Xuyên Không Thành Nam Chính Cổ Đại - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-03-03 10:36:08
Lượt xem: 103
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người hỏi Kim Tiểu Diệp thuê nhà , là một phụ nhân da dẻ trắng nhợt, bọng mắt sâu.
Nhìn thấy phụ nữ , Kim Tiểu Diệp ngẩn hỏi: "Triệu thẩm, cửa hàng nhà ngươi cho thuê ?"
" , thuê cửa hàng nhà chịu trả tiền thuê, cho khác thuê." Triệu thẩm mệt mỏi .
Triệu thẩm thường xuyên đến chỗ Kim Tiểu Diệp lấy hàng , Kim Tiểu Diệp quen bà, khi hiểu rõ hơn, còn phát hiện bà là Triệu gia thôn bên cạnh, cũng chính là thôn của Triệu Tiểu Đậu.
Nàng còn chuyện của Triệu thẩm .
Triệu thẩm thứ ba trong nhà, tên đàng hoàng, vẫn luôn gọi là Tam Ni Tam Ni.
Cha của Triệu Tam Ni chia ít ruộng đất, sinh một đàn con, con cái nhiều, lương thực trong nhà liền eo hẹp.
Triệu Tam Ni chị, em trai em gái, bà kẹp ở giữa thường xuyên ngay cả cơm cũng ăn no.
Cô gái lớn lên trong cảnh đói khát như , đến tuổi lấy chồng, liền nghĩ thể gả cho thể cho bà ăn no, trùng hợp, cha bà cũng cảm thấy thể ăn no, quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Vừa lúc khi đó một tên ngốc ở huyện thành lấy vợ, nhà tên ngốc còn cửa hàng... Cha của Triệu Tam Ni hỏi Triệu Tam Ni, Triệu Tam Ni đồng ý, cha nàng liền vui mừng gả bà .
Khoảng bảy tám năm, Triệu Tam Ni kỳ thật là mà nhiều cô gái nông thôn hâm mộ.
Tướng công của bà tuy rằng ngốc, nhưng giống với tiểu thiếu gia nhà họ Hồng , đừng đánh , tướng công của bà lá gan nhỏ, rõ ràng là một trưởng thành béo khỏe mạnh, thể đám trẻ con gần đó bắt nạt.
Đương nhiên đây cũng là do cha chồng của Triệu Tam Ni dạy dỗ, bọn họ sợ con bắt nạt khác khiến chán ghét, cho nên một khi con và ngoài động thủ, bất kể đúng sai đều tay đánh con , đánh riết cũng ngoan ngoãn.
Tên ngốc tuy rằng ngốc, nhưng một việc đơn giản trong nhà đều , thêm đó cha chồng của Triệu Tam Ni mở cửa hàng thể kiếm tiền, đối xử với Triệu Tam Ni, lúc đó Triệu Tam Ni mỗi ngày thể ăn thịt, một năm thể mấy bộ quần áo mới.
Những phụ nữ trong thôn, thể hâm mộ?
hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, Triệu Tam Ni năm năm khi thành sinh một đứa con trai, nuôi mấy năm, liền phát hiện đứa nhỏ cũng là đứa ngốc.
Lúc , chút đồng cảm với Triệu Tam Ni, qua mười năm, cha chồng của Triệu Tam Ni tuổi cao sức yếu, thể càng ngày càng kém...
Triệu Tam Ni hầu hạ cha chồng, chăm sóc tướng công ngốc con trai ngốc, còn trông coi việc buôn bán trong nhà, mệt mỏi cuồng.
Sau đó, bọn họ liền buôn bán nữa, mà là cho thuê cửa hàng nhà , tiền thuê tuy rằng ít, nhưng dù cũng định.
Bây giờ thì... Kim Tiểu Diệp hỏi thăm một chút, mới gia đình thuê cửa hàng của Triệu Tam Ni thấy Triệu Tam Ni tính tình hiền lành, chỗ dựa, liền năm nào cũng trả thiếu tiền thuê.
Gần đây càng quá đáng, ngày trả tiền thuê qua hai tháng, bọn họ vẫn trả tiền thuê.
Triệu Tam Ni đến đòi, bên nhà chồng bà còn hàng xóm láng giềng cũng từng giúp bà hòa giải, nhưng nhà đó hoặc là than nghèo khó, hoặc là chờ ngày mai sẽ trả, nhưng chính là chịu móc tiền .
Vốn tiền thuê cửa hàng là đủ cho nhà bọn họ sinh hoạt, nhưng bây giờ nhà đó trả tiền, cuộc sống của bà liền túng thiếu, bà đến chỗ Kim Tiểu Diệp lấy hàng , chính là vì kiếm thêm thu nhập.
Kim Tiểu Diệp nhà Triệu Tam Ni cửa hàng, nhưng cửa hàng nhà Triệu Tam Ni ở , hỏi thăm một chút, liền nhận vị trí cửa hàng đó đối với nàng.
Cửa hàng đó cách nơi xa, con phố sầm uất, mà ở trong một con hẻm nhỏ, nhưng diện tích khá lớn, còn hai tầng .
Quan trọng nhất là, cửa hàng một mặt hướng hẻm nhỏ, một mặt hướng sông, bên cạnh mặt hướng sông còn một cái sân nhỏ, thậm chí bậc thang bằng đá còn kéo dài đến tận sông, cách khác, cửa hàng một bến tàu riêng.
"Cha chồng bán đồ tang, phía dùng để buôn bán, phía ở, đó thể bọn họ tinh lực quản lý, liền cho đồ của cha chồng thuê cửa hàng, chúng cũng dọn ngoài thuê nhà khác ở, ai ngờ..." Triệu Tam Ni khổ một tiếng.
Cha chồng của Triệu Tam Ni quan tài vòng hoa giấy bán, vì con trai thể kế thừa nghề, Triệu Tam Ni con dâu sức lực đủ, quan tài quá khó khăn, liền nhận một đồ .
Không ngờ tên đồ là kẻ vong ân bội nghĩa, chịu trả tiền thuê chiếm đoạt cửa hàng đó.
Cửa hàng nhà chồng Triệu Tam Ni vị trí hẻo lánh, nhưng diện tích khá lớn, quan trọng nhất là, giá Triệu Tam Ni đưa thấp!
Kim Tiểu Diệp lập tức , ngày mai sẽ đến xem.
Hôm nay thì, thời gian chút gấp gáp, hơn nữa cửa hàng đó bây giờ khác đang thuê, nàng nhất định dẫn theo nhiều , mới thể "xem".
Kim Tiểu Diệp chuyện với Triệu Tam Ni, Khuất Vân Thanh tự nhiên là thấy, khỏi lộ vẻ bồn chồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-nam-chinh-co-dai/chuong-162.html.]
Hắn Lê Thanh Chấp mấy , mới nhịn xuống gì, nhưng đợi Triệu Tam Ni , liền với Kim Tiểu Diệp:
"Kim chưởng quỹ, nhà ? Ngươi mở tiệm thêu đổi chỗ khác đều quen , vẫn là nên đổi thì hơn..."
Vương tỷ thấy vội vàng kéo tướng công , bảo đừng nữa.
Kim Tiểu Diệp với nàng chuyện dọn , kỳ thật nàng cũng chút tiếc tiền thuê nhà Kim Tiểu Diệp trả, nhưng thấy biểu hiện của tướng công mấy ngày nay, nàng liền cảm thấy Kim Tiểu Diệp nên dọn .
Tướng công của nàng thật sự quá mất mặt!
TBC
Kim Tiểu Diệp Khuất Vân Thanh đang giằng co với Vương tỷ: "Không , với đến lấy hàng một tiếng là ."
"Kim chưởng quỹ, ngươi dùng nhà kho hàng , đồ của ngươi nhiều , một thể để ở đây..."
"Bên đó diện tích lớn, để ... Khuất , ngày Trương tri phủ đến huyện Sùng Thành, cũng mặt?"
Lê Thanh Chấp mỉm Khuất Vân Thanh, cùng Khuất Vân Thanh trò chuyện về chuyện , còn một chút về tình hình của Trương tri phủ, từng ăn cơm cùng Trương tri phủ, còn cùng quan huyện Cẩu tiễn Trương tri phủ rời ...
Khuất Vân Thanh từ Vương tỷ chuyện Lê Thanh Chấp quen quan huyện Cẩu, nhưng cũng để tâm lắm.
Lê Thanh Chấp cũng chỉ là dựa văn mà lấy lòng quan huyện Cẩu... Hắn cảm thấy quan huyện Cẩu đối với Lê Thanh Chấp chắc coi trọng.
Kết quả... Lê Thanh Chấp và quan huyện Cẩu quan hệ như ? Hắn còn thể ăn cơm cùng Trương tri phủ?
Khuất Vân Thanh dám dây dưa Kim Tiểu Diệp nữa, nịnh nọt Lê Thanh Chấp vài câu, liền tìm cớ ngoài, định tìm nha dịch quen dò hỏi một chút về Lê Thanh Chấp .
Tuy rằng một năm ở huyện Sùng Thành mấy tháng, nhưng nhiều bạn, quen ít .
Sau khi Khuất Vân Thanh , Vương tỷ : "Hắn rốt cuộc cũng , thật sự thấy liền phiền!"
Không Khuất Vân Thanh ở đó, những phụ nữ việc đều thoải mái hơn nhiều, bắt đầu tán gẫu.
Ừm, Lê Thanh Chấp mặt bọn họ để ý, dù Lê Thanh Chấp thích bọn họ chuyện phiếm, khi còn kể cho các nàng một chuyện các nàng .
Triệu Tam Ni đến đây, cho nên chủ yếu các phụ nữ trò chuyện chính là chuyện nhà bà.
"Tên đồ lão Dương nhận thật sự , nếu lão Dương thu nhận , bây giờ chừng c.h.ế.t đói ."
" , cha đều quan tâm đến ."
"Ta cảm thấy chính là do giống nòi , giống cha giống ..."
...
Nhà chồng Triệu Tam Ni họ Dương, đều gọi cha chồng nàng là lão Dương.
Lê Thanh Chấp hỏi: "Nhà đó như thế nào?"
Vương tỷ bọn họ liền kể cho tình hình nhà tên vong ân bội nghĩa , cha của đều là huyện thành, cũng đều là kỳ quặc nổi tiếng xa gần.
Hai gia cảnh đều khá giả, nhưng khi thành chỉ lo ăn chơi hưởng lạc quan tâm đến con cái, sinh con xong vứt ở nhà mặc kệ đói khát, vợ chồng hai ngoài ăn ngon uống say.
Cái cũng coi như xong, đó gia sản của đàn ông phá sạch, bọn họ khắp nơi vay tiền, tiếp tục ăn chơi hưởng lạc...
Sau đó luôn đến đòi nợ bọn họ, hai liền cùng ôm tiền bỏ trốn.
Tên vong ân bội nghĩa suýt nữa c.h.ế.t đói, là lão Dương đầu thu nhận , tiếc là ơn.
Mọi mắng một trận, Triệu Tam Ni là , vợ chồng lão Dương đầu tuổi cao sức yếu, đều dựa Triệu Tam Ni chăm sóc.
Vương tỷ : "Tên đồ lão Dương đầu nhận , nhưng con dâu tìm thật sự , đều coi bọn họ như cha ruột."
Từ phu nhân cũng : " , Triệu tỷ là ."
Vương tỷ : "Nàng , chính là quá , còn sinh con cho tên ngốc... Lúc đó vợ chồng lão Dương đầu sợ sinh đứa ngốc, đều trông cậy việc nàng sinh con, còn nàng tìm khác sinh con, kết quả nàng cảm kích vợ chồng lão Dương đầu, nhất quyết sinh cho bọn họ một đứa cháu ruột."
Từ phu nhân : "Ai... thật dễ dàng."