Xuyên Không Thành Mẹ Kế Trẻ Của Đại Lão Trong Truyện Niên Đại - Chương 96:-- Phiên ngoại 20

Cập nhật lúc: 2025-10-13 06:00:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bằng lòng chứ? Đương nhiên là bằng lòng. Giang Thính Lan vươn tay ôm lấy eo Tống Văn Dã, chủ động hôn một cái, ngọt ngào đáp: “Em bằng lòng!”

 

Tống Văn Dã ngờ rằng thời gian còn dám nhắc đến chuyện kết hôn, giờ đây thể đơn giản gật đầu đồng ý đến thế.

 

Anh trong lòng, ánh mắt sâu thẳm đầy ý vị, bàn tay giữ chặt eo cô bỗng siết mạnh hơn. Anh khẽ hỏi: “Bảo bối, thật ?”

 

Giang Thính Lan buồn đàn ông hiếm khi tỏ thiếu tự tin mặt cô. Rõ ràng là một tự tin và kiêu ngạo đến thế, mặt cô thể lộ vẻ tự tin đến ?

 

“Tống , em xin nhắc một nữa nhé, em bằng lòng gả cho .”

 

Yết hầu Tống Văn Dã khẽ chuyển động, “xoạt” một tiếng bật dậy từ suối nước nóng, mang theo những giọt nước chảy dọc theo từng thớ cơ săn chắc, cuồn cuộn khắp cơ thể, tất cả hòa làn nước ấm áp.

 

Anh cúi lưng, bế bổng đang ngâm trong nước lên. Giang Thính Lan cảm thấy lập tức lơ lửng giữa trung, sợ tới mức kêu lên một tiếng ôm chặt lấy cổ .

 

“Anh gì thế?”

 

“Đi đăng ký kết hôn!”

 

Giang Thính Lan chằm chằm gương mặt nghiêm túc của đàn ông, bỗng bật phá lên. Cô vươn tay đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c : “Tống Văn Dã, bây giờ là chín giờ tối , Cục Dân Chính tan hết còn .”

 

“Hả? Vậy bảo họ tăng ca!”

 

Giang Thính Lan: “...”

 

Tống Văn Dã đang bất lực trợn trắng mắt, cúi đầu hôn cô một cái: “Lừa em thôi, chúng nên ngủ .”

 

“Không cần , còn sớm mà.” Cô làu bàu: “Ai ngủ lúc chín giờ chứ?”

 

Tống Văn Dã nhướng một bên mày, : “Ngại sớm ? Vậy chúng chuyện vui vẻ một chút nhé.”

 

“Không , em ở đây… tắm suối nước nóng.”

Mèo con Kute

 

“Ồ? Bảo bối hết ngại ngùng ? Vậy chúng luôn ở đây nhé.” Dứt lời, thật sự đặt cô xuống.

 

Sợ tới mức Giang Thính Lan vội vàng kêu về phòng.

 

Người đàn ông cô chăm chú hai giây, mới bật tiếng trầm thấp từ lồng ngực. “Bé con, chính em là van nài về phòng đó nha.”

 

Giang Thính Lan: “……” Chẳng mới là uy h.i.ế.p em ?

 

Sự “vui vẻ” của Tống Văn Dã khiến Giang Thính Lan bẹp dí giường đến tận chiều muộn. Đến suối nước nóng cũng chẳng ngâm, cô chỉ ước ườn cho thật thoải mái mà thôi.

 

Cả hai trải qua một cuối tuần mà hề lên núi ngắm cảnh, gần như chỉ quanh quẩn trong biệt thự suốt hai ngày.

 

Đến tận ngày rời , Giang Thính Lan vẫn thấy đôi chân rệu rã còn chút sức lực nào. Kiểu gì chứ, nghỉ dưỡng mà cuối cùng còn mệt mỏi hơn cả !

 

Tống Văn Dã thì ngược , vô cùng mãn nguyện, gương mặt rạng rỡ hẳn lên, sự hài lòng hiện rõ mồn một. Khi Trì Gia Bình tiễn họ , còn tinh quái nháy mắt với : “Anh, chờ khu nghỉ dưỡng bãi biển chuẩn xong, em sẽ đặc biệt xây tặng riêng cho và chị dâu một hòn đảo tư nhân.”

 

Tống Văn Dã Trì Gia Bình , nhưng thực mấy hứng thú với ý tưởng về hòn đảo riêng tư. Tuy nhiên, Trì Gia Bình tháo vát trong mấy khoản , nên khi xuống xe, hiệu cho Trì Gia Bình theo .

 

Trì Gia Bình thấy thế liền hiểu ngay là trai chuyện dặn dò, vội vàng lẽo đẽo chạy theo. Chờ đến nơi xa khuất tầm mắt, Tống Văn Dã mới tiết lộ ý định cầu hôn Giang Thính Lan, và nhờ Trì Gia Bình lên kế hoạch giúp.

 

Chuyện chẳng là quá khéo ? Trì Gia Bình đúng là thích những việc như thế , lập tức khẳng định sẽ xử lý đó.

 

Giang Thính Lan thấy Tống Văn Dã ngoài lâu mới về, vốn định hỏi , nhưng cuộc gọi của Châu Nghị chen ngang khiến cô quên béng mất.

 

Cô cứ nghĩ Tống Văn Dã vội vàng kết hôn, còn tưởng rằng về đến nơi là đăng ký kết hôn ngay. Cô chuẩn sẵn sổ hộ khẩu đấy, nào ngờ đối phương giống như quên mất chuyện đó.

 

cũng , hai mắt bố đôi bên , cha cả hai bên đều sốt ruột. Vốn dĩ Tống Văn Dã cũng khá sốt sắng, nhưng hiện tại chẳng chút phản ứng nào, điều khiến Giang Thính Lan chút nghi ngờ liệu Tống Văn Dã chán cô .

 

Thế nhưng Giang Thính Lan với cái tính cách cũng chỉ giấu trong lòng, mãi đến khi tìm đến Vu Tiểu Tiểu.

 

Vu Tiểu Tiểu nhận điện thoại của cô bạn liền hớt hải chạy đến nhà cô. “Lan Lan, ? Sao chia tay?” Sếp nhà cô chẳng đang vội vàng lo chuyện cầu hôn ? Sao bên đòi chia tay? Không đúng lẽ nào?

 

Giang Thính Lan lóc, cũng chỉ trích, chỉ là với tâm trạng sa sút kể cho Vu Tiểu Tiểu những đổi của Tống Văn Dã. Đặc biệt là lúc ngâm suối nước nóng còn hỏi cô Tống thái thái , đêm đó còn vội vã đăng ký kết hôn, kết quả về đến nhà thì một chữ cũng nhắc tới. Gần đây còn thường xuyên lén lút điện thoại lưng cô, thỉnh thoảng xem điện thoại còn trộm một .

 

Những triệu chứng cộng , chẳng là dấu hiệu “ngoại tình” ?

 

Vu Tiểu Tiểu khi xong liền Giang Thính Lan hiểu lầm. Việc Tống Văn Dã lén lút điện thoại là vì chuyện cầu hôn . Còn việc xem điện thoại trộm, đó là do bọn họ sếp kéo một nhóm chat, mỗi ngày đều báo cáo những sở thích tinh tế của Giang Thính Lan, và còn là để góp ý cho ngày cầu hôn nữa.

 

mà, sếp nhà cô thể chuyện ngoại tình . Thế nên cô giải thích cho Giang Thính Lan, nhưng chuyện chắc chắn là , chẳng là hỏng bét hết cả ?

 

Chỉ đành mở miệng trấn an cô bạn : "Lan Lan , tớ thấy lẽ hiểu lầm . Tổng giám đốc Tống kiểu đó . Nếu ngoại tình, thể độc lâu như chứ?"

 

"Tiểu Tiểu, tin tin tớ ?" Giang Thính Lan chằm chằm Vu Tiểu Tiểu, ánh mắt đầy vẻ thể tin nổi. Rõ ràng đây cô gì, Vu Tiểu Tiểu cũng đều về phe cô, nhưng giờ chuyện như xảy , cô bạn đỡ cho Tống Văn Dã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-me-ke-tre-cua-dai-lao-trong-truyen-nien-dai/chuong-96-phien-ngoai-20.html.]

 

Cô chợt nghĩ , Tống Văn Dã quả thực giỏi nắm bắt lòng . Những bạn bên cạnh cô, ai mà chẳng giúp đỡ đúng lúc họ cần nhất? Đến cả cha của Vu Tiểu Tiểu sức khỏe , đến thành phố điều trị cũng đều nhờ Tống Văn Dã sắp xếp bệnh viện.

 

Giang Thính Lan cảm giác như cả thế giới lưng trong chớp mắt. Trước dù thế nào, cô vẫn còn một đám bạn bè thiết. giờ đây, cô dường như chẳng còn gì cả.

 

Cô nhận giờ đây càng ngày càng nhỏ nhen, để ý vặt. Tất cả đều tại Tống Văn Dã! Rõ ràng là nuông chiều cô thành như , giờ tỏ vẻ chán ghét cô.

 

thêm gì với Vu Tiểu Tiểu, chỉ tiễn cô về. Nếu tin cô, thì cứ . Cô một cũng chẳng thể sống .

 

Vu Tiểu Tiểu cái vẻ giả vờ kiên cường của Giang Thính Lan mà cũng thấy khó chịu trong lòng. Cô thật sự sắp nhịn hết cho Giang Thính Lan , nhưng nghĩ đến ông chủ của bỏ bao nhiêu tâm tư, thật sự khó xử đến c.h.ế.t .

 

Thôi thì cô cũng chẳng nán thêm gì. Chuyện vẫn nên giao cho chính ông chủ của xử lý thì hơn.

 

Giang Thính Lan ngờ Vu Tiểu Tiểu chịu ở thêm dù chỉ một lát, trong lòng cô càng thêm khổ sở. Đương nhiên, cô bắt đầu mắng thầm Tống Văn Dã, tất cả đều tại !

 

Vu Tiểu Tiểu khỏi cửa liền vội vàng gọi điện cho ông chủ của , sợ rằng vì chuyện mà hai sẽ hiểu lầm .

 

Tống Văn Dã nhận điện thoại của Vu Tiểu Tiểu đúng lúc bước từ nơi chuẩn cầu hôn. Thời gian cầu hôn ấn định ngày , trùng hợp , ngày đó cũng chính là sinh nhật của Giang Thính Lan.

 

Ấy nhận điện thoại, Vu Tiểu Tiểu Giang Thính Lan đang nghi ngờ ngoại tình, giờ đang ở nhà một mà đau lòng lắm.

 

Sợ đến mức vội vàng gọi điện cho Giang Thính Lan, nhưng kết quả là thể liên lạc .

 

Sau đó bắt đầu huy động những trong nhóm phiên gọi điện cho Giang Thính Lan, nhưng tất cả đều nhận kết quả tương tự.

 

Lương Siêu lái xe, thỉnh thoảng liếc ở ghế . Đây là cuộc điện thoại thứ mười lăm của sếp , nhưng vẫn chẳng ai nhấc máy.

 

Anh ông chủ , luôn tài trí và đầy mưu lược, giờ ngừng đưa tay xoa xoa ấn ấn giữa hàng lông mày. Thì , ông chủ cũng lúc dỗ phụ nữ ?

 

"Còn bao lâu nữa?" Tống Văn Dã bao giờ cảm thấy con đường về nhà dài đến thế . Sao mãi mãi mà vẫn tới nơi?

 

"Tổng giám đốc Tống, mười phút nữa ạ."

 

"Chạy nhanh lên."

 

Lương Siêu nhanh hơn nữa thì e là sẽ cảnh sát giao thông đuổi theo mất, nhưng rõ ông chủ đang sốt ruột, chỉ đành đáp: "Vâng, Tổng giám đốc Tống."

 

Thế nhưng Tống Văn Dã chạy về ngừng nghỉ, cuối cùng vẫn kịp giữ chân cô . Nhìn căn phòng trống , Tống Văn Dã chỉ thấy đầu như nổ tung.

 

Giang Thính Lan thậm chí để cho một mẩu giấy nào.

 

Sau đó, Tống Văn Dã cứ thế lỳ trong phòng khách, bắt đầu liên hệ từng một liên quan đến Giang Thính Lan.

 

Bên nhà cô cũng gọi điện thoại đến, nhưng dám Giang Thính Lan rời nhà. Biết cô về, chỉ vài câu qua loa cúp máy.

 

Việc liên hệ kéo dài đến tận nửa đêm. Sau đó, Giang Thính Lan dường như biến mất một dấu vết.

 

Không chỉ thể liên lạc với , bạn bè của cô, ngay cả thông tin về Giang Thính Lan cũng thể tra . Tống Văn Dã nghĩ đêm nay cô chắc chắn thuê phòng khách sạn, nhưng tìm kiếm khắp nơi vẫn thấy bóng dáng cô .

 

Thế nhưng, cô chỉ nhắn tin cho Vu Tiểu Tiểu để báo bình an.

 

Chỉ còn hai ngày nữa là đến lễ cầu hôn, mà thì vẫn biệt tăm. Điều khiến Tống Văn Dã thực sự phát điên. Anh thể hô mưa gọi gió, thể "hái trời, vớt ánh trăng" nhưng tìm thấy thì năng lực đều trở nên vô nghĩa.

 

Giờ đây, nếu tìm cô, tất cả đều là công cốc.

 

Đêm qua trời đổ mưa rả rích, khiến nhiệt độ đột ngột hạ xuống đến lạnh thấu xương. Thực , Giang Thính Lan còn một căn hộ nhỏ của riêng . Đó là món quà bố tặng cô khi cô còn học đại học, bù đắp những tiếc nuối vì thể chăm sóc cô đầy đủ lúc nhỏ.

 

Thật , chuyện là quá khứ, căn hộ cũng chẳng thể bù đắp trống tình cảm. Vì , cô thủ tục sang tên, nó vẫn tên bố cô, chỉ là chìa khóa thì vẫn luôn trong tay cô.

 

Hôm qua, cô rời khỏi nhà và ở đây.

 

Ngày mai là sinh nhật cô, bình thường cô quá để tâm đến nó, nhưng , Giang Thính Lan tự tổ chức một bữa tiệc thật ấm cúng cho bản . Thế là, cô quần áo, tính ngoài mua sắm vài thứ.

 

Kết quả, đầu óc lơ đễnh vì suy nghĩ lung tung, cửa quên mang theo chìa khóa. Căn hộ thường xuyên ở, vẫn dùng khóa cửa thông thường, giống nơi cô đang sống đổi sang khóa vân tay hiện đại.

 

Cảm giác bất lực khi xách đầy một đống đồ lớn nhưng thể nhà, ngay lập tức khiến cô tủi đến bật .

 

Định xuống lầu bắt taxi về nhà Tống Văn Dã thì xuống đến nơi, trời đổ mưa. Chưa dừng ở đó, chiếc túi cô đang xách bỗng nhiên rách, đồ đạc bên trong lăn lóc khắp nơi. Cô cảm thấy thứ đều đang chống , rõ ràng đây một thể xử lý chuyện đấy, mà giờ đây, cô thấy chẳng gì cả.

 

Khi điện thoại Tống Văn Dã gọi đến nữa, cô kiềm chế , nhấc máy nấc lên, mắng một trận tơi bời.

 

Tống Văn Dã vội vàng dỗ dành cô, nhanh chóng hỏi địa chỉ. Khi chạy đến nơi, thấy Giang Thính Lan đáng thương xổm cửa nhà , hai tay ôm chặt lấy , khóa trái bên ngoài, thể .

 

Nghĩ đến hai ngày nay tìm cô gần như lật tung cả thành phố, Tống Văn Dã tức buồn . Anh sải bước đến mặt cô, khom lưng bế bổng đang xổm đất, nức nở lên. “Bảo bối, còn kịp em bỏ rơi, em ?”

 

 

Loading...