Xuyên Không Thành Nam Chính Cổ Đại - Chương 417
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:45:09
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lư Minh Sơn thấy lời , theo bản năng bán tiền đồng chuẩn sẵn, nhưng… về phía Lê Thanh Chấp.
Lê Thanh Chấp : “Lư đạo trưởng, chúng những tiếp xúc nhiều với Phạm Duy Ngôn, cần đồ vật thể hóa giải oán khí, nhưng Phạm Duy Ngôn đây lừa gạt một ngày nào cũng ở bên …”
Lê Thanh Chấp lời , vài bạn của Phạm Duy Ngôn lập tức cầu xin Lư Minh Sơn giúp đỡ.
Cũng trùng hợp, đây Hạ Nghĩa từng với Lư Minh Sơn những nào thiết với Phạm Duy Ngôn, Lư Minh Sơn thậm chí còn cải trang, lén xem một …
Hiện tại Lê Thanh Chấp rõ ràng định vạch trần , Lư Minh Sơn lập tức phấn khích.
“Mọi , thể xem giúp , vài cần hóa giải oán khí, nhưng vài thật sự cần.” Lư Minh Sơn niệm một câu “Phúc sinh vô lượng thiên tôn”, đó bảo những cử nhân từng tiếp xúc với Phạm Duy Ngôn lượt đến mặt .
“Cư sĩ tên gì?” Mỗi đến, Lư Minh Sơn đều hỏi như , đồng thời đối phương chăm chú, như thể đang xem đối phương oán khí .
Những cử nhân đó đều ngoan ngoãn trả lời.
Hạ Nghĩa vì để Lư Minh Sơn giả thần côn cho , thu thập nhiều tư liệu của các cử nhân tham gia Thưởng Mai Hội, thông tin của những bên cạnh Phạm Duy Ngôn, Lư Minh Sơn càng nắm rõ trong lòng bàn tay.
Đại đa cử nhân, Lư Minh Sơn đều bọn họ oán khí, nhưng gặp bạn của Phạm Duy Ngôn…
Có nhân phẩm tệ, là vì thích Lý Triệu mới tiếp cận Phạm Duy Ngôn, Lư Minh Sơn liền : “Vị cư sĩ , ngài một tầng oán khí nhàn nhạt, bần đạo vài đồng tiền phép, ngài thể lấy một đồng mang theo bên , phơi nắng nhiều hơn, bảy ngày , oán khí tự tiêu.”
Có nhân phẩm lắm, đây còn chuyện ức h.i.ế.p bá tánh, Lư Minh Sơn liền : “Vị cư sĩ , ngài và qua thiết, ngài còn… bần đạo sẽ gì nữa, đồng tiền ngài cứ cầm lấy, ngoài phơi nắng nhiều hơn, còn nhiều việc thiện, như mới ảnh hưởng.”
Trong lúc đó, nếu hỏi Lư Minh Sơn chuyện khác… những liên quan đến Phạm Duy Ngôn, Lư Minh Sơn trực tiếp hôm nay chủ yếu bận chuyện oán khí, chuyện khác để hẵng , từ chối khéo.
Những liên quan đến Phạm Duy Ngôn… Lư Minh Sơn tư liệu của , gì tự nhiên cũng trúng phóc.
Một cử nhân sống ở kinh thành khi Phạm Duy Ngôn đến kinh thành, thường xuyên tìm Phạm Duy Ngôn, còn giúp Phạm Duy Ngôn vài hỏi Lư Minh Sơn về tiền đồ của , Lư Minh Sơn liền :
“Cư sĩ, xem tướng mạo của ngài, ngài là thông minh, nhưng thiếu siêng năng… dành nhiều thời gian hơn cho khuyết điểm của , thi đỗ tiến sĩ chỉ là chuyện sớm muộn!”
Người văn chương , chỉ là chữ … xong cảm thấy Lư Minh Sơn thật thần kỳ, cũng quyết tâm, nhất định luyện chữ cho .
Lê Thanh Chấp bên cạnh im lặng Lư Minh Sơn lừa tiền.
Lư Minh Sơn đưa tiền đồng xong, những sách đều điều, ít thì vài lượng, nhiều thì mười mấy hai mươi lượng, đều đưa cho Lư Minh Sơn ít bạc.
Không bao lâu, Lư Minh Sơn lừa hơn một trăm lượng bạc, càng ngày càng cảm thấy thần kỳ.
Hạ Nghĩa trộn trong đám đông: “…”
Lý Châu đến rừng mai từ sớm, vẫn luôn chú ý đến tình hình bên Thưởng Mai Hội: “…”
Lư Minh Sơn là ?
Năm đó lúc Hạ Nghĩa uy h.i.ế.p Lư Minh Sơn giúp bọn họ việc, Lý Châu đang ở trong bóng tối quan sát, Lư Minh Sơn rốt cuộc là thế nào, bọn họ rõ ràng hơn ai hết.
Người chính là một tên lừa đảo chính hiệu.
Nếu như , tại lông mày của đột nhiên bạc trắng?
chuyện đối với bọn họ là chuyện , chính vì lông mày của Lư Minh Sơn đột nhiên bạc trắng, chuyện diễn đặc biệt thuận lợi, thuận lợi đến mức khó tin.
Lý Châu suy nghĩ một chút, quyết định nghĩ đến chuyện nữa.
Những ngày nàng ngày nào cũng lo lắng cho Phạm Duy Ngôn, ngủ ngon, cả đều mơ mơ màng màng, bây giờ cuối cùng cũng thể nghỉ ngơi một chút.
Tên khốn kiếp đó, thể mượn danh nghĩa cha nàng để lừa gạt khác nữa!
Phạm Duy Ngôn áp giải đến quan phủ, xong đời !
Lý Châu , nhưng cuối cùng .
Nàng đang , đột nhiên thấy giọng trẻ thơ trong trẻo, thơ: “…Rơi rụng thành bùn đất nghiền nát, chỉ còn hương thơm như cũ.”
Giọng , kéo Lý Châu khỏi cảm xúc bi thương phẫn nộ.
Nàng chỉ che mặt, còn trong kiệu, chính là vì khác nàng đến đây, mà lúc , nàng vén rèm kiệu lên, ngoài qua khe hở.
Là hai phụ nhân dẫn theo ba đứa trẻ và hầu về phía , mà thơ, chính là hai bé đầu, trắng trẻo mập mạp giống như đúc.
Không, cũng thể là trắng trẻo mập mạp, hai bé da ngăm đen, trông khỏe mạnh.
Quan trọng là… hai bé giống nàng, nàng lúc nhỏ, chính là như .
Ánh mắt Lý Châu hai đứa trẻ thu hút, suýt chút nữa thể rời mắt.
dù , nàng vẫn liếc hai phụ nhân từ một gốc mai.
Hai phụ nhân đó nàng đều quen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-nam-chinh-co-dai/chuong-417.html.]
Một là Kim chưởng quỹ của Kim Diệp tú phường, còn … đó là đại cữu mẫu của nàng?
Không đúng, đại cữu mẫu của nàng trẻ như , đại cữu mẫu của nàng cũng sẽ mang thai.
dung mạo đó… chính là đại cữu mẫu của nàng!
Sau khi nàng định , từng phái hỏi thăm nhà họ Tiền, kết quả tay nàng với nàng, nhà họ Tiền .
Nhiều năm qua, nhà họ Tiền ?
Đại cữu của nàng thể sinh con, đại cữu mẫu của nàng mang thai, chẳng lẽ tái giá?
Hai đứa trẻ giống nàng , là từ ?
“Mẹ, đang chúng !” Lê Đại Mao là một đứa trẻ nhạy bén, nó phát hiện ánh mắt của Lý Châu.
Kim Tiểu Diệp thấy lời , cảnh giác về phía một chiếc kiệu xa.
Chiếc kiệu đó trông bình thường, nhưng bên cạnh chỉ hai kiệu phu, còn bốn nha , bên trong hẳn là chút phận.
Lý Châu hít sâu một , vén rèm kiệu lên: “Kim chưởng quỹ, từ biệt ở bến tàu, lâu gặp.”
Lý Châu đeo mạng che mặt, cách ăn mặc cũng khác với đây, nhưng mỹ nhân như nàng, luôn khiến ấn tượng sâu sắc.
Kim Tiểu Diệp chút kinh ngạc: “Mộc chưởng quỹ?”
“Là ,” Lý Châu gỡ mạng che mặt xuống, liếc Tiền đại phu nhân, với Kim Tiểu Diệp, “Kim chưởng quỹ, đặt một căn phòng trong trang viên , chúng cùng qua đó, uống trò chuyện một chút nhé?”
Uống với mỹ nhân, Kim Tiểu Diệp đương nhiên là đồng ý, nhưng bọn họ nhiều …
Kim Tiểu Diệp đang do dự, Tiền đại phu nhân lên tiếng: “Được đó!”
TBC
Tiền đại phu nhân lúc thấy Lê Thanh Chấp chút dám nhận, dù Lê Thanh Chấp đổi quá lớn.
Lý Châu thì khác!
Tuy mười mấy năm gặp, cháu gái của bà trưởng thành, nhưng Tiền đại phu nhân liếc mắt một cái là thể nhận , đây là cháu gái của .
Nhất định cùng uống !
Tiền đại phu nhân như , Kim Tiểu Diệp tự nhiên sẽ phản đối.
Lý Châu đeo mạng che mặt , : “Sức khỏe , sẽ xuống kiệu, phiền theo .”
“Không phiền.” Kim Tiểu Diệp .
Tiền đại phu nhân lo lắng Lý Châu – cháu gái bà sức khỏe ?
Lý Châu là do Tiền đại phu nhân lớn lên, nàng ở nhà họ Tiền cho đến hơn mười tuổi.
Tiền đại phu nhân đây con, bà coi Lê Thanh Chấp như con trai, tất nhiên cũng coi Lý Châu như con gái.
Bà vẫn luôn lo lắng Lý Châu xảy chuyện, bây giờ thấy Lý Châu còn sống, vui mừng nên lời.
Một đoàn nhanh liền đến nơi chủ nhân trang viên xây dựng đó cho du khách thuê.
Lý Châu thật sự đặt phòng ở đây, nàng đặt, là một căn nhà nhỏ tuy lớn nhưng sân, độc lập.
Dẫn Kim Tiểu Diệp bọn họ trong, Lý Châu mới xuống kiệu.
Nàng bình tĩnh hơn nhiều.
Vào trong nhà, Lý Châu liền với Tiền đại phu nhân: “Vị phu nhân , chuyện riêng với ngài.”
Tiền đại phu nhân vội vàng đồng ý: “Được!”
Kim Tiểu Diệp ngẩn , đó mới nhận hai chắc là quen , nàng gì thêm, hai phòng bên cạnh.
Lý Châu dẫn Tiền đại phu nhân phòng xong, liền nhỏ giọng : “Cữu mẫu.”
Phải lúc đầu nàng còn dám nhận, nhưng đó thấy ánh mắt Tiền đại phu nhân … nàng lập tức xác nhận phận của Tiền đại phu nhân.
“Châu nhi!” Tiền đại phu nhân gọi một tiếng, nước mắt lưng tròng.
“Cữu mẫu, những năm ở ? Ta phái tìm , bọn họ thấy nữa.”
Tiền đại phu nhân nhiều điều hỏi Lý Châu, nhưng Lý Châu hỏi , bà liền trả lời: “Châu nhi, chúng tên Yến quận vương đáng c.h.ế.t đó lừa…”
Tiền đại phu nhân nhỏ, bà kể hết chuyện của nhà họ Tiền những năm qua, đương nhiên tập trung về chuyện của Lê Thanh Chấp.
“A Trực nó cũng là đại nạn c.h.ế.t ắt hậu phúc, đó liền thông minh , trở nên đặc biệt thông minh…”
Tiền đại phu nhân kể trải nghiệm của Lê Thanh Chấp, ngay cả chuyện Lê Thanh Chấp là Quỳnh Độc Tán Nhân cũng .
Đối với cháu gái , bà tuyệt đối tin tưởng.