Xuyên Không Thành Phú Bà: Trồng Ruộng Và Nuôi Con - Chương 11
Cập nhật lúc: 2024-10-29 12:30:57
Lượt xem: 274
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tất cả đều hành động của Hạ Hy cho sửng sốt, ngay cả nam nhân cũng ngơ ngác một hồi, đó đặt chân xuống, Hạ Hy một cách cẩn thận tỉ mỉ, nàng mặc một bộ y phục bằng vải thô, sạch sẽ, một vết vá, khuôn mặt trắng nõn, dung mạo... thứ duy nhất thấy đó là đôi mắt, nam nhân kỹ hơn, hiểu cảm thấy một luồng khí lạnh xông thẳng lên mặt, lạnh đến mức khỏi run rẩy , giật và lùi vài bước.
Sắc mặt Hạ Hy đương nhiên là đổi, mặt mang theo nụ , nàng cũng tiến lên một bước, vẫn luôn giơ con cá mắt nam nhân: "Đại ca, hôm nay là ngày đầu tiên chúng đến đây, giao phí bày hàng, con cá cho , thư thả cho chúng một lúc, đợi bán cá , chúng sẽ giao phí bày hàng ngay."
Trụ Tử và Lan Nhi chút sửng sốt, hai mắt mở to, cho rằng Hạ Hy điên , một con cá một trăm văn tiền cứ như thế mà đem cho .
Nam nhân lùi một bước, chợt nhận điều gì đó , nhanh chóng bình tĩnh , ho khan một tiếng trở về với thái độ cà lơ phất phơ, giương giọng : "Tặng cho ?"
Hạ Hy vội vàng gật đầu: " , tặng cho , đây đều là khi cả nhà rảnh rỗi việc gì bắt , vốn nên đại ca yên tâm lấy ."
Nam nhân nghi hoặc nàng, vẫy tay hiệu cho thuộc hạ của cầm lấy: "Nếu như , cũng khách sáo nữa."
Thuộc hạ vui vẻ nhận lấy, con cá lớn như thế đủ cho bọn họ một bữa .
"Có điều..."
Đợi thuộc hạ nắm chắc cá trong tay, nam nhân tiếp: "Phí bày hàng các vẫn giao, đợi khi chợ sắp tan sẽ qua thu."
"Đương nhiên , lúc đấy đến thu là ."
Hạ Hy đáp .
Nam nhân gật đầu hài lòng, lắc lư cơ thể về phía sạp hàng tiếp theo. Thuộc hạ của vui vẻ xách cá theo phía .
Đợi họ xa Trụ Tử và Lan Nhi thở phào nhẹ nhõm, đó liền cảm thấy vô cùng đau lòng, con cá lớn như cứ thế mà đem cho khác, thực sự là...
Người phụ nữ hồi nãy thấy hết cảnh , mắng thầm vài câu "ngốc" xách theo chiếc giỏ ngạo nghễ trở , "Tám mươi văn, lấy hai con, bán !"
"Bán, bán, bán!"
Lần cần Hạ Hy đồng ý, Lan Nhi trực tiếp mở miệng đồng ý.
"Không bán!"
Hạ Hy lấy phong thái bình tĩnh hồi nãy, chút do dự mà từ chối.
Người phụ nữ sửng sốt một hồi, chút tức giận : "Ta đầu óc ngươi vần đề , nếu như lúc nãy ngươi bán cho hai con cá là tiền giao phí bày hàng ? Cũng đỡ ngươi lãng phí một con cá ? Ta cho ngươi , những đó dễ lấy lòng như , một lúc nữa qua đây thì chắc chắn sẽ qua, các ngươi bán cá, đến lúc đó tiền, chẳng lẽ ngươi định cho thêm một con cá ?"
Lan Nhi cũng chút lo lắng: "Tẩu tử, tám mươi văn cũng ít, huống hồ bán hai con, bán , nếu hôm nay chúng ..."
Hạ Hy đầu : "Hôm nay chúng đến bán, chừng ngày mai đến tiếp, ngày mốt cũng thế, ngày hôm nay giảm giá, thì , bán bao nhiêu tiền đây? Tám mươi văn, sáu mươi văn, là năm mươi văn?"
Lan Nhi há miệng và nên lời.
Người phụ nữ tức giận đến mức và gào lên giận dữ với những xem náo nhiệt xung quanh: "Mọi mau đến xem, đây là bán cá ? Đây rõ ràng là đến để lấy lòng khác mà, khuyên cũng đừng đến mua nữa, cá của họ bán!"
Nói xong tức giận xách giỏ rời .
Bà gào xong, tất cả những đến xem cá đều lượt đầu rời , cho đến gần trưa, cá vẫn bán con nào."
Lan Nhi chán nản , xổm mặt đất.
Trụ Tử cũng lo lắng nhưng ngại dám biểu hiện bên ngoài, đưa tay kéo Lan Nhi dậy và an ủi: "Ở đây vẫn còn , chúng chào mời thêm lúc nữa."
Lan Nhi liếc Hạ Hy, ủ rũ dậy, định mở miệng chào mời thì liền thấy nam nhân hồi nãy lắc lư tới, kinh hãi thúc giục Trụ Tử: "Nhanh, nhanh xách thùng nước chạy ."
Trụ Tử vội vàng nhặt đòn gánh lên, tay chân đều loạn mà treo hai thùng nước lên đòn gánh.
Hạ Hy ngăn cản , "Không cần, đến đòi tiền ."
Trụ Tử khựng , Hạ Hy, nam nhân ngày càng đến gần, tại Hạ Hy như .
"Sao , !"
Nam nhân bước tới mặt họ, yên, khẩu khí vui.
"Chỗ sắp hết , chúng đổi sang chỗ đông chào mời tiếp."
Hạ Hy dối mà sắc mặt hề đổi.
Cơ mặt Trụ Tử giật giật, vội vàng cúi đầu xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/chuong-11.html.]
Nam nhân sang nàng, những lời thừa thãi với họ: "Cá các bán bao nhiêu một con?"
"Một trăm văn tiền một con, thiếu một văn chúng cũng bán, gánh về nhà tự ăn."
Khóe miệng Trụ Tử co , đầu cúi càng thấp hơn.
"Hôm nay vẫn bán con nào đúng ?"
Hạ Hy thành thật gật đầu: " ?"
Nam nhân ho khan một tiếng : "Ta quen một tửu lầu, thể giới thiệu cho các đến đó bán cá, cần các bán bao nhiêu tiền một con, mỗi con đều lấy năm mươi văn tiền, thấy ?"
"Thành giao!"
Hạ Hy xong, chân Trụ Tử mềm nhũn, suýt nữa thì quỳ xuống đất.
"Đi thôi!"
Nam nhân về hướng ngược .
Trụ Tử vẫn còn chút ngơ ngác, yên nhúc nhích.
"Trụ Tử, thôi!'
Hạ Hy nhắc nhở.
"A! Được."
Trụ Tử lúc mới tỉnh táo , vội vàng xách thùng theo.
Lan Nhi cũng nhanh chóng theo bên cạnh.
Hạ Hy dắt theo Kỳ Nhi phía cùng.
Lúc qua hàng bán bánh nướng, với ông chủ: "Ông chủ, giao cá , một lúc nữa qua đây đưa tiền cho thúc."
Nhìn nam nhân sải bước phía , mặt bán bánh nở nụ : "Cũng chỉ là vài văn tiền thôi, cần trả nữa."
Hạ Hy mỉm , tiếp lời mà qua.
Đến một tửu lầu, nam nhân bước trong, mấy họ liền theo .
Người hầu bàn trong tiệm thấy nam nhân liền nhiệt tình chào hỏi: "Trương gia, ngươi đến !"
"Chưởng quầy ? Ta đưa đến một bán cá là tươi, kêu chưởng quầy xem một chút."
"Chưởng quầy ở phía , mời ngài."
Hầu bàn gật đầu dẫn mấy họ sân .
Trước cửa phòng bếp ở sân , nhiều hầu bàn bận rộn , một nam nhân mặc áo choàng vải màu xanh đang cùng một nam nhân khác chuyện. Vẻ mặc của hai đều vẻ lo lắng.
"Chưởng quầy, Trương gia đến tìm ."
Hầu bàn kính cần tiến tới bẩm báo."
Chưởng quầy ngừng lời, sang thấy nam nhân, nheo mắt bước tới.
"Chưởng quầy."
Nam nhân chắp tay cúi một cách tượng trưng.
Chưởng quầy mỉm : "Trương gia, đây là..."
"Hôm nay ở chợ thấy nhà bán cá tệ, đặc biệt dẫn mang đến đây."
Cá?
Nam nhân chuyện với chưởng quầy thấy liền bước tới, liếc trong thùng nước, lấp vẻ mặt lo lắng hồi nãy, vui vẻ: "Cá bán thế nào?"