Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 461

Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảnh khắc ăn lẩu, chủ tớ ba cảm thấy cuộc sống viên mãn.

Thực sự là " ngon nhất, chỉ ngon hơn"!

Ba ăn suốt một canh giờ, gọi hết món trong tiệm, mới ôm bụng rời , khi rời mặt tràn đầy thỏa mãn.

Chuyến vốn là để mua rượu, nhưng ăn nhiều món ngon như , cũng coi như uổng phí.

Hiện tại đối với bọn họ mà , việc mua rượu dường như cũng còn quan trọng nữa.

Hai ngày tiếp theo, Chu Bỉnh Lâm quên mất mục đích đến đây gì, bọn họ kéo đến tiệm cơm.

Tuy nhiên, vì bọn họ ít nên khi tiệm cơm, bọn họ thể gọi quá nhiều món, nhưng tất cả những món họ ăn đều ngon, khiến bọn họ nếm thử thứ.

Thế là ba ngâm trong tiệm cơm, lúc thì xếp hàng, lúc thì ăn uống.

Mãi đến năm ngày , Chu Bỉnh Lâm mới nhớ mục đích chính của chuyến .

Lần , Sở gia với rằng nhà bọn họ mở tiệm cơm, tiệm nướng và tiệm lẩu, hơn nữa những tiệm đều là độc nhất vô nhị trong thành Bắc Dương.

Vậy nên, những tiệm chính là của nhà bọn họ. Vì thế liền hỏi thăm trong tiệm cơm, dự tính việc mua rượu.

Vừa là một ông chủ lớn nhập hàng, Sở Khiếu và Lâm Tranh lập tức trở nên nghiêm túc.

Hiện tại, nhà xưởng ngoài thành của bọn họ mỗi ngày đều sản xuất đồ ăn và rượu, bọn họ cần những ông chủ lớn như .

"Nhà chúng rượu, nhưng đều là rượu mới ủ, nếu ngài mua thì lẽ đợi hai, ba tháng mới thể mở uống."

Chuyện cũng vấn đề gì lớn, dù thì Chu Bỉnh Lâm khi trở về cũng mất kha khá thời gian, rượu là thứ càng để lâu càng ngon, chẳng lo lắng cả.

Lâm Tranh hỏi mua bao nhiêu rượu, Chu Bỉnh Lâm ước chừng 500 vò.

Sở Khiếu và Lâm Tranh đều kinh sợ.

Không ngờ mua nhiều rượu như , lượng chỉ tiêu tốn nhiều bạc mà còn là một vấn đề trong việc vận chuyển.

hiện tại, đường gần như còn thổ phỉ nữa, vẫn thể xem là an , chỉ cần vận chuyển từ từ thì thành vấn đề.

Hai cũng hỏi thêm gì, trực tiếp thương lượng thời gian, ngày hôm liền dẫn về nhà.

Trong hầm rượu nhà họ cũng còn ít rượu, dù đủ 500 vò, nhưng 200 vò thì vẫn .

Chỉ là Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ đều ở nhà, hai sáng sớm liền ngoài, một đến nhà xưởng, một đến khu mỏ ngọc thạch.

Không còn cách nào khác, cũng chỉ thể đợi.

Bên phía mỏ ngọc thạch, đội khai thác đào hai khối ngọc phỉ thúy thật lớn, thể là báu vật vô giá.

Thợ điêu khắc và đội khai thác đều phấn khích!

Loại ngọc như , nếu thành phẩm, sẽ bán bao nhiêu bạc.

Thợ điêu khắc xoa xoa tay hầm hè, gấp chờ nổi bắt tay .

A Mạc thủ lĩnh trực tiếp dựng một chiếc lều xa hoa gần khu nhọc thạch trong lãnh địa của bọn họ, để thợ điêu khắc thể việc ngay tại chỗ.

Mỏ ngọc thạch liên quan đến sự phát triển của bộ tộc A Mạc, nên A Mạc thủ lĩnh vô cùng xem trọng.

Hiện tại, A Mạc thủ lĩnh mỗi ngày đều đến đây xem xét, ánh mắt luôn sáng rực khi những khối đá quý .

Thẩm Chỉ những viên ngọc phỉ thúy khai thác trong hai ngày nay, trong lòng cũng khỏi chấn động.

TBC

Ở Bắc Dương nhiều ông chủ lớn đến nhập hàng, nếu thể nhanh chóng điêu khắc những vật phẩm trang trí mắt từ ngọc phỉ thúy, chừng cũng cần bọn họ tự tìm mua liền thể bán ngay lập tức.

Vì đội khai thác tìm loại ngọc như , mỗi trong bọn họ ngay lập tức thưởng một lượng bạc.

Bọn họ lập tức trợn tròn mắt, ngờ tiền thưởng thể cao như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-461.html.]

Trong thời gian ngắn, đều cảm thấy tràn đầy sức lực, lập tức lao khu mỏ để tiếp tục khai thác.

Thẩm Chỉ ở bên hơn nửa ngày, căn dặn A Mạc thủ lĩnh trông coi kho hàng thật chặt, đồng thời cũng đáp ứng yêu cầu của thợ khai thác, đó mới về nhà.

Chu Bỉnh Lâm đợi gần một ngày, đến chập tối, cuối cùng cũng gặp hai vợ chồng quen thuộc .

Trên đường từ mỏ ngọc thạch trở về, Thẩm Chỉ còn ghé qua nhà xưởng ngoài thành, nên cả hai mới về nhà cùng lúc.

"Cha, nương! Cuối cùng hai cũng về ! Ông chủ lớn đến !"

Mấy tiểu gia hỏa tan học trở về liền nhận Chu Bỉnh Lâm.

bọn chúng cũng dùng đủ chiêu trò để thuyết phục ông chủ lớn , ông chủ lớn còn vui vẻ mua rượu của bọn họ, còn đến nhà bọn họ mua rượu, mua khô bò và nhiều món ngon khác.

Không ngờ thực sự là một ông chủ giữ lời hứa, ba tiểu gia hỏa trò chuyện với một lúc lâu, càng cảm thấy ông chỉ lớn quả thật tồi.

Đây là khách hàng lớn, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ lập tức cùng chào hỏi.

Chu Bỉnh Lâm thấy bọn họ, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.

Sau khi hàn huyên, hai bên bắt đầu bàn chuyện ăn.

Khi mua 500 vò rượu, Sở Trường Phong mừng thầm trong lòng.

Hiện tại, mỗi vò rượu nhà bọn họ giá năm lượng bạc, mức giá rẻ , dù thì cũng lặn lội đến tận nơi để mua, hơn nữa rượu cũng là đặc sản của bọn họ, mức giá đủ để bọn họ kiếm lợi nhuận lớn.

Chu Bỉnh Lâm vô cùng ngạc nhiên với mức giá , rượu thật sự quá rẻ!

Trong khoảnh khắc thậm chí dám mua, liệu đây rượu thật ? Có khi nào đang lừa ?

Thấy vẻ mặt nghi hoặc của , Sở Trường Phong : "Nếu ngày mai ông chủ Chu rảnh rỗi, thể đến nhà xưởng của chúng tham quan một chút, nhà chúng ngoài rượu , còn ít thứ nữa."

Cái từ "nhà xưởng" là thứ mà Chu Bỉnh Lâm từng thấy thấy bao giờ, tất nhiên xem thử, nên lập tức đồng ý.

Vì sẽ đợi một ngày, nên Thẩm Chỉ quyết định giữ để chiêu đãi.

Tay nghề nấu ăn của Thẩm Chỉ còn ngon hơn cả đồ ăn trong tiệm cơm.

Chu Bỉnh Lâm vốn đồ ăn trong tiệm cơm thuyết phục, khi ăn thử đồ ăn do Thẩm Chỉ nấu, lập tức ngơ ngẩn.

"Ông chủ lớn, ngài ăn lẩu và đồ nướng ? Còn tiệm cơm nhà chúng nữa, ngài đến ?" Sở Cẩm Niên tò mò hỏi.

Chu Bỉnh Lâm đang vùi đầu ăn thì khựng , ngơ ngác ngẩng đầu, đó gật đầu: "Đều ăn , còn cả mì lạnh, nước ô mai, nước chanh, khoai tây chiên... đều ăn qua."

Mọi lập tức kinh ngạc.

Chu Bính Lâm ngượng ngùng: "Lần các ngươi những thứ ăn ngon, cũng thử, nhưng đến ăn quá đông, hạ nhân nhà xếp hàng mỗi ngày, thế là mỗi ngày đều ăn, thiếu chút nữa liền quên chính sự."

"Ha ha ha... ngài cũng giống như những ông chủ khác!" Mộc Mộc xen một câu.

Chu Bỉnh Lâm , ánh mắt dừng đồ ăn mặt, cúi đầu tiếp tục ăn.

Sáng hôm , Chu Bỉnh Lâm dẫn theo hai hạ nhân, cùng Sở gia đến nhà xưởng ngoài thành.

Đến nơi, chủ tớ ba mà sửng sốt, sửng sốt.

Khu nhà xưởng rộng lớn, khu ký túc xá và nhà ăn, tất cả đều khiến bọn họ kinh ngạc.

Thẩm Chỉ còn cho bọn họ nếm thử khô bò mới , thơm, cay, dai ngon vô cùng!

Chu Bỉnh Lâm từng ăn một , nhưng ăn vẫn thấy hương vị thơm ngon đến khó tin!

Sau đó, bọn họ còn nếm thử trái cây khô và mứt trái cây của Sở gia.

Tất cả đều thơm ngọt ngon miệng, chủ tớ ba mải ăn đến mức quên mất lý do đến đây, ăn dừng .

 

Loading...