Bây giờ...
Ý nghĩ  mới hình thành trong đầu, cô  đột nhiên  thấy giọng  của ông : “Cô gái, cô là ai?!”
Cô   chút mơ mơ màng màng, nghĩ thầm trong phòng  chỉ  một  cô  là con gái thôi mà.
... Đợi .
Ninh Tâm đột nhiên phản ứng , cho dù cô   ngốc nghếch đến  cũng   : là  lạ gõ cửa.
Tại   lạ  đến gõ cửa?
Tại  giọng điệu của ông    vẻ nghiêm trọng như ?
Trái tim Ninh Tâm đập thình thịch, đôi má đỏ bừng ban đầu lập tức trở nên tái nhợt.
Trong nháy mắt, cô  nghĩ đến  nhiều điều, nhiều nhất chính là——   đến ám sát ông .
Ninh Tâm  từng trải qua những chuyện , cơ thể  tự chủ  mà run rẩy.
Bây giờ cô    .
Nếu ông  xảy  chuyện, cô    .
Trong lúc sợ hãi suy nghĩ lung tung, cô   thấy giọng  trầm  của Phong Hữu Lâm:
“Cô gái, ai phái cô đến đây? Cô    là ai ?”
Cô  ở cùng ông  lâu như ,  ai hiểu ông  hơn cô .
Giọng  của ông  tuy  trầm  bình tĩnh,  sợ hãi  nguy hiểm nhưng ý tứ trong lời   lộ  sự bất an trong lòng.
Ông  đang cố dùng  phận của  để trấn áp đối phương.
Ninh Tâm nghiến răng, chui  khỏi chăn, cô   nghĩ xong: dù thế nào cũng  ở bên cạnh ông , cho dù  chết.
Chui  khỏi chăn, cô  thấy cửa phòng ngủ mở , ông   ở cửa,  từ phía ,  chút cứng đờ.
Cô  tạm thời   thấy  đối diện ông .
Ninh Tâm tay chân mềm nhũn mặc quần áo, nghĩ rằng   lẽ  thể giúp  chút gì đó.
Lúc , Phong Hữu Lâm lùi  về phía , Ninh Tâm lập tức  dám động đậy.
Cô  mặt mày tái nhợt căng thẳng  về phía ,  xem rõ  đến là ai.
Ông   là “Cô gái”... tại  con gái  đến ám sát.
Khi bóng dáng “Cô gái” lọt  mắt, đồng tử Ninh Tâm đột nhiên co ,  mặt cô  hiện lên vẻ  thể tin nổi.
Vì quá kinh ngạc nên giọng  thốt  nhỏ đến mức khó phát hiện: “... A Lạc?”
 lúc  trong phòng quá yên tĩnh, tiếng thì thầm  của cô  vẫn   thấy.
Tống Lạc nghiêng đầu, cong mắt  Ninh Tâm, : “Chào, buổi tối  lành.”
Hệ thống   nên lời: “Chào cái đầu cô, nếu  là Ninh Tâm,  sẽ tức đến xuất huyết não mất.”
Nhìn  tên phản diện lớn,     để ý đến Ninh Tâm, suốt quá trình chỉ  chằm chằm  Tống Lạc.
Dù  cũng  dùng  phận “Gia Gia.”  chị em  với Ninh Tâm mấy ngày.
Hai     ai bình thường cả.
Hệ thống chỉ  thể âm thầm thương cảm cho Ninh Tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-nu-phu-phao-hoi-trong-mat-the/chuong-326.html.]
Phong Hữu Lâm rõ ràng  kinh ngạc khi  “Sát thủ.”  quen  Ninh Tâm, ông   chằm chằm  Tống Lạc, đột nhiên nhớ  tại   thấy cô quen mắt.
Cô rõ ràng chính là “Người bạn mới.” mà Ninh Tâm quen .
Ông   xem qua tư liệu của cô, thư ký của ông  cũng  xác nhận đối phương   vấn đề gì, còn những chuyện Ninh Tâm gặp gỡ “Người bạn mới.” trong thời gian , thư ký cũng xác nhận  chuyện đều bình thường.
Ông   càng  quan tâm đến những chuyện .
Hơn nữa, tối nay Tống Lạc mặc một bộ đồ tác chiến, khí chất   khác với trong tư liệu nên  đó Phong Hữu Lâm căn bản  nhận .
Trong lòng ông  chùng xuống nhưng  mặt  hề biểu lộ :
“Vài ngày  Tâm Tâm   kết bạn mới, lúc đầu   đồng ý nhưng cô  vui vẻ nên  chiều theo ý cô .”
“Bây giờ xem , là các cô  lên kế hoạch, cố ý tiếp cận Tâm Tâm, cô  ngây thơ trong sáng, sẽ  phòng .”
“Để đối phó với , các  cũng thật là tốn công tốn sức.”
Mỗi khi ông   một câu, sắc mặt Ninh Tâm  trắng thêm một phần, đến cuối cùng,  còn một chút huyết sắc nào.
Cô  mở to mắt, vô hồn  chằm chằm  Tống Lạc.
TBC
Cô gái  hề  hổ, còn nháy mắt tinh nghịch với Ninh Tâm,  đó gật đầu, trả lời Phong Hữu Lâm: “Ông  đúng.”
“Tại ?” Giọng  khàn khàn của  phụ nữ vang lên.
Đối mặt với câu hỏi tức giận của Ninh Tâm, Tống Lạc chỉ  Phong Hữu Lâm, lý lẽ hùng hồn : “Tất nhiên là để g.i.ế.c ông .”
Ngực Ninh Tâm phập phồng dữ dội, từ khi phát hiện  “Cô gái” là A Lạc, não cô  như  đơ.
Cho đến khi Phong Hữu Lâm   chuyện A Lạc lợi dụng , bộ não đơ cứng của cô  mới hoạt động trở  nhưng vẫn ù ù.
Cô  vẫn  thể tin  rằng từ ngày đầu tiên gặp gỡ, đó  là một cái bẫy.
Hay  đúng hơn, cô    tin rằng vì sự bướng bỉnh ngu ngốc của  mà cuối cùng  hại Phong Hữu Lâm.
“Cô gái,  thấy cô  giống  của quân phản loạn.” Phong Hữu Lâm bình tĩnh : “Nếu cô  gì,  thể  , quân phản loạn  thể cho cô,  cũng  thể cho.”
Tống Lạc “Ồ.” một tiếng, hứng thú hỏi: “Tại  ông  cho rằng     của quân phản loạn?”
Phong Hữu Lâm: “Cô  thể xuất hiện ở đây, chứng tỏ  của  đều   cô giết, cô   là nô lệ m.á.u nhưng  sở hữu sức mạnh đáng sợ như , một  như cô, tuyệt đối sẽ  gia nhập quân phản loạn.”
Tống Lạc: “Có vẻ  lý.”
Hệ thống thấy Tống Lạc vẫn   tay, sốt ruột  chịu : “Cô    câu  kinh điển , phản diện c.h.ế.t vì  nhiều!”
Phong Hữu Lâm định tiếp tục dùng lý lẽ và tình cảm nhưng  Tống Lạc cắt ngang:
“   hứa với  khác nhất định  g.i.ế.c ông,  hứa thì  thực hiện,   thích thất hứa.”
Đây là   gì để thương lượng.
Phong Hữu Lâm dù  cũng   là thanh niên bồng bột, mặc dù trong lòng chùng xuống nhưng vẫn  đến tình huống tệ nhất, ông  vẫn giữ giọng bình tĩnh:
“Cô hứa với ai? Thủ lĩnh quân phản loạn-- Ka Tư?”
Với sức mạnh mà đối phương thể hiện,  thể khiến cô cam tâm  lệnh, ngoài Ka Tư,  tìm   nào khác.
Tống Lạc tặng ông  một ánh mắt khen ngợi 'Ông  thông minh.'
Ánh mắt Phong Hữu Lâm lóe lên, cảm thán : “Quả nhiên là Ka Tư, ngay cả nhân vật như cô cũng  thể thu phục.”
Tống Lạc  như  : “Muốn moi thông tin từ  ?   thể  rõ với ông,  chỉ hứa giúp ông  g.i.ế.c ông, chứ    việc cho ông .”
“Còn nữa.” Mắt cô cong thành hình trăng khuyết xinh : “  ông  lá chắn bảo vệ, sức mạnh bình thường  phá vỡ , ông cho rằng dù   bắt  ông cũng tạm thời  g.i.ế.c  ông, lúc  kéo dài thời gian với , để tìm cơ hội trốn thoát ?”
“Vậy ông đoán xem, khi    rõ ý đồ của ông, tại  còn  lãng phí thời gian ở đây  nhảm với ông?”