Tạ Tiểu An vui, vì tiểu cô nương bạc mệnh vẫn thể về. Đồng thời chút tiếc nuối, bản sắp từ giã cõi đời, bèn nhẹ nhàng đưa tay hiệu: “Ừm, .”
Tiểu cô nương dường như lấy hết can đảm mới dám mở lời: “Tỷ tỷ xin hãy yên tâm sống tiếp trong thể . Muội trở về nữa. Phán quan đại nhân sẽ đầu thai một gia đình , nhà cũng chút của cải, phụ mẫu yêu thương , sinh liền năm nhi tử mà lấy một mụn nữ nhi, hiện đang mong một nữ nhi. Sau sẽ phụ mẫu yêu thương, quan tâm, sống vui vẻ cả một đời.”
Nói , trong mắt nàng ánh lên ý chân thật, còn trong mắt Tạ Tiểu An cũng đầy sự ngưỡng mộ hề giả dối. Tạ Tiểu An , con đủ, thể sống một đời là may mắn lắm . Hơn nữa, cuộc đời của tiểu cô nương thật sự bi thảm, Tạ Tiểu An thật lòng mừng cho nàng thể đầu thai .
“Chúc mừng , Tiểu An. Mong kiếp của thuận lợi, khỏe mạnh, hạnh phúc mỹ mãn.” Tạ Tiểu An dậy, dang rộng vòng tay, chân thành chúc phúc cho tiểu cô nương.
Tiểu cô nương rõ ràng vui khi nhận lời chúc phúc như , vội vàng dậy ôm lấy Tạ Tiểu An, ghé tai nàng : “Tiểu An tỷ tỷ, chúc tỷ mãi mãi thể sống cuộc đời mà tỷ mong , mãi mãi vui vẻ!”
Tạ Tiểu An sững sờ, tiểu cô nương dường như nàng đang nghĩ gì.
khi xong câu đó, tiểu cô nương liền biến mất, Tạ Tiểu An cũng tỉnh .
Tạ Tiểu An ngẩn trong chăn một lúc, đó đưa hai quyết định.
Quyết định thứ nhất là tích góp tiền bạc để chuộc .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-nha-hoan-nhom-lua/chuong-2.html.]
Quyết định thứ hai vẫn là dành dụm tiền, mua một tiểu viện! Đến lúc đó sẽ trồng ít tường vi trong sân trồng thêm ít rau xanh theo mùa, dựng một giàn nho, thêm một chiếc xích đu – nghĩ thôi thấy yên bình dễ chịu bao.
Trời còn sáng, Tạ Tiểu An định ngủ thêm một lát thì thấy ngoài sân tiếng động, hình như dậy. Nàng chợt nhớ , của nhà bếp lớn dậy sớm nhất để chuẩn bữa sáng!
Tạ Tiểu An vội vàng dậy tìm y phục nhưng trời tối om như mực, chẳng thấy gì. Nàng mò mẫm đến bên bàn thắp đèn dầu, đó lục tìm y phục trong tay nải đặt cạnh giường.
Vừa tìm nhẩm tính, chắc về dậy từ giờ mão (5 giờ sáng) . Nghĩ đến đó, nàng thấy tối sầm mặt mũi, trời đất ơi, đúng là lấy mạng mà! “Ủa?” Tạ Tiểu An lục trong tay nải tìm thấy một túi tiền.
Một lát , Tạ Tiểu An bộ gia sản “năm đồng xu” của tiểu cô nương mà trầm ngâm. Lương tháng của nha nhóm lửa là 200 văn tiền, một năm tức là hai lạng bốn tiền.
Cất kỹ tiền đồng, Tạ Tiểu An chải đầu theo cách trong ký ức của tiểu cô nương suy nghĩ.
Tiểu cô nương phủ hai năm, trừ các khoản chi tiêu cũng dành dụm bốn lạng bạc. Mấy hôm phụ mẫu đến đòi mất, là của tiểu cô nương học, thúc tu (học phí) thì đóng nhưng tiền mua bút, mực, giấy, nghiên. Tiểu cô nương mềm lòng bèn đưa tiền cho họ.
Đối với loại phụ mẫu cực phẩm , Tạ Tiểu An nghĩ sẵn đối sách. vấn đề chính bây giờ là tiền lương quá thấp.
Trong phủ bao ăn ở, nhưng trừ chi tiêu, một năm nhiều nhất cũng chỉ dành dụm hai lạng bạc. Cứ theo tốc độ , đừng đến mua nhà, trong vòng ba năm e là chuộc cũng khó khăn.
Tạ Tiểu An khẽ chau mày, thầm nghĩ tìm cơ hội thăng chức thôi.