Xuyên Không Thành Sủng Ái Phi - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-10-23 14:30:25
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bùi Cẩn tiến cung thỉnh an Diên Đế, Bắc Đẩu quần áo của hạ nhân theo . Lúc ngang qua ngự hoa viên, bóng Bắc Đẩu chợt lóe lên biến mất.
Trong chính điện, Diên Đế ngai vàng, lẽ là vì chuyện Bùi Lâm khiến Hoàng thượng sa sút tinh thần nhiều nên cả đều vẻ chán nản. Ngược , Mục quý phi và Thất vương ở bên cạnh tinh thần sung mãn, sắc mặt hồng hào. Hoàng Hậu cáo ốm đến, nhưng ai cũng bệnh thật sự của Hoàng Hậu là gì. Vào thu, sức khỏe của La phi ngày một yếu, cho nên cũng mặt. Vì thế, cả chính điện rộng lớn chỉ rải rác vài .
Bầu khí chút ngột ngạt, Mục quý phi liền mở miệng , “Tiểu Cửu, thể Thế Ninh khó chịu, hôm nay hơn chút nào ?”
Chuyện Nhan Thế Ninh Khang Hoa đả thương giấu kín kẽ, hai tháng nay nàng đến thỉnh an một nào, vì thế Bùi Cẩn chỉ thể với ngoài rằng Nhan Thế Ninh nhiễm phong hàn, mời đại phu nhiều nhưng vẫn khỏi… Cũng cách nào khác, Nhan Thế Ninh tự gả đến Vương phủ, Bùi Cẩn liền âm thầm nhổ sạch cái gai trong phủ, đem phủ Hiền Vương biến thành một cái thùng sắt, Mục quý phi và Thất vương chỉ thể dòm ngó ở bên ngoài mà cách nào để dòm ngó trong .
Bùi Cẩn Mục quý phi hỏi liền lộ vẻ đau lòng, vui mừng, áy náy , “So với mấy ngày thì hơn nhiều, nhưng vẫn điều dưỡng cẩn thận thêm vài ngày nữa mới . Thế Ninh thể tới thỉnh an Phụ hoàng và nương nương, thật sự là !”
Diên Đế liền nhíu mày, đúng là rối loạn! Huyết mạch hoàng tộc vốn ít ỏi, hôm nay thể Cửu vương phi vấn đề, thế thì đến bao giờ mới hoàng tự đây? Mục quý phi thì khẽ, “Chuyện thỉnh an còn nhiều khác nữa, sức khỏe mới là điều quan trọng nhất. hai tháng gặp, khi nào đại phu của quý phủ..” Nói đến đây, Mục quý phi đối diện với Diên Đế, “Nếu , phái Trịnh thái y đến qua một chút. Y thuật của Trịnh thái y cao!”
Không tra bệnh của Nhan Thế Ninh thì thể nào yên tâm ! Nếu thật sự bệnh thì , nếu là cái khác thì… Mục quý phi nghĩ đến khả năng thì chút lo lắng. Trịnh thái y là của bà, chỉ cần phái ông thì thể tất cả uẩn khúc! Nếu như Bùi Cẩn cự tuyệt thì nhất định là mờ ám!
Bùi Cẩn tất nhiên là nhận tâm tư của Mục quý phi, ngẩng đầu, khẽ mỉm , “Vậy thì quá!”
Mục quý phi ánh mắt trong trẻo của thì chút hoài nghi bản quá đa tâm .
Diên Đế hai chuyện thì rõ trong lòng là mùi vị gì. Diên Đế nâng mí mắt thoáng qua Bùi Cẩn, thấy như một, đều khiêm tốn, kính cẩn như thì càng cảm thấy bức bối.
Cho tới bây giờ, lão Thất đều dốc hết lực để tranh đoạt, còn lão Cửu tranh, cầu, thậm chí Vương phi ngã bệnh nhiều ngày, cũng chủ động cầu ngự y về trị liệu.
Đều là con trai của trẫm, vì thể chênh lệch lớn như đây?
Một sắc sảo quá đáng, một sắc sảo khó dò. Diên Đế hai đứa con trai, còn cả đứa con trai Hoàng lăng nữa, cả Tiểu Thập Tam đến nay vẫn nữa, càng nghĩ mày càng nhíu chặt .
Trên triều đình, chủ đề mỗi ngày đều lôi , ông ngoảnh mặt ngơ. Trong thư phòng, một chồng một chồng tấu chương yêu cầu, ông bỏ mặc. ông còn thể kéo dài bao lâu đây?
Haizz..!!
Lúc , Vương Phúc Niên cầu kiến, khuôn mặt tươi .
“Xảy chuyện gì ?” Vương Phúc Niên là bình tĩnh lão luyện, chuyện mừng rỡ, tuyệt đối sẽ thành như . Diên Đế khỏi hiếu kỳ hỏi.
Vương Phúc Niên hành lễ với những vị đang trong điện, đó mới trả lời, “Vừa của phủ Thất vương đến, là trắc phi của Thất điện hạ vấp ngã.”
Vấp ngã mà ngươi còn thành như ? Diên Đế trợn mắt.
Vương Phúc Niên tiếp tục , “Sau đó, trong phủ sợ chuyện may nên cho mời đại phu đến bắt mạch, ai ngờ phát hiện Trắc phi mang thai một tháng ạ.”
“Thật ?” Diên Đế thì bật dậy, bất quá ông cũng dám vui mừng quá sớm, dù Nhan Thế Tĩnh giả mang thai gây một trận phong ba nhỏ, khó khăn lắm mới định .
“Này…” Vương Phúc Niên hỏi khó, liền liếc mắt Mục quý phi và Thất vương, nghĩ thầm, đừng bảo là hai cũng học theo một đôi tỷ đầu óc đấy.
Mục quý phi cũng mừng sợ, cũng Diên Đế đang kiêng kỵ điều gì, cho nên liền đầu , , “Kính xin Bệ hạ ân chuẩn, để thần đón Long thị cung cho Thái y bắt mạch, nếu thật sự là mang thai, vấp ngã như chỉ sợ sẽ động đến thai khí.”
Lời uyển chuyển hàm súc, nhưng ý tứ rõ ràng, nếu ngày hoài nghi là giả mang thai, liền để cho của ngài kiểm tra rõ ràng.
Diên Đế quét mắt Mục quý phi một cái, gật đầu. Lần là quang minh chính đại, lẽ cũng thể là giả !
Thấy vẻ mặt Diên Đế hòa hoãn xuống, Mục quý phi liền nháy mắt với Bùi Chương, đó hai một tiếng.
Trắc phi thai đương nhiên là giả, nàng sớm từ lâu . Hôm nay, để khác tra chuyện Trắc phi mang thai, đó cho cung báo tin, hết thảy đều lên kế hoạch từ ! Dù , Diên Đế cực kỳ nhạy cảm với vấn đề hoàng tự, nhất định khiến Diên Đế bỏ tất cả hoài nghi và cố kỵ mới !
Cho nên, bà mới hao tâm tổn trí như !
Đương nhiên, Diên Đế cũng thật sự hạ chỉ tuyển Trắc phi của Bùi Chương cung, mà chỉ chọn vài Thái y đến phủ Thất vương kiểm tra . Đến khi thái y trở bẩm báo, khuôn mặt âm trầm vài ngay nay của Diên Đế rốt cuộc cũng lộ một tia vui vẻ.
Bùi Cẩn tin, chân thành, “Chúc mừng phụ hoàng, chúc mừng nương nương, chúc mừng Thất ca!”
Bùi Chương cũng hòa thuận, “Khi nào tin vui của Cửu thì càng hơn.”
Bùi Cẩn cúi đầu, che khóe mắt đang đắc chí, giả vờ ca thán, “Haizz… tất cả còn xem ý trời như thế nào nữa.”
Bùi Chương chân tướng, Bùi Cẩn thì càng thêm đắc ý .
Chiều hướng phát triển đến hôm nay, thêm chuyện hoàng tự, vị trí thuộc về thì còn thuộc về ai nữa?
Có điều, tất cả vẻ mặt của Bùi Chương đều Diên Đế thu đáy mắt. Diên Đế nhíu mày thật chặt, mím môi trầm mặc một hồi, lát mới nhàn nhạt , “Vương Phúc Niên, cho chuẩn lễ vật, ban thưởng cho Cửu vương phi và Thất trắc phi!”
Bùi Chương buồn bực, trắc phi của bầu, ban thưởng cho nàng là chuyện đương nhiên, vì Cửu vương phi cũng thưởng?
Bùi Cẩn rõ, cái sợ là Phụ hoàng mắt Thất ca, nên mới cho Thất ca chút ít ngột ngạt! Ha ha, ngược tiện nghi cho tiểu sư tử !
Lần Tướng phủ cháy, Diên Đế cũng bộ tịch ban thưởng cho Nhan Thế Ninh nhiều, tận tình biểu hiện ân đức của Hoàng gia… Hôm nay ngươi còn chỗ nương tựa nữa, nhưng gả Hoàng gia , Hoàng gia sẽ tệ bạc với ngươi!
Trong chốc lát, Bùi Cẩn đột nhiên chút cảm khái, Phụ hoàng chỉ phòng ngoại địch xâm lấn biên cương và phe phái trong triều đình mà còn đề phòng con trai của chính nữa! Thật sự là quá mệt mỏi! Mà và tiểu sư tử thường xuyên lợi dụng, lúc hữu dụng liền đẩy ngoài bia đỡ đạn, hoặc là giống như một quả cân giúp cân bằng thế cục.
Diên Đế dừng một chút, tiếp, “Mặt khác, lão Cửu , lão Thất nhiều thê cũng là vì hương hỏa của Hoàng gia, con cũng nên vì Hoàng gia mà khai chi tán diệp* , là để trẫm chọn cho con thêm vài Trắc phi và thị .”
(*khai chi tán diệp: ở đây nghĩa là sinh thêm nhiều con cháu, cưới thêm nhiều vợ)
Bùi Chương lời liền bạo phát. Phụ hoàng là đang ý nâng Cửu lên để chèn ép ?
Bùi Cẩn cũng thầm kêu , chỉ bảo vệ con Nhan Thế Ninh, nghĩ rằng khéo quá hóa vụng! Nếu để cho Phụ hoàng nhét thêm nữ nhân khác phủ Hiền vương, sẽ náo loạn ?
Bùi Cẩn rối rắm, như thế nào mới thể khiến Diên Đế bỏ ý định đây? Nói cự tuyệt chỉ sợ là thể, nhưng nếu chuyện Nhan Thế Ninh mang thai, chỉ sợ sẽ…
Đột nhiên, một sự kiện lóe lên trong đầu Bùi Cẩn. Lời của Diên Đế chính là sinh nhiều con, như , Phụ hoàng sẽ là hạ âm quỳ!
Nhận thức khiến tâm tình đang căng thẳng của Bùi Cẩn buông lỏng một chút, đó, liền chuyển ánh mắt về phía hai con Mục quý phi…
Đang lúc Bùi Cẩn đang âm thầm tính toán, ngoài điện truyền tới tiếng cấp báo.
“Bệ hạ, chúng thần lĩnh mệnh nghênh giá, nhưng hề phát hiện tung tích của Thập Điện hạ đường. Đến dãy Long Ngâm, phát hiện Thập Điện hạ g.i.ế.c hại, vứt xác xuống vực sâu!”
Người cấp báo xong, Diên Đế cảm thấy như sét đánh giữa trời quang, “Ngươi cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-sung-ai-phi/chuong-52.html.]
Thấy long nhan đại biến, cấp báo run rẩy, “Bẩm bệ hạ, chúng thần cũng dám xác nhận.”
“Không dám xác nhận? Một đang như thể xác nhận?” Sắc mặt Diên Đế trắng xanh.
“Bởi vì, bởi vì… bởi vì tứ chi những t.h.i t.h.ể đều bẻ gãy, hơn nữa dãy Long Ngâm nhiều sói hoang, , t.h.i t.h.ể gặm cho biến dạng ..”
Tứ chi còn… Hoàn biến dạng.. Diên Đế thấy mấy chữ thì run rẩy cả , thời gian xung quanh như ngừng , trong đầu ngừng hiện tám chữ .
Đến khi ngọc bội và con dấu quen thuộc xuất hiện mặt, Diên Đế lập tức co quắp ngã xuống long ỷ.
“Bệ hạ, những thứ tìm thấy tại dãy Long Ngâm.”
Khuôn mặt tươi của Bùi Lâm hiện lên ngay mắt, quấn tã, bi bô tập , tập tễnh học … Từng cái từng cái hiện lên, rõ ràng như , chân thật như . Một con trai ôn thuận thông tuệ như thể tàn sát, sài lang gặm cắn c.h.ế.t thây đây? Diên Đế cảm thấy tim đau đớn như d.a.o cắt, gầm thét với cả cung điện, “Là ai g.i.ế.c nó? Là ai g.i.ế.c Thái Tử của trẫm?”
“Thái Tử của trẫm! Thái Tử duy nhất của trẫm!”
Nước mắt lăn dài, Diên Đế nhớ lúc cự tuyệt gặp Bùi Lâm, vốn tưởng rằng bao lâu nữa Bùi Lâm sẽ trở nhưng ngờ rằng , thành sinh tử chia cách!
“Tra cho trẫm! Trẫm đem kẻ đó bầm thây vạn đoạn! Bầm thây vạn đoạn!”
Cung điện hoa lệ, phiêu đãng cõi lòng tan nát phẫn nộ và tiếng gầm thét tuyệt vọng, tất cả mặt đều biến sắc.
Mục quý phi và Thất Vương đổ mồ hôi lạnh lưng, bởi lúc gầm thét, Diên Đế đều bọn họ bằng ánh mắt tức giận. là bọn họ lý do sát hại Thái Tử, nhưng chuyện do bọn họ ! Rốt cuộc là ai? Là ai ?
Bùi Cẩn cũng kinh hãi, nhưng là kinh hãi vì Diên Đế tình cảm sâu sắc với Bùi Lâm như . Phụ tử tình thâm, phụ tử tình thâm.. Đều là phụ , đối mặt với con trai, thể khác một trời một vực như ..
Trong lúc đó, một ý niệm hoang đường xuất hiện trong đầu Bùi Cẩn: Nếu như c.h.ế.t là , liệu Phụ hoàng ?
nhanh, ý nghĩ Bùi Cẩn tiêu diệt sạch sẽ, bắt đầu cảm thấy buồn . Cho dù Phụ hoàng thâm tình với Thập như thế nào nữa, ai Thập lạnh nhạt với ngài ?
Bởi vì sự thật là ai g.i.ế.c Thái Tử, mà là Thái Tử tự g.i.ế.c chính !
Vương Phúc Niên ở bên cạnh cũng toát mồ hôi dầm dề. Mấy ngày nay Bùi Cẩn cung, còn kịp bí mật cho Bùi Cẩn, như thì ai g.i.ế.c Thái Tử?
Chẳng lẽ Cửu Vương từ ?
Diên Đế giận dữ mà luống cuống, thức thời lập tức lui . Trước lúc , Bùi Cẩn nhận ánh mắt của Vương Phúc Niên, lập tức thả chậm cước bộ, quả nhiên lâu , Vương Phúc Niên liền theo ngoài.
Ngoài điện, thủ vệ nghiêm ngặt, nhiều tai mắt, tiện để chuyện, Bùi Cẩn thấy Vương Phúc Niên liền tiến lên vẻ bắt chuyện, “Phụ hoàng ?”
Vương Phúc Niên lắc đầu, “Tức giận công tâm, Bệ hạ dùng thuốc , lẽ sẽ khá hơn một chút!”
“Vậy phiền Vương tổng quản chăm sóc Phụ hoàng nhiều hơn.” Bùi Cẩn xong liền chắp tay thi lễ.
Vương Phúc Niên vội vàng vịn lấy, “Nô tài dám nhận!”
Trong lúc chuyện, Vương Phúc Niên liền chuyển tờ giấy trong tay tay Bùi Cẩn.
“Vậy bản vương liền cáo từ .”
Đợi đến lúc lên xe ngựa, Bùi Cẩn mới mở tờ giấy , đến khi hết nội dung, ánh mắt trầm xuống.
.. “Không Thập chuyện ngày mười sáu là do ngài gây nên. Trước ngày nhờ chuyển lời, coi chừng Cửu. Đã giữ . Thập thể lưu.”
…
Không khí trong tẩm điện của Mục quý phi cũng chút ngưng trọng.
“Chương, Bùi Lâm là con phái giết?” Mục quý phi nghi hoặc con trai , bởi lòng của Bùi Chương vốn luôn độc ác, chuyện nào là dám .
Bùi Chương vội vàng lắc đầu, “Cho dù nhi thần mạng của nữa thì cũng sẽ tay thời điểm mấu chốt .”
“Vậy rốt cuộc là ai !” Mục quý phi khảm sâu móng tay lòng bàn tay, cho đến lúc móng tay gãy, đau đến mức hít khí, mới cầm kéo lên hung hăng cắt đứt, nghiêm nghị , “Mọi chuyện nguyên gốc đều trong tay, ai ngờ xuất hiện ngã rẽ ! Bùi Lâm chết, bất kể là ai thì đầu tiên nghĩ đến sẽ là chúng ! Con xem ánh mắt của Phụ hoàng con đấy, giống như hận thể ăn tươi nuốt sống chúng !”
Nghĩ đến tức giận của Diên Đế, Bùi Chương cảm thấy chút sợ sệt, bất quá nhanh ánh mắt của trở nên ngoan độc cứng rắn, “Con thấy Phụ hoàng căn bản là truyền ngôi cho con, xem Phụ hoàng cái gì đấy.. Thái Tử duy nhất của trẫm? Hừ! Con điểm nào kém phế vật chứ?”
Bùi Chương càng nghĩ càng cảm thấy công bằng, “Hiện tại lão Thập c.h.ế.t ! Con xem, ngoại trừ nhường ngôi cho con, Phụ hoàng còn thể nhường cho ai nữa?”
Mục quý phi híp mắt , “Cũng đúng. Đừng là do chúng , coi như là chúng thì cũng gì . Một đứa con trai chết, chẳng lẽ còn liên lụy thêm một đứa nữa ? Cho nên, chuyện bên phía Phụ hoàng con chúng cứ thoải mái, thả lỏng tinh thần . Hiện tại chỉ lo lắng, mục đích của sát hại lão Thập là gì?”
Bùi Chương nhếch mày, , “Có khi nào là kẻ thù ?”
“Nếu đúng thế thì thật là đơn giản .” Mục quý phi dám xem thường, dừng một chút, , “Mau đưa Trịnh thái y đến chỗ lão Cửu , nếu như Nhan Thế Ninh thực sự mang thai, thì là phiền toái lớn .”
“Nhi thần hiểu.”
Mục quý phi trầm ngâm một hồi lâu, đột nhiên hỏi, “Chương, con thấy lão Cửu là như thế nào?”
Bùi Chương sững sờ, , “Trước con luôn cảm thấy đơn giản, nhưng , con cảm thấy đơn giản, lẽ đúng như lời , chỉ một Vương gia nhàn rỗi.”
“Không đúng,” Mục quý phi lắc đầu, “Ta đột nhiên nghĩ tới một khả năng, chúng vẫn ngao cò tranh ngư ông đắc lợi, chúng là ngư ông, nhưng khả năng ngư ông chân chính là chúng .”
Bùi Chương lập tức thẳng sống lưng, “Ý của mẫu phi là?”
Mục quý phi lư hương một hồi lâu, mới chậm rãi , “Nói thí dụ như, là hạ âm quỳ. Lại thí dụ như, kỳ thật là vô tâm với ngôi vị Hoàng đế, mà là chúng tranh một mất một còn, đó liền thừa thế quật khởi… Mà Thái Tử, chính là do giết, lý do chính là để giá họa cho chúng ! Con nghĩ thử xem, từ khi từ Nam Cương trở , nhiều chuyện xảy . Tỷ như chuyện ám sát đêm Trung thu, lúc tất cả đều hoài nghi, nhưng là duy nhất chú ý. Sau đó là chuyện Nhan Thế Tĩnh giả mang thai, nếu là trong phủ của để lộ tin tức thì chúng chuyện ? Biết là chính lão Cửu cố ý truyền tin tức tới tai chúng , đó mượn đao g.i.ế.c thì ? Hơn nữa, chuyện đại hôn hôm đó, Nhan Thế Tĩnh đột nhiên ngã xuống giếng?... Nếu tách riêng từng chuyện một thì vấn đề gì, nhưng liên hệ tất cả với , thật khiến nghi ngờ.”
Bùi Chương biến sắc, “Lão Cửu đáng sợ như ?”
Mục quý phi im lặng.
“ , nếu như tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, tất nhiên thế lực của . Chúng cũng là đề phòng, lui tới với ai, chúng đều tra . Hắn căn bản chính là một tên chỗ nương tựa, quyền thế!” Bùi Chương .
Mục quý phi trầm ngâm, cúi đầu , “Hiện tại tất cả đều là phỏng đoán, nhưng vẫn đề phòng, chúng tăng cường theo dõi !”
“Nhi thần hiểu.”
Đến khi Bùi Chương rời mà Mục quý phi vẫn còn đang suy tư vấn đề .
… Bùi Cẩn, rốt cuộc thì thực lực của ngươi cất giấu ở ?