XUYÊN KHÔNG THÀNH NHA HOÀN NHÓM LỬA - Chương 59
Cập nhật lúc: 2025-06-20 02:20:23
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Tiểu An hiểu, nhưng vấn đề là: “Ma ma, mấy ngày nay nô tỳ ít cơ hội gặp Thế tử.”
Trương ma ma nhíu mày, đắn đo một lúc vẫn quyết định giúp nha đầu một tay: “Thôi , đợi Thế tử gia về sẽ hỏi giúp ngươi.”
Tạ Tiểu An mày giãn , tiến lên nhét một túi thơm tay Trương ma ma: “Đa tạ ma ma, Tiểu An mời uống .”
Trương ma ma nhận, đẩy tay trả túi thơm cho Tạ Tiểu An, bà Tạ Tiểu An: “Mang về , thấy nha đầu nhà ngươi phẩm hạnh tệ, chuyện ngươi cũng sai nên mới giúp ngươi một tay.”
Tạ Tiểu An chịu nhận , nàng khuyên: “Ma ma, nhận lấy , Tiểu An thật lòng cảm ơn .”
Trương ma ma thẳng: “Ta cần, ngươi đừng ở đây phiền nữa, về , tin tức sẽ báo cho ngươi.”
Tạ Tiểu An đành bất đắc dĩ mang túi thơm về, chỉ là trong lòng thầm tính toán khi nào mua chút điểm tâm Trương ma ma thích ăn mang đến cho bà.
Nói đến cảm ơn, đó Tạ Tiểu An trong lòng vẫn luôn canh cánh chuyện tặng quà gì để cảm ơn ơn cứu mạng của Triệu Kinh Mặc, nhưng vì những chuyện xảy gần đây mà thời gian, quên mất chuyện .
bây giờ nhớ cũng cơ hội. Gần đây nàng sống thật kín đáo, hề dịp khỏi phủ, đừng là mua lễ vật, ngay cả mời cơm cũng là chuyện tưởng, đành chờ thời gian qua tính .
Tạ Tiểu An hít một thật sâu, bước đến nhà bếp nhỏ. Bây giờ bên trong chỉ một Trúc Ngữ. Thấy Tạ Tiểu An , nàng từ từ hỏi: “Muội từ đến ?”
…
…
Tạ Tiểu An khóe miệng nở nụ về phía nàng , đáp lời: “Từ chỗ Trương ma ma đến.”
Trúc Ngữ nghi ngờ: “Ma ma tìm việc ?”
Tạ Tiểu An nhận lấy chén Trúc Ngữ đưa qua, đáp lời nàng : “Không , là tìm ma ma nhờ giúp một việc.”
Trúc Ngữ hỏi nàng tìm Trương ma ma giúp việc gì, chỉ quan tâm: “Ta còn hai tháng nữa là khỏi phủ , chuyện của dự định gì ? Cứ thế cũng là cách.”
Tạ Tiểu An trong mắt chứa đựng ý : “Chúc mừng tỷ. Còn thì… thật với tỷ, hôm nay đến tìm ma ma chính là nhờ bà giúp với Thế tử, cho xuống nha nhị đẳng.”
Trúc Ngữ cúi đầu suy nghĩ một lát: “Đây quả thực là một cách , nhưng Thế tử gia đồng ý ?”
Tạ Tiểu An cũng , lạc quan : “Không , nếu đồng ý thì nghĩ cách khác, dù thì cách luôn nhiều hơn khó khăn mà.”
Trúc Ngữ thấy nàng như cũng gì thêm, chỉ chuyện phiếm với nàng. Thực trong Thính Tùng Viện, ngoài Trương ma ma , những khác đều Tạ Tiểu An rốt cuộc đắc tội gì với Lục Chiêu Cẩn.
Những quan hệ hơn với Tạ Tiểu An như Thược Dược, Trúc Ngữ từng hỏi Tạ Tiểu An rốt cuộc xảy chuyện gì, Tạ Tiểu An chỉ , dù chuyện tuyệt đối thể .
Các nàng khuyên Tạ Tiểu An nên nhún nhường với Thế tử, chừng chuyện sẽ qua . Tạ Tiểu An chỉ :
“Muội các tỷ quan tâm , nhưng chuyện là vấn đề nhún nhường, cần lo lắng, nghĩ cách .”
Nếu là chuyện khác còn thể nhún nhường một chút là qua, nhưng chuyện thì thật sự .
Mọi thấy Tạ Tiểu An chỉ nhíu mày thở dài, lo lắng cho nàng. thấy nàng vẫn giữ vẻ mặt tươi liền cũng còn lo lắng nữa.
Lục Chiêu Cẩn về đến phủ thì qua giờ cơm tối. Trước tiên đến chính viện thỉnh an phụ mẫu. Tiền thị thấy liền : “Đã dùng bữa tối ? Ta cho dọn cơm nhé?”
Lục Chiêu Cẩn : “Mẫu yên tâm, nhi tử mới ăn ở ngoài .”
Mẫu tử hai chuyện một lúc, Tiền thị ngẩng đầu vẻ mặt Lục Chiêu Cẩn, thấy còn như mấy ngày — miệng mà đáy mắt vẫn lạnh lùng—liền nhân cơ hội mở lời ấp ủ nhiều ngày: “Cẩn nhi, con thích tiểu thư khuê các nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-nha-hoan-nhom-lua/chuong-59.html.]
Lục Chiêu Cẩn thấy lời , ý khựng , trong đầu thoáng qua khuôn mặt Tạ Tiểu An, : “Không .”
Tiền thị: “Vậy con gặp nữ nhi của Thái úy, Chu Trác Quân ?”
Lục Chiêu Cẩn mấy hứng thú: “Chưa từng gặp.”
Tiền thị : “Cô nương đó dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, tính tình lương thiện, thấy . Con xem khi nào thời gian, hai nhà chúng gặp mặt xem mắt.”
Lục Chiêu Cẩn từ từ nhíu mày: “Mẫu thứ , gần đây công việc bận rộn, thật sự thời gian rảnh.”
Tiền thị hề nản lòng, bà còn một kế nữa.
Tiền thị giả vờ tức giận hừ lạnh: “Lần nào cũng , hễ đến chuyện thành là con lảng tránh. Khổ tuổi , ngày nào cũng canh cánh chuyện , tóc bạc bao nhiêu sợi!”
Thấy mặt Lục Chiêu Cẩn hiện lên vẻ bất đắc dĩ, bà sợ lời từ chối, vội : “Không xem mắt cũng , ở đây một nha , ngoan ngoãn hiểu chuyện, dung mạo cũng thanh tú, con mang về nha nhất đẳng sai bảo.”
Lục Chiêu Cẩn mẫu thúc giục đến đau đầu, nghĩ bụng mang về vật trang trí cho qua chuyện là , bèn nhận lời: “Được, nhi tử còn việc, xin về .”
Hắn xong liền dậy chuẩn rời .
Tiền thị ngăn : “Đợi , dù con cũng về, mang theo cùng luôn .”
Nói xong đợi Lục Chiêu Cẩn gì liền đầu dặn dò Quản ma ma: “Mau kêu đến đây.”
Quản ma ma vội vàng lui .
Lục Chiêu Cẩn trong lòng chút bực bội nhưng vẫn kiên nhẫn ở chỗ rèm cửa đợi, mấy lời dặn dò nha đó.
Không bao lâu Quản ma ma liền dẫn . Nha đó liền quy củ hành lễ: “Bái kiến phu nhân.”
“Bái kiến Thế tử.”
Lục Chiêu Cẩn phản ứng, Tiền thị thì dặn dò nàng : “Bội Nhi, chăm sóc Thế tử cho .”
Bội Nhi má đỏ: “Vâng, thưa phu nhân.”
Tiền thị gì thêm, những điều cần đó cả , vẫy tay cho về.
Lục Chiêu Cẩn hành lễ với Tiền thị mới cáo lui. Bội Nhi thì lẽo đẽo theo .
Lục Chiêu Cẩn suốt đường gì, Bội Nhi khí thế của áp chế cũng dám mở lời. Mãi đến khi sắp đến Thính Tùng Viện, giọng thờ ơ của Lục Chiêu Cẩn mới từ phía truyền đến.
Hắn dừng bước: “Vào Thính Tùng Viện giữ quy củ, đừng những việc thừa thãi.”
Bội Nhi lòng rõ, những việc thừa thãi đó là gì. Lập tức cung kính đáp: “Vâng, nô tỳ nhớ .”
Chỉ là trong lòng nàng nghĩ, ngày tháng còn dài, nàng tất nhiên vội vàng nhất thời.
Trong sân, Trương ma ma dẫn Phù Dung và Thược Dược đón. Những khác mỗi một việc, lặng lẽ cúi hành lễ.
Trương ma ma nha lưng Lục Chiêu Cẩn khỏi chút nghi ngờ, còn Phù Dung thì trong lòng thót một cái, Thược Dược thì chút kinh ngạc.
Lục Chiêu Cẩn dặn dò Trương ma ma: “Nàng sẽ là nha nhất đẳng, ngươi thu xếp .”
Anh mắt Trương ma ma khẽ động, cung kính đáp . Còn Phù Dung, Thược Dược bóng lưng nha đó, khỏi .