Xuyên Không Thành Mẹ Kế Trẻ Của Đại Lão Trong Truyện Niên Đại - Chương 40:-

Cập nhật lúc: 2025-10-13 05:50:59
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Em còn dám nữa ? Cứ nữa sẽ 'xử ' em.”

 

Đợi khi chồng rời , Giang Thính Lan liền thể ngừng nữa, đến nỗi gần như thẳng lưng lên nổi.

 

Mèo con Kute

Tống Văn Dã thậm chí còn sợ cô đến thiếu dưỡng khí, liền vớt cô lên, vẻ uy h.i.ế.p một cách hung tợn.

 

“Anh đúng là đáng ghét mà! Em còn phép ?”

 

“Được phép ...” Lời uy h.i.ế.p của đàn ông còn dứt, thấy trong lòng n.g.ự.c luồn mất.

 

Rồi cô chạy kêu, “Mẹ ơi, con đến giúp đây!”

 

Giường ở nhà cứng, Minh Phương cho rằng Giang Thính Lan ngủ ngon là vì lý do , nên định thêm một lớp đệm bông dày dặn hơn. Bà vẫn đang trải ga giường thì thấy Giang Thính Lan chạy đến.

 

Tống Văn Dã ngờ cô tìm cứu viện, theo thì thấy ánh mắt của đến. Chẳng những bắt 'con thỏ' chạy thoát, còn trừng mắt lườm một cái. Anh chỉ đành gãi mũi, cũng bước qua giúp đỡ.

 

Lúc Giang Thính Lan bám chặt lấy chồng, chồng là cô theo đó.

 

Tống Văn Dã cho dù 'bắt' cô cũng chẳng thể tay .

 

Hai ở Kinh Thành mấy ngày. Tống Tử Úc về học, cũng chuẩn về Bằng Thành. Mai là , Minh Phương dẫn con dâu và cháu nội dạo trung tâm thương mại.

 

Lịch trình trở khá eo hẹp, Giang Thính Lan kịp khám phá kỹ Kinh Thành. Cô cũng kịp leo Vạn Lý Trường Thành một chuyến, dù nửa Tống Văn Dã nửa bế nửa cõng lên, nhưng cuối cùng cũng thành.

 

thích dạo trung tâm thương mại. Tống Văn Dã việc bận, thế là Tống Tử Úc trở thành em xách đồ bất đắc dĩ.

 

Hơn nữa quen thuộc với nơi , nhiều địa điểm đến cả Minh Phương cũng . Hai dạo nửa ngày, buổi chiều kéo đến công viên. Giờ đây, các trò giải trí ở đây đa dạng.

 

Ngay cổng công viên bán bong bóng xà phòng, trò ném phi tiêu trúng thưởng đồ chơi, nhưng đông nhất vẫn là quầy trò chơi vòng.

 

Thời điểm , trò bộ vòng đang cực kỳ thịnh hành, máy gắp thú bông còn du nhập trong nước, nên cả trẻ con lẫn lớn đều mê mẩn.

 

Minh Phương một tâm hồn trẻ thơ, đặc biệt yêu trẻ nhỏ, thể hòa đám trẻ mà chơi đùa.

 

Thấy khác chơi bộ vòng vẻ vui, bà liền hỏi Giang Thính Lan và Tống Tử Úc: "Hai đứa thử ?"

 

Tống Tử Úc mấy hứng thú với mấy trò , nhưng vẫn liếc Giang Thính Lan : "Nếu chị chơi thì cứ chơi ."

 

"Em ném chuẩn cho lắm." Giang Thính Lan là kiểu chơi gắp thú bông còn bao giờ gắp trúng con nào, trò thì càng hy vọng, kỹ năng gì.

 

"Chuẩn thì , chơi chủ yếu là vui vẻ thôi mà." Minh Phương thêm .

 

Nghe , Giang Thính Lan cũng rút tiền mua một xấp vòng nhựa. Thế nhưng, thật may, cô trúng cái nào.

 

Có hai cái suýt trúng, nhưng cuối cùng đều trượt.

 

Tống Tử Úc một bên xem mà tiếc hùi hụi cho cô. Cậu nhận Giang Thính Lan thuộc tuýp tay mơ nhưng dễ nghiện trò chơi. Chỉ trong chốc lát, cô thứ ba móc tiền. Ông chủ quầy hàng cô cứ như một vị khách sộp .

 

Vừa đường đến đây, cô còn cố tình chọn một quầy phần thưởng hấp dẫn nhất, nhưng kết quả vẫn công cốc.

 

"Ôi chao, tiếc quá mất! Lan Lan cố lên, chỉ còn tí xíu nữa là trúng !" Minh Phương ở bên cạnh ngừng cổ vũ Giang Thính Lan.

 

Minh Phương càng khen, Giang Thính Lan càng hăng hái, nữa trả tiền để lấy vòng. Tống Tử Úc thấy liền chịu nổi nữa, tiến đến gần hỏi cô: "Chị ném trúng cái nào?"

 

Giang Thính Lan vẻ mặt tự tin của , suy nghĩ một lát hỏi: "Bất cứ cái nào em cũng ném trúng ?"

 

"Thử xem nào." Tống Tử Úc cho cô , chơi với đám Tiểu Béo, suýt chút nữa hốt sạch đồ sạp . Dù cuối cùng chẳng lấy món nào, chỉ là chơi cho vui thôi, nhưng từ đó về , ông chủ quầy hàng cứ thấy chuẩn dọn dẹp .

 

"Vậy thì ném cái lớn nhất, xa nhất ." Đã tiêu nhiều tiền như , gỡ vốn chứ!

 

"Nguyên hàng cuối cùng , sẽ ném trúng hết cho em." Tống Tử Úc đếm qua, trong tay mười cái vòng, vặn bằng món đồ ở hàng cuối cùng.

 

"Bách phát bách trúng thật ?" Cô tin lắm. "Em đừng tham quá, cứ nhắm đại một cái cho trúng thôi cũng ."

 

Tống Tử Úc thấy cô ném vòng quả thực thích dồn sức một cái chẳng trúng cái nào. "Chị cứ nhắm mãi một cái chẳng ném trúng cái nào ?"

 

"...Chẳng tại tay em run ?"

 

Tống Tử Úc vạch trần cô.

 

Giang Thính Lan càng thêm sốt sắng, : "Em ném cho chuẩn nhé, nếu trúng , tối nay chị mời em ăn cơm!"

 

"Ăn cơm thì cần . Hay là, Đại hội thể thao mùa thu tới chị cùng em tham gia nhé?" Cậu còn thêm, "Tiện thể họp phụ cho em luôn."

 

"Đại hội thể thao mùa thu á?" Giang Thính Lan thích vận động, cô liền : "Thế thì thôi, em ném nữa ."

 

"Lại cho em vận động, em đến cổ vũ thì ?" Tống Tử Úc cầm chiếc vòng nhựa ném cao trong tay, giơ lên cho cô giật lấy.

 

Giang Thính Lan vốn dĩ cao ráo, giờ còn giơ tay lên, thế chẳng khó cô , chú hổ béo của ?

 

"Chỉ là cổ vũ thôi ?" Cái chắc lừa cô nhỉ?

 

Tống Tử Úc gật đầu, " , ngoài việc cổ vũ thì em còn gì nữa ?"

 

"Được thôi." Dù thì cũng đừng hòng bắt cô tham gia mấy trò vận động đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-me-ke-tre-cua-dai-lao-trong-truyen-nien-dai/chuong-40.html.]

 

"Thỏa thuận nhé." Tống Tử Úc buông tay, bắt đầu ném những chiếc vòng cho Giang Thính Lan chơi.

 

"Ấy... chứ, Tống Tử Úc, giỏi thật đấy!" Giang Thính Lan Tống Tử Úc ném phát nào trúng phát đó, suýt nữa thì thốt nên lời, đúng là quá chuẩn còn gì.

 

"Đã bảo là mười cái đều là của em mà, em còn tin nữa chứ."

 

Hai đang chơi vui vẻ thì Minh Phương mua đồ uống. Khi , bà bắt gặp một quen.

 

"Ơ, chị Phương cũng đến đây chơi ạ?" Người là Vương Lan Chi, một đồng nghiệp cũ của Minh Phương, nhỏ hơn bà một tuổi.

 

Ở chỗ , cô từng ngấm ngầm so bì với Minh Phương, luôn giành phần hơn. Kết quả , con gái cô "đổ đứ đừ" Tống Văn Dã.

 

Để theo đuổi Tống Văn Dã, cô ít cố tình tiếp cận Minh Phương, vẻ xem Minh Phương như ruột.

 

Minh Phương bao giờ nhúng tay chuyện của con cái. Mọi việc bà đều tôn trọng ý của con trai, nên bà cũng chấp nhận cô gái .

 

Sau đó, Vương Lan Chi Tống Văn Dã mở công ty kiếm ít tiền. Thấy con gái vẫn cứ "chẳng " với , cô liền tìm đến mối với Minh Phương.

 

Người cũng thật nực , khi mai thì cứ chê bai con trai bà Minh Phương đủ điều, nào là con gái cô ưu tú, giỏi giang thế nào. Rồi còn rằng cô vốn con gái chịu cảnh dâu nhà khác, nhưng nể tình đồng nghiệp với Minh Phương bao năm, nhân phẩm chê , nếu thì kiên quyết sẽ đồng ý.

 

Minh Phương chỉ thầm nghĩ, cầu xin bà đừng đồng ý thì hơn!

 

Đương nhiên Tống Văn Dã sẽ bao giờ đồng ý chuyện , và Minh Phương thì càng thể nào.

 

Cứ tưởng từ chối xong là chuyện sẽ kết thúc, ai dè Vương Lan Chi khắp nơi con trai bà, chê bai đủ điều.

 

Minh Phương tuy tự thể phàn nàn con trai lạnh lùng, nhưng tuyệt đối cho phép khác mắng nhiếc con . Thế nên, bà gửi thẳng một lá đơn tố cáo, khiến cô điều tra.

 

lúc đó, cơ quan xảy vụ lộ tài liệu mật, mà Vương Lan Chi quả thật buôn chuyện đôi chút về nội bộ bên ngoài. Tuy chuyện lớn, nhưng cô cũng liên đới sa thải.

 

Thoáng cái nhiều năm gặp . Minh Phương chẳng chút thiện cảm nào với cô , chỉ duy trì vẻ mặt thờ ơ, "Ừm" một tiếng.

 

"Nghe Văn Dã nhà chị kết hôn hả? Mấy năm mới chịu cưới vợ đấy nhỉ. Chị Phương , con trai với con dâu chị về , thấy chị dẫn ngoài dạo chơi một chút?" Vương Lan Chi đến đây, vẻ khinh miệt hiện rõ mặt. Cô thầm bĩu môi, rời xa con gái cô thì Tống Văn Dã thể tìm lành gì chứ? Cuối cùng cũng chỉ lấy một cô gái nhà quê.

 

Mấy trong khu tập thể cô từng vùng nông thôn về, đều kể rằng nhà quê thì gọn gàng, luộm thuộm, ăn uống chẳng giữ ý...

 

Vương Lan Chi tự động hình dung hình ảnh một phụ nữ nông thôn điển hình, liếc gương mặt tinh tế, quý phái của Minh Phương. Cô thầm nghĩ, chắc con dâu còn trông già hơn cả chồng là bà mất thôi.

 

Minh Phương đây vốn là , mà hôm nay gặp thấy cô xị mặt xuống. Trong lòng Vương Lan Chi càng thêm chắc chắn suy đoán của : Rõ ràng là Minh Phương ưng cô con dâu tương lai của nên mới đến tuổi mới tìm một con gái thôn quê.

 

Khối uất ức kìm nén bấy lâu trong lòng cuối cùng cũng thể trút bỏ, cũng uổng công cô tin vội vàng đuổi theo đến tận hai nơi mới chặn . Hôm nay, cô chứng kiến Minh Phương bẽ mặt một trận mới hả .

 

Trải qua chuyện năm xưa, miệng lưỡi Vương Lan Chi quả thực kiềm chế hơn một chút, thẳng những lời quá khó , nhưng ý đồ châm chọc thì rõ như ban ngày.

 

Minh Phương thể hiểu ý cô là gì, liền đáp trả ngay: “Tất nhiên là giới thiệu với , nhưng thứ gì cũng mang cho cô xem .”

 

“…” Vương Lan Chi sững một chút. “Lời cô là đang mắng ?” Bao nhiêu năm , Minh Phương vẫn đanh đá như chứ?

 

“Cô là ?”

 

…” Vương Lan Chi ngay từ khi đối thủ của Minh Phương. Không ngờ bao nhiêu năm mở miệng dập cho tơi bời, tức đến nỗi đầu óc mòng mòng.

 

hôm nay cô chính là xem Minh Phương trò . Vương Lan Chi vẻ rộng lượng : “Chị Phương , chị vui vì con trai chị tìm một cô gái quê, nhưng chị cũng thể trút giận lên như thế? Năm đó nếu chúng thành thông gia thì những chuyện , ?”

 

còn , nếu là cô thì con gái nhà quê cũng thôi, việc, nhà chẳng cần thuê giúp việc. Vương Lan Chi kịp những lời , vì sợ Minh Phương tức đến ngất thì cô thể tiếp tục chế giễu nữa.

 

“Cô lấy con mắt nào thấy vui…”

 

“Mẹ ơi, xem chúng con bắt món đồ chơi lớn nhất !” Giang Thính Lan vốn đang chơi vui vẻ, kết quả từ xa thấy chặn đường chồng. Thấy vẻ mặt chồng lắm, cô cũng chơi nữa nên kéo Tống Tử Úc cùng tới. Nếu gặp kẻ , cô còn thể căng bãi cho chồng.

 

“Nha, Lan Lan thật lợi hại đó nha, thế mà cũng bắt .”

 

“Là Tử Úc giúp đỡ ạ.”

 

“Còn chơi nữa ? Không thì chúng về nhà thôi.” Minh Phương lười chẳng thèm đáp trả Vương Lan Chi, bởi đối với cô, thêm vài câu với chỉ tổ tự hạ thấp chỉ IQ của mà thôi.

 

“Về nhà ạ.” Giang Thính Lan gật đầu.

 

“Chị Minh Phương, đây là vợ của Văn Dã ?” Không bảo là cô gái quê ? Sao giống như minh tinh bìa tạp chí thế ? Xinh và trẻ trung thế , thể giải thích với các đồng nghiệp cũ rằng Minh Phương tìm một cô con dâu quê mùa chứ?

 

Không đúng, chắc chắn vợ của Tống Văn Dã!

 

, cô ý kiến gì ?”

 

Vương Lan Chi:… Làm thể chứ?

 

Minh Phương Vương Lan Chi với vẻ mặt xám ngoét nhịn bật thành tiếng. như một chẳng tiền đồ gì, mà cũng dám tìm đến gây sự.

 

Trên đường trở về, Minh Phương đại khái kể những chuyện mà gia đình Vương Lan Chi năm xưa, bảo Giang Thính Lan đừng để bụng gì. Dù thì tất cả chỉ là chuyện qua, Tống Văn Dã ngay cả cũng từng lấy một .

 

Giang Thính Lan thì chẳng hề để tâm, cô tin tưởng Tống Văn Dã trong chuyện , huống hồ đó là chuyện từ lâu .

 

Ngược là Tống Tử Úc theo phía suy nghĩ riêng. Hóa bé thật sự phiền cha nhiều, ai cũng sẽ ghét bỏ cha ? Cậu bé thực sự nên lời nước ngoài ?

 

 

Loading...