọn họ vẫn dừng .

Huyện lệnh yêu cầu tất cả về nhà nghỉ ngơi, chiều tiếp tục đào, nhưng đều , những sọt khoai đầy ắp đào lên, họ kích động đến mức chẳng cảm thấy nóng, cũng chẳng thấy đói dù buổi sáng ăn cơm.

Nhìn nhiệt tình của tăng vọt, huyện lệnh và Lam Lập cảm thấy vô cùng chua xót.

Đây là thời khắc hy vọng của Bắc Dương đến, chẳng ai dừng .

Thôi thì, khuyên thì cứ để .

Cuối cùng, ai về nhà, bọn họ trực tiếp mặt đất đốt lửa ngay tại ruộng, vùi khoai tây đống lửa để nướng lên ăn.

Khoai tây nướng mềm dẻo, ăn một củ thôi no căng bụng.

Ăn xong tiếp tục việc.

Mọi đào khoai tây từ sáng đến tối, mãi đến khi màn đêm buông xuống mới tình nguyện rời khỏi đồng ruộng.

Còn Trung Nguyên trong thành Bắc Dương thì cả ngày hôm đó đều cảm thấy kỳ lạ, bọn họ gần như thấy bóng dáng dân bản địa cả, chỉ thấy từng sọt hàng lớn từ ngoài thành vận chuyển về từng nhà, liên tiếp ngừng, bịn họ tò mò, nhưng ai cho bọn họ .

Làm việc cả ngày, khi Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ về đến nhà, cả hai đều cảm thấy chóng mặt vì mệt, ngoài trời nắng nóng, mai chắc chắn sẽ nữa.

Khoai tây mùa, bọn họ cũng cần chỉ đạo gì thêm, hơn nữa, khoai tây trong ruộng nhà bọn họ cũng thu về.

Ngày mai, bọn họ tìm nhóm lưu dân ngoài thành.

Công việc đào khoai tiến hành hừng hực khí thế, các bá tánh đều đồng, mất năm ngày thì thu hoạch xong bộ.

Sản lượng lương thực năm nay gấp mấy chục , thậm chí cả trăm so với những năm .

Lúc nộp thuế lương thực, ai nấy đều vui tươi hớn hở, một chút miễn cưỡng.

Cho dù bọn họ nộp một nửa, thậm chí là chín phần mười, thì còn vẫn nhiều hơn những năm quá nhiều.

quan phủ chỉ thu thuế theo tiêu chuẩn năm ngoái, mỗi nhà mỗi hộ chỉ cần nộp một phần mười lương thực.

Điều đó nghĩa là nếu thu hoạch 10000 cân, bọn họ chỉ cần nộp 1000 cân.

Bởi vì lúc vốn dĩ cũng chỉ 100000 cân khoai giống, Bắc Dương nhiều bá tánh như , mỗi nhà mỗi hộ dựa theo đầu phân xuống, thực cũng nhiều.

Cùng lắm chỉ đủ trồng hai mẫu đất, nhưng bọn họ cũng thỏa mãn .

Hiện giờ thu hoạch nhiều khoai tây như , sang năm sẽ đủ hạt giống, trồng bao nhiêu thì trồng.

Có lương thực mới, các bá tánh ngày ngày ăn khoai tây một chút cũng thấy ngán.

Cách chế biến khoai tây cũng ngày càng đa dạng, phần lớn đều học từ các tiệm ăn vặt và tiệm cơm của Sở gia.

Bọn họ nghĩ đủ kiểu nấu khoai tây, cái gì mà khoai tây sợi xào với ớt xanh, khoai tây hầm bò, khoai tây chiên giòn, rau trộn khoai tây... Món gì cũng .

Hơn nữa, các loại rau dưa như ớt xanh đều thể mua trong thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-458.html.]

Dù đồ ăn tuy rằng kém xa Sở gia , nhưng đối với bọn họ mà là mỹ vị hiếm .

Vì chuyện khoai tây, trong thời gian huyện lệnh và Lam Lập bận đến chân chạm đất.

Nhìn kho lương thực ngày một đầy, cuối cùng còn chỗ chứa, bọn họ mở thêm hai kho mới.

Số khoai tây đều là thuế lương thực thu về, mà thấy vui trong lòng.

Trước đây, dù đ.á.n.h trận với các vùng xung quanh, Lam Lập cũng dám truy kích quá xa, vì đủ lương thảo tiếp tế.

Bắc Dương trồng quá ít lương thực, ngoài việc trông chờ viện trợ từ triều đình, bọn họ còn cách nào khác, nhưng triều đình cách Bắc Dương quá xa, đôi khi đột nhiên phát động chiến tranh, bọn họ thời gian chờ.

hiện tại, nếu xung quanh dám gây chuyện với bọn họ, Lam Lập thể dẫn quân tiến đ.á.n.h thẳng sào huyệt của kẻ địch!

thì thứ bọn họ thiếu nhất chính là lương thực.

"Lam tướng quân, ngài xem, nhiều khoai tây như , chất đầy kho thì hỏng ?"

Nhìn đống khoai tây chất chồng, huyện lệnh chút lo lắng.

Lam Lập : "Không , hỏi , thời tiết ở đây khô ráo, khoai tây khó nảy mầm, để cả năm cũng thành vấn đề, nhưng ông nhất định dán thông báo, khoai tây mọc mầm sẽ sinh độc tố, thể ăn ."

"Ta , cho chuẩn thông báo sẵn."

Suy nghĩ một chút, huyện lệnh : "Khoai tây năm nay mùa lớn như , sản lượng mỗi mẫu đất cao thế , khi nào chúng báo cáo lên , khi nào thì gửi giống khoai tây về triều đình?"

Việc gửi giống khoai tây lên triều đình là chuyện lợi nước lợi dân, đối với Đại An mà thì cực kỳ quan trọng, ngay từ năm ngoái, hai bọn họ bàn bạc với Sở gia về chuyện .

Sở gia cung cấp giống khoai tây, nên tất nhiên thương lượng với bọn họ, và Sở gia cũng đồng ý.

Lam Lập nhíu mày: "Đương nhiên là càng sớm càng , ở Trung Nguyên nơi thể trồng hai vụ lương thực mỗi năm, chừng khoai tây cũng thể trồng hai vụ."

Huyện lệnh: "Vậy sẽ sổ con ngay!"

Ngày hôm , sổ con về vụ mùa bội thu của khoai tây khẩn cấp gửi . ...

"Lão gia, thấy thành Bắc Dương ! Cũng chẳng gì đặc biệt, cũng bình thường thôi." Người phu xe tường thành Bắc Dương, tỏ vẻ ghét bỏ.

So với Trung Nguyên, đúng là kém hơn chỉ một chút.

"Vào trong hẵng , ngươi tường thành thì thể thấy gì?" Nam nhân trong xe ngựa tỏ vẻ ghét bỏ .

"Ồ."

Thương đội của bọn họ đến Bắc Dương chủ yếu là để nhập hàng, chứ để ngắm cảnh.

Chu Bỉnh Lâm trong lòng chút lo lắng, Bắc Dương cách bọn họ hai mươi ngày đường, xa lắm, cũng gần lắm.

mất hai mươi ngày thì cũng ảnh hưởng đến việc kinh doanh, chỉ mong chuyến thể mua rượu trái cây và đặc sản.

Lúc ở ngoài thành còn thấy bình thường, nhưng khi trong thành, thấy khu chợ nhộn nhịp, Bắc Dương và Trung Nguyên tấp nập lui tới, bộ thương đội đều ngây ngẩn cả .

Chu Bỉnh Lâm ngờ nhiều Trung Nguyên ở đây đến .

Càng như thế, trong lòng càng yên tâm, điều chứng tỏ nhà lừa .

Hắn vội vàng bảo tìm khách điếm, thế nhưng, gần như tất cả khách điếm đều kín chỗ. Cuối cùng, còn cách nào khác, bọn họ trực tiếp thuê một căn nhà, mà chi phí thuê hề rẻ, một tháng mất tận mười lượng bạc.

Giá cả đúng là trời, nhưng còn cách nào khác, đến thuê nhà mà cũng tranh giành, nếu nhanh tay thuê , bỏ thêm tiền cũng chỗ.

Sau khi ở, Chu Bính Lâm liền dẫn theo hai hạ nhân ngoài, những khác trong thương đội tự do hoạt động.

Lúc mấy đứa trẻ kể với về nhiều món ăn đặc sản của Bắc Dương, hôm nay nhất định nếm thử.

TBC

 

Loading...