Xuyên Không Thành Sủng Ái Phi - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-10-23 03:10:53
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhan Thế Ninh lập tức ngốc, nàng kinh ngạc sờ sờ bụng , giống như thể tin , “Thiếp, ?”
Bùi Cẩn đắc ý, “Bảo gần đây nàng luôn kêu mệt mỏi như .”
Nhan Thế Ninh vẫn chút phản ứng kịp, nàng luôn cảm thấy thời điểm nàng mang thai còn cách bây giờ xa, nhưng ngờ đột nhiên thế . Đây chính là hài tử của nàng và Bùi Cẩn ? Bụng cũng gì đổi, nhưng bây giờ Nhan Thế Ninh cảm giác lạ lùng. Đột nhiên, nàng ngẩng đầu lên, bất an Bùi Cẩn, “Bùi Cẩn, nên sinh đứa bé ?”
“Sao?” Bùi Cẩn hỏi khó.
Nhan Thế Ninh , “Khang Hoa quận chúa và Hoàng Hậu hạ âm quỳ cho là vì khiến mang bầu c.h.ế.t … Đợi , đúng, Bùi Cẩn, nhớ tới một việc!”
“Bùi Cẩn, lúc ở Tướng phủ, lúc hỏi Khang Hoa quận chúa chuyện , phản ứng của bà lạ..”
Nghe Nhan Thế Ninh xong, Bùi Cẩn khẽ nhíu mày, “Ý của nàng là hạ âm quỳ là một khác?”
Nhan Thế Ninh nghiêm trọng gật đầu.
“Vậy thì là ai chứ?”
Nhan Thế Ninh suy nghĩ một chút, , “Lúc mang lư hương đến cho chọn là Thế Tĩnh, là do Hoàng Hậu nương nương ban thưởng. Chẳng lẽ là do Hoàng Hậu ? cũng đúng, Hoàng Hậu và Khang Hoa là cá mè một lứa, nếu như hại thì nhất định sẽ giấu diếm.”
Càng nghĩ, Nhan Thế Ninh càng cảm thấy kỳ lạ, càng nghĩ càng kinh hãi, nàng vốn tưởng rằng hại chỉ tỷ nhà Khang Hoa, nghĩ tới còn một khác phía hạ độc thủ!
Bùi Cẩn cầm tay của nàng trấn an, nhưng hai tròng mắt âm trầm tiết lộ nội tâm đang náo loạn của , bởi vì nghĩ tới một khả năng.
Nếu như Khang Hoa là hại Nhan Thế Ninh, thế thì kết luận cho rằng Hoàng Hậu hại c.h.ế.t Trân quý phi cũng khả năng đúng!
Bắc Đẩu rằng âm quỳ là cực kỳ quý hiếm, điều chế âm quỳ cũng phức tạp, cho nên ai cũng !
Theo dõi kẻ thù lâu như , đến nay phát hiện đây là kẻ thù chân chính, tim Bùi Cẩn đột nhiên gia tốc trong ngực. Là ai mà lòng sâu như , thủ đoạn độc ác như , thể đùa bỡn bằng đấy năm?
Bỗng dưng, Bùi Cẩn chợt nhớ đến một nam nhân cao cao tại thượng.
Sau lưng lạnh toát, nếu quả thật là Phụ hoàng, thì thật sự là quá đáng sợ!
Nhan Thế Ninh thấy Bùi Cẩn xuất thần thì chút bất an, nàng khẽ nhéo tay của , , “Bùi Cẩn, đang nghĩ gì ?”
Bùi Cẩn hồn, thấy vẻ mặt lo lắng của Nhan Thế Ninh, chậm rãi thở một , thấp giọng , “Ta đang nghĩ, hạ âm quỳ cho nàng và Trân quý phi khi nào là Phụ hoàng .”
Khẩu khí trầm nhưng tràn ngập bi thương, Nhan Thế Ninh thấy như thế thì trong lòng mềm nhũn.. Cho tới bây giờ, đều là một dạng bất cần đời, cợt nhả, hoặc là ôn hòa kính cẩn, bất kể là như thế nào cũng bao giờ thấy bi thương như bây giờ.
Lời của Bùi Cẩn cũng khiến nàng kinh hoảng, nàng sớm Diên Đế lạnh nhạt với Bùi Cẩn, nhưng nếu như Diên Đế thật sự là hạ âm quỳ thì chỉ đơn giản là lạnh nhạt! Đây chẳng khác gì đang g.i.ế.c hại con nối dõi của Bùi Cẩn, khiến đoạn tử tuyệt tôn!!
Phải là cừu hận lớn đến nhường nào mới khiến Diên Đế tàn nhẫn đến đây!!
Bùi Cẩn tranh, cầu xin, màng danh lợi, nếu như hồi báo là như thế thì chẳng khác nào dùng d.a.o nhỏ cắt từng miếng thịt xuống! Nhan Thế Ninh run sợ, đau lòng, thấy Bùi Cẩn mím chặt môi thì cũng hiểu đang thống khổ… Nàng dậy, bất chấp đau đớn ngực, ôm lấy cổ của , đó ngẩng đầu lên, dán môi môi của .
“Bùi Cẩn, hết, hết. Không cần suy nghĩ nữa, còn tiểu sư tử, còn tiểu tiểu sư tử ở đây nữa!!”
Bùi Cẩn cảm giác như đang rơi xuống vực sâu tuyệt vọng, Nhan Thế ôm như , liền cảm giác như kéo lên khỏi miệng vực. Hắn ôm nàng thật chặt, vùi đầu cổ của nàng, tham lam một chút hơn ấm duy nhất còn sót của bản .
thế, là một chút ấm duy nhất còn sót !
Từ nhỏ Diên Đế lạnh nhạt, cả hoàng cung to lớn cũng chỉ Trân quý phi mới khiến cảm nhận một chút ấm áp. Năm mười hai tuổi, Trân quý phi c.h.ế.t thảm càng khiến cảm thấy thế gian đen tối. Về , ân sư mang khỏi hoàng cung, chuyển đến Tuyên Thành, là tu dưỡng tâm tình, nhưng thật là thê lương bỏ mạng nơi đất khách. Chính thời điểm cuộc đời đen tối nhất, một tiểu nha đầu nhảy trong đường hầm của , đó bước trong thế giới của .
Bùi Cẩn vĩnh viễn nhớ rõ đầu tiên gặp Nhan Thế Ninh, khi tóc nàng rối bù, một đôi mắt đen bóng loáng long lanh, y phục xộc xệch lộ một cánh tay trắng trẻo mập mạp, rõ ràng là khờ ngốc vô cùng nhưng luôn giả bộ là tinh ranh. Sau khi khi dễ thì lập tức xù lông, nhe răng trợn mắt giống như nhào lên cắn . Khi đó, Bùi Cẩn cảm thấy nha đầu giống một con sư tử nhỏ hoang dã.
Tiểu sư tử.. Về luôn gọi nàng như . Bất kể là tại viện nhỏ ở Tuyên Thành thâm cung đại viện nơi Kinh thành, mặc kệ nàng là dã nha đầu cô nương hiền thục, nàng vẫn là tiểu sư tử của .
Bùi Cẩn chằm chằm màn gấm, đột nhiên buồn bực, ai bảo thích nàng chứ?
Ngay từ đầu chẳng qua chỉ là cảm thấy chơi thú vị, cảm thấy nha đầu ngây ngốc tim phổi cho nên mới khi dễ nàng, dù trong thế giới của , quá ít liền , trở mặt liền trở mặt. tại đổi?
Bùi Cẩn cẩn thận suy nghĩ nhưng vẫn nghĩ . Hắn chỉ nhớ rõ lúc Diên Đế tứ hôn Doanh tiểu thư cho , cũng cảm giác gì, nhưng đến khi Doanh tiểu thư mất, thở phào nhẹ nhõm, đó tự nhiên nhớ tới tiểu sư tử ở Tuyên Thành. Bùi Cẩn nhớ lúc suy nghĩ trong lòng là: Tiểu sư tử chắc cũng trưởng thành !!
Về Tuyên Thành lũ lụt, chủ động cứu lũ, ngoại trừ việc né tránh triều đình, cũng là vì tới thăm nàng ?
Rõ ràng là thể ở tại đại viện nhà cao cửa rộng nhưng chạy tới nhà ân sư, đó gõ cửa nhà cách vách bắt nàng khi đó đang ngủ trưa dậy bưng rót nước cho ..
Nhìn nàng trừng mắt nhe răng với , cảm thấy cứ như cũng tồi. Đợi nàng lớn thêm chút nữa, lấy nàng về nhà cũng .
Sáu năm , ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu , nhưng chỉ chợt lóe biến mất, bởi vì lúc chính cũng cảm thấy ý nghĩ hoang đường.
Dù gì cũng là Hoàng tử, Phụ hoàng tuyệt đối sẽ cho phép cưới nàng. Mà nàng thì thể chấp nhận trắc phi hoặc thị chứ?
Huống chi, tính tình nàng như , thể thích hợp với hoàng cung .
Vì thế, liền chôn ý nghĩ xuống.
lúc Nam Cương, mới rằng Dung thị qua đời, còn nàng thì nhà đón tới kinh thành, lúc đấy chợt phát hiện chuyện đổi. Vì , mới cho đến Tướng phủ thu thập tin tức, nàng bởi vì trở ngại về phận mà khó lòng xuất giá thì hiền hậu mà nở nụ , đồng thời cũng âm thầm tính toán thời gian, định chờ qua thêm một năm nữa, đợi giải quyết xong chuyện ở Nam Cương, sẽ lập tức trở về Kinh thành lấy nàng về nhà. thời hạn một năm còn hết, nhận tin báo về chuyện của Thái Tử và Nhan Thế Tĩnh, do đó cũng tiện ở Nam Cương nữa, lập tức chạy như bay về kinh… Thái Tử cưới Nhan Thế Tĩnh, chắc chắn Thất ca sẽ tay với tiểu sư tử!!
Như chứ!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-sung-ai-phi/chuong-46.html.]
Từ sáu tuổi đến mười tám tuổi, từ tiểu nha đầu biến thành thục nữ, mặc kệ nàng bộ tịch mặt khác , ở mặt , nàng vẫn chỉ một bộ dáng giương nanh múa vuốt mà thôi. Giống như , mặc kệ mặt khác giả nhân giả nghĩ như thế nào, mặt nàng luôn tháo mặt nạ xuống, lộ vẻ mặt gian trá vô sỉ.
Luôn luôn vài thể khiến ngươi nguyện ý m.ó.c t.i.m móc phổi, thẳng thắn với họ, mà với Bùi Cẩn bất hạnh hơn khác, bởi vì chỉ một khiến nguyện ý như .
Nghĩ đến đây, Bùi Cẩn buông lỏng mi tâm đang nhíu chặt , đó cắn nhẹ lên lỗ tai của Nhan Thế Ninh, vô sỉ , “Đang giữa ban ngày mà ái phi yêu thương nhung nhớ bổn vương như ? Hay là nàng cái gì khác nữa? Phu quân thật sự hiểu nha!!”
Nhan Thế Ninh đang mải nghĩ xem nên an ủi Bùi Cẩn như thế nào, đột nhiên một câu như thì cứng đờ cả , lập tức đẩy , thấy vẻ mặt dâm tà của thì theo bản năng nâng chân lên đá tới, “Chàng là tên khốn khiếp!!”
Lại chơi xỏ!!
Bất quá Nhan Thế Ninh quên mất vết thương ngực, nàng cử động một chút, n.g.ự.c lập tức căng đau, sắc mặt của nàng ngay lập tức trở nên trắng bệch.
Bùi Cẩn thấy thế thì hoảng sợ, “Nàng ?”
“Ô ô, n.g.ự.c đau. Bụng cũng đau. Ô ô, đều đau!!” Nhan Thế Ninh sức kêu rên.
Bùi Cẩn vội vàng chạy gọi Bắc Đẩu.
Sau khi bôi thêm thuốc cho Nhan Thế Ninh xong, Bùi Cẩn theo Bắc Đẩu ngoài, bởi vì nhớ tới một chuyện đặc biệt trọng đại.
“Nói, vết thương bao lâu mới lành?”
“Hai tháng.”
“Nói, thai nên “gì ” ?”
Bắc Đẩu liếc một cái, gật đầu.
Bùi Cẩn cắn răng, “Vậy lúc nào mới thể?”
Bắc Đẩu đảo mắt, đỏ tai, đó ánh mắt trở nên kỳ lạ… Vì Vương gia trở thành một tên tinh trùng lên óc ? Suy nghĩ một chút, Bắc Đẩu mới lên tiếng nhắc nhở, “Phúc Khánh lâu là một địa điểm .”
“?”
“Mười tháng hoài thai, đó còn cần hai tháng tĩnh dưỡng, cho nên trong vòng một năm, ngươi hoặc là cố gắng chịu đựng, hoặc là…”
Nhìn Bùi Cẩn giận dữ bỏ , khóe miệng Bắc Đẩu khẽ nhếch lên… Quân tử báo thù, mười năm muộn.
Mang thai ba tháng là thể sinh hoạt vợ chồng bình thường, rõ đấy thì ??
Biết cũng cho ngươi!
Hừ!!
Bắc Đẩu thu thập đồ xong, đang xoay rời thì thấy nha “Tỉnh táo” đang ở một bên.
“Bắc Đẩu , từng đến Phúc Khánh lâu ?” Tiểu Tư chớp chớp mắt hỏi.
Bắc Đẩu ưỡn thẳng sống lưng, “Không !!”
Tiểu Tư nhíu mày, “Vậy vì ngài Phúc Khánh lâu là một địa điểm ?”
“Nghe !” Bắc Đẩu chần chừ mới .
Tiểu Tư gật đầu, “Nô tỳ mà, như Bắc Đẩu thể đến loại địa phương đó .”
“Ừ.” Bắc Đẩu lấy khẳng định của Tiểu Tư thì trong lòng thoải mái, nếu Bùi Cẩn bức hiếp, còn lâu mới đến chỗ đó!!
Ai ngờ, Tiểu Tư nhanh chóng sâu kín một câu, “Nghe thức ăn ở đó đắt tiền, nô tỳ thấy Bắc Đẩu keo kiệt như , thể cam lòng đến đó dùng cơm .”
“… Ta keo kiệt ở chỗ nào?” Bắc Đẩu buồn bực.
Tiểu Tư chỉ y phục của , “Chẳng một năm bốn mùa ngài đều chỉ mặc một bộ xiêm y màu đen ?"
Bắc Đẩu thấy Tiểu Tư bình tĩnh nghi vấn, đột nhiên cảm giác nên lời.
Ai bảo một năm bốn mùa chỉ mặc một bộ xiêm y? Chẳng qua là tất cả y phục của đều chung một kiểu dáng, một màu sắc mà thôi!
Mà thôi!!! Mà thôi!!! Có hả trời!!!
- - - - - Bổ sung thêm - - - - -
Câu chuyện nhỏ về Bắc Đẩu
Ông chủ Tô: Ấy, đây là Bắc Đẩu ? Sao hôm nay thời gian rảnh đến đây thế?
Bắc Đẩu trời.
Ông chủ Tô: Tới mua y phục hả? Vẫn lấy kiểu dáng và màu sắc giống đúng ?
Bắc Đẩu: … Này… Đổi cái khác !!