Xuyên không thành ác nữ nuôi chồng tàn phế - Chương 471
Cập nhật lúc: 2025-12-13 12:59:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lập tức, bộ căn nhà chìm trong yên tĩnh.
Mọi mắt to trừng mắt nhỏ.
Không qua bao lâu, Đại An Đế đột nhiên lên tiếng: "Hai ngày phiền ."
"Không , ngài cứ yên tâm ở ."
Tiểu thái t.ử phụ hoàng , thúc thúc, thẩm thẩm, nó cũng cảm thấy bầu khí chút lúng túng.
"Thúc thúc, thẩm thẩm, hai đang gì ? Chúng con đến giúp một tay nhé!"
"Hôm nay chúng đang phơi chanh."
Sở Cẩm Chu hỏi: "Nương, còn phơi nữa ?"
Dù cũng gì tiếp theo, Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cũng bộ như phận thật của Đại An Đế, tiếp tục mang theo mấy tiểu gia hỏa ở trong sân tiếp tục phơi chanh.
Cuối cùng, ngay cả Đại An Đế cũng tham gia giúp đỡ.
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ chút kinh sợ, dù đây cũng là hoàng đế bệ hạ.
thấy sắc mặt chút khó chịu nào, hai cũng gì thêm.
Đại An Đế từng thấy quả chanh bao giờ, loại quả kỳ lạ , liền hỏi: "Quả ngọt ?"
Loại quả nhiều nước, c.ắ.n thử một miếng.
"Cha, quả thể ăn trực tiếp !"
Tiểu thái t.ử vội vàng , nó từng lén ăn chanh một , nhưng suýt nữa chua c.h.ế.t.
Sở Cẩm Chu: "Cha của Nhất Nhất, ngài đừng ăn quả chanh , để con rửa cho ngài ít trái cây ngon nhé."
Nói xong, Sở Cẩm Chu liền xách một cái giỏ nhỏ trèo lên cây trong sân nhà .
Chẳng mấy chốc, nó hái nhiều du đào và đào.
Sau khi rửa sạch, những quả du đào và đào trông vô cùng mắt, đỏ rực, chọc thèm ăn.
Thẩm Chỉ: "Ngài nếm thử ."
Đại An Đế đến đây mấy ngày, nhưng vẫn cơ hội thử qua những loại quả .
Hắn cầm một quả du đào lên nếm thử, đôi mắt lập tức sáng lên.
Lại ăn thử một quả đào, vị ngọt thanh mát, quả thực ngon.
"Cha, quả ngon ?"
"Ngon."
"Ha ha ha... Con cũng thấy , ăn ngon nhất luôn!"
TBC
Đại An Đế xoa đầu con trai , bộ dạng vui vẻ của tiểu gia hỏa, liền những ngày qua nó hề ấm ức chút nào.
Người nhà quả thực .
Sau khi ăn xong trái cây, giúp phơi chanh gần nửa ngày, bầu khí giữa Đại An Đế và Sở gia cũng còn lúng túng như ban đầu nữa.
Đến chiều tối, liền cùng hai vợ chồng bàn chuyện về khoai tây. Hắn khoai tây là do hai vợ chồng bọn họ mang đến, nên cảm thấy tò mò.
Hai kể nguồn gốc của khoai tây, rằng bọn họ mua từ Hồ, khiến Đại An Đế sửng sốt.
Thì trong tay Hồ thứ như , nhưng từng .
Nếu thứ , bộ bá tánh thể no đủ, quốc gia chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn nhiều!
"Khi chúng mới mua, khoai tây nhỏ, thậm chí còn to bằng quả trứng gà. Vì , để sản lượng như bây giờ, chúng mất nhiều năm trồng trọt, cải thiện giống. Những củ khoai trong tay Hồ thể so với của chúng ."
Đại An Đế thở phào nhẹ nhõm.
"Khoai tây ... đúng là thứ lợi nước lợi dân..." Hắn nhịn mà cảm thán.
Nếu thể trồng khoai tây rộng rãi khắp Đại An, đến lúc đó đều thể no đủ, sẽ đến mức nào.
"Ngài cứ yên tâm, khoai tây dễ trồng, thể gieo trồng khắp Đại An, đến lúc đó cuộc sống của bá tánh sẽ hơn nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-ac-nu-nuoi-chong-tan-phe/chuong-471.html.]
Đại An Đế gật đầu.
Bỗng nhiên về phía hai vợ chồng: "Các ngươi cái gì?"
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ ngẩn .
Đại An Đế ho nhẹ một tiếng: "Các ngươi cũng đấy, là quan viên từ kinh thành đến, đặc biệt vì chuyện khoai tây mà đến, khoai tây là do nhà các ngươi cung cấp, khi trở về kinh thành, sẽ thỉnh công cho các ngươi."
Sở Trường Phong, Thẩm Chỉ: "..."
"Đại nhân, cần , chúng thiếu thứ gì cả."
Đại An Đế nhíu mày: "Làm gì ai thiếu thứ gì? Các ngươi cứ , chỉ cần yêu cầu quá đáng, trẫm... Bản quan đều thể đáp ứng các ngươi."
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ bất đắc dĩ, đối với bọn họ mà , thực sự thiếu thứ gì cả, bảo bọn họ đưa yêu cầu gì đó, đúng là khó bọn họ.
Nếu đòi tiền, bọn họ thể tự kiếm, đòi cái khác, bọn họ cần.
Suy nghĩ một lúc, Sở Trường Phong đột nhiên thấy Sở Cẩm Niên, liền lên tiếng: "Đại nhân, đây là tiểu nhi t.ử nhà ."
Đại An Đế sửng sốt một chút, gật đầu, chuyện mà.
"Ngài , con trai chí hướng lớn, nó thi trạng nguyên, triều quan. Nếu thật sự đỗ trạng nguyên, quan nhỏ trong triều, mong ngài chiếu cố nó một chút là ."
Đại An Đế chớp mắt, ánh mắt dừng tiểu gia hỏa đang ngây ngô .
Tiểu gia hỏa và tiểu thái t.ử nhà đang cạnh , tay cầm một quả đào ăn ngon lành, ăn đến miệng nhỏ dính đầy nước trái cây.
Hắn thật sự khó tưởng tượng một tiểu gia hỏa ngốc nghếch như sẽ trưởng thành thế nào? Nếu đỗ trạng nguyên, sẽ ?
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ cũng thấy dáng vẻ ngốc nghếch của con trai lúc , hai bất đắc dĩ vỗ trán.
Tiểu ngốc t.ử .
Đây là cơ hội gây ấn tượng ở mặt bệ hạ, kết quả chỉ để ấn tượng là một tiểu ngốc tử.
Sở Trường Phong cố gắng giải thích: "Đại nhân, ngài đừng nó bây giờ ngốc nghếch như , thực nó thông minh, sách cũng dụng công."
Đại An Đế ho khan một tiếng: "Được thôi, nếu nó thật sự đỗ trạng nguyên, bản quan nhất định sẽ che chở và chiếu cố cho nó."
Dường như cảm nhận đang về , Sở Cẩm Niên đột nhiên đầu bọn họ.
Đối diệm với tầm mắt của , nó tròn mắt, lập tức nở nụ ngọt ngào, đó tiếp tục cầm một quả đào lên ăn.
Ánh mắt Đại An Đế trở nên dịu dàng, tiểu gia hỏa tuy chút ngốc nghếch, nhưng ngốc cũng đáng yêu.
"Hai chỉ yêu cầu thôi ? Không còn gì khác?" Đại An Đế thuận miệng hỏi thêm.
Thẩm Chỉ: "Có chứ."
Đại An Đế: "... Nói ."
Thẩm Chỉ chỉ về phía đại nhi t.ử nhà đang giã chanh để nước chanh cho : "Đây là đại nhi t.ử nhà , nó đại tướng quân."
Đại An Đế hiểu nhấc lên một .
"Đợi nó trở thành đại tướng quân, cũng mong ngài giúp đỡ chiếu cố nó một chút."
Sở Trường Phong: "Nghĩ kỹ thì, ngài chính là nhân mạch duy nhất của chúng ở kinh thành! Sau nếu hai đứa nó đến kinh thành, sẽ bảo chúng tìm ngài!"
"Khụ khụ khụ..." Đại An Đế suýt chút nữa sặc vì câu .
" , chúng ở kinh thành quen ai cả." Thẩm Chỉ bổ sung.
Đại An Đế vẻ mặt một lời khó hết, dám tưởng tượng chính đường đường là một hoàng đế mà thật sự thành... nhân mạch của một hộ nông gia...
Bọn họ nhân mạch của ... chính là lớn nhất kinh thành ?
"Ta... nhớ, bọn chúng quan tướng quân, đây đều là vì Đại An , bản quan tất nhiên sẽ bảo vệ bọn chúng."
Sở Trường Phong và Thẩm Chỉ .
"Vậy... đứa con thứ hai nhà các ngươi ?"
Đại nhi t.ử cùng tiểu nhi t.ử đều , chỉ sợ nhị nhi t.ử cũng thể bỏ qua ?