Xuyên Không Thành Sủng Ái Phi - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-10-23 14:48:30
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thọ thần của Diên Đế rơi cuối tháng năm, đúng dịp thời tiết vô cùng ấm áp.
Mới sáng sớm, Nhan Thế Ninh cảm giác khiếp sợ yên, nàng với Bùi Cẩn: “Thiếp luôn cảm thấy hôm nay sẽ chuyện xảy .”
Bùi Cẩn thần sắc lo lắng của nàng, trấn an: “Đừng lo lắng, chúng cũng bố trí xong . Thận ẩm thực, tránh hương thơm, xa tiểu nhân. Còn nữa, mặc dù thể luôn luôn ở cạnh nàng, nhưng còn Tiểu Tư. Tiểu Tư theo Bắc Đẩu lâu như , y độc cũng học hơn phân nửa , ngay cả võ công cũng học chút ít, Tiểu Tư ở cạnh, nàng cũng thể yên tâm .”
Mặc dù an ủi Nhan Thế Ninh như , nhưng trong lòng, Bùi Cẩn cũng cảm giác bất an tương tự. Dù , bảo vệ Nhan Thế Ninh và Tiểu Thập Tam quá , phủ Thất vương cơ hội tay, nếu như bọn họ một lòng đối phó với thai nhi trong bụng nàng và Tiểu Thập Tam thì hôm nay chính là cơ hội cuối cùng! Bùi Chương sẽ những gì? Mục quý phi sẽ những gì? Hết thảy đều là bí mật.
Bùi Cẩn và Nhan Thế Ninh lo lắng, trong phòng thuốc, Bắc Đẩu cũng đang lo lắng, thoáng qua Tiểu Tư đang thu xếp đồ đạc, đó thản nhiên : “Hôm nay nhớ cẩn thận.”
“Vâng. Có thể đeo đao ?” Tiểu Tư đáp lời, đó cầm lấy cây đao, đầu hỏi.
Bắc Đẩu trường đao trong tay nàng, hổ.
Tiểu Tư một tiếng, : “Đùa với thôi. Thiếp mang theo ít thuốc bổ sung nguyên khí, an thai, phòng ngừa vạn nhất!”
Bắc Đẩu thấy nàng suy nghĩ chu đáo, nhịn liền gật đầu tán dương.
Trong sân, Tiểu Ất vẫn đang tiếp tục dụ dỗ Tiểu Thập Tam mở miệng chuyện, khi trải qua trị liệu, Bắc Đẩu phát hiện Tiểu Thập Tam chuyện là bệnh, mà là vấn đề tâm lý, chỉ cần khai thông tâm lý, chắc chắn Tiểu Thập Tam sẽ chuyện trở , chỉ là sớm muộn mà thôi. Tiểu Ất xong liền xung phong gánh vác công việc khai thông, đương nhiên, kết quả phấn đấu đến nay vẫn là thất bại.
“Thập Tam gia, gì ngài cũng một câu , hai chữ thôi ? Tại hạ và Tiểu Giáp đánh cuộc đấy... Kính nhờ lão nhân gia ngài! Chỉ hai chữ thôi! Không cần nhiều hơn, đúng hai chữ thôi!” Tiểu Ất thấy Tiểu Thập Tam một dạng sống c.h.ế.t hé miệng thì chút .
Thấy Tiểu Ất mặt mày ủ dột, Tiểu Thập Tam chút do dự, suy nghĩ một chút, liền sờ sờ đầu của Tiểu Ất, : “Ngoan ngoãn.”
Nói xong, thấy Bùi Cẩn đỡ Nhan Thế Ninh , liền nhảy xuống ghế đuổi theo.
Tiểu Ất sững sờ tại chỗ, một hồi lâu , mới sờ sờ đầu của , “Ngoan ngoãn? Sao giống như ông nội của !!”
Tiểu Giáp thấy thế liền nhẹ nhàng đưa tay sờ đầu Tiểu Ất một chút, khi “Ngoan ngoãn” xong thì lập tức tung bay .
“…Ngươi, vương bát giáp! Dám chiếm tiện nghi của lão tử!” Lấy tinh thần, Tiểu Ất lập tức giương nanh múa vuốt đuổi theo!
Sau khi chuẩn xong, đoàn liền xe ngựa tiến thẳng nội cung. Khi bọn họ đến cửa cung, liền gặp xe ngựa của phủ Thất vương ở phía đối diện. Xuống xe ngựa, một hồi hàn huyên bằng mặt bằng lòng, hai bên đều tự .
Thấy đám Bùi Chương xa, Nhan Thế Ninh liền kéo tay Bùi Cẩn, : “Điền thị hình như chút bình thường.”
Bùi Cẩn cũng thấy, Điền thị trang điểm tinh xảo, ăn mặc hoa lệ, mặt cũng mang theo ngọt ngào ung dung vui vẻ, nhưng thế nào cũng khiến cảm thấy mất tinh thần, bởi vì, hai con ngươi của nàng ảm đạm như tro tàn.
Hôm nay, Mục quý phi ăn mặc vô cùng đẽ sang trọng, mơ hồ chút khí khái của nhất quốc chi mẫu, thấy Bùi Chương mang theo Chu thị và Điền thị tiến đến thì khẽ chau mày, ánh mắt rơi Điền thị vô cùng chán ghét, bất quá nhanh thu liễm còn một mảnh.
Mục quý phi tháo vòng ngọc tay xuống, đó chậm rãi : “Đừng bày bộ dạng c.h.ế.t như , nếu hôm nay lộ chuyện gì… Ngươi tự kết cục của đấy!”
“Biểu di mẫu!” Điền thị , mở to hai mắt, run giọng .
Nghe xưng hô , Mục quý phi lạnh một tiếng, : “Chính vì một tiếng biểu di mẫu, hơn nữa bản cung và nương của ngươi tình như tỷ , cho nên bản cung mới tha cho ngươi một mạng! ngươi , nếu hôm nay hỏng chuyện của bản cung... Hừ!”
“... cũng chín tháng! Cứ như lấy , con…”
“Yên tâm , bản cung sẽ bảo vệ tính mạng của ngươi!” Mục quý phi bực cắt lời.
Điền thị còn cách nào phản đối nữa, hai tay túm thật chặt lấy váy.
Thoáng thấy vết sẹo cổ tay Điền thị, Mục quý phi nhướn mày, đó liền cầm vòng ngọc bàn đeo lên tay Điền thị, đầu , cho Bùi Chương một ánh mắt vui.
Bùi Chương thấy thế liền cúi đầu. Kể từ sự việc , chỉ cần thấy tiện nhân , sẽ phát khí, chỉ hận thể một đao g.i.ế.c c.h.ế.t ả, vì chỉ thể âm thầm chà đạp. Rõ ràng kiểm tra cẩn thận xong mới đến đây... À, thể là do mấy ngày nhất thời nổi giận, chú ý mới để dấu vết cánh tay của ả.
“Được , còn sớm nữa, cùng đến Nghi Thọ điện !” Mục quý phi xong, lên, một đám lập tức theo đuôi đó.
Mà khi đám Mục quý phi xa, một cái đầu từ cửa sổ , vẻ mặt cực kỳ vui mừng.
Tiểu Như vui sướng cầm khuyên tai ngọc thạch, đây là do đại cung nữ Thanh Hồng bắt nàng tìm, còn nếu tìm sẽ cho nàng ăn cơm. Tiểu Như chính xa lánh, còn cách nào khác, chỉ thể chạy tìm.
Phía viện của Mục quý phi trồng ít hoa cỏ, việc gì thì ai phép đến đây. Tiểu Như tìm từ sáng sớm nhưng vẫn tìm khuyên tai, một cung nữ bụng cho nàng buổi sáng Thanh Hồng tới hậu viện, nàng mới gan đến đây tìm. Vừa đám Mục quý phi mật đàm, Tiểu Như cửa sổ, cho nên liền đầy đủ, sót một câu nào.
Bọn họ ý gì? Tiểu Như cau mày suy nghĩ, cuối cùng nghĩ liền quyết định mặc kệ, vẫn là mau đưa khuyên tai cho Thanh Hồng thôi, nàng sắp c.h.ế.t đói !
Ha ha, rốt cuộc cũng tìm !
Thanh Hồng thấy Tiểu Như cư nhiên tìm khuyên tai do cố ý ném ở hậu viện thì chút cam lòng, đó bắt đầu suy nghĩ phương pháp mới để chỉnh .
Khi trò khôi hài nhỏ diễn trong một góc cung điện, thì trong đại điện cũng bắt đầu trình diễn một tuồng kịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-sung-ai-phi/chuong-68.html.]
Thọ thần Diên Đế, khắp chốn vui mừng, hoàng quốc thích, văn võ bá quan tung hô vạn tuế, đó bắt đầu ăn uống linh đình. Rượu ngon mỹ thực ngừng, tiếng ca vũ vang lên khắp chốn, ai cũng vui mừng mỹ mãn. Có lẽ do mải mê thưởng thức mỹ tửu, hoặc lẽ là do biểu hiện giả dối tạm thời che mắt nên vẻ mặt băng lạnh thường ngày cũng quét sạch, Diên Đế bắt đầu mỉm , nhưng thỉnh thoảng ánh mắt vẫn luân phiên quét qua hai vị Vương gia trong điện... Một đoan trang cao quý, một kính cẩn thong dong.
Bùi Cẩn tất nhiên là cảm nhận ánh mắt ghế rồng, điều quan tâm, bởi vì nam nữ phân chia, thể cùng Nhan Thế Ninh, cho nên chỉ thể thường xuyên liếc mắt về phía nàng. Tuy rằng mặt trò chuyện vui vẻ, bình tĩnh tự nhiên, nhưng trong lòng cực kỳ khẩn trương... Đến giờ Ngọ vẫn bình an vô sự, nhưng dám buông lỏng, bởi vì thấy Bùi Chương và Mục quý phi bắt đầu ném ánh mắt về phía Nhan Thế Ninh, ánh mắt cực kỳ ! Nếu buổi sáng là cơ hội, như , hiện tại cung yến kết thúc, chính là thời điểm tuyệt hảo để xuống tay!
Nhan Thế Ninh bất an nên cũng dám gì quá xúc động, đầy một bàn mỹ vị nhưng nàng hề động đũa, tuy rằng Mục quý phi to gan đến mức dám hạ độc đồ ăn, nhưng để an , nàng vẫn cẩn thận thì hơn, ai bà động tay động chân lên đôi đũa ly rượu của nàng !
Nhan Thế Ninh sốt ruột, chút yên!
Điều khiến nàng kinh ngạc chính là Chu thị ngay bên cạnh nàng. Ánh mắt Chu thị nàng giống hệt như rắn độc, khóe miệng hàm chứa nụ , ánh mắt âm u oán hận!
Nhan Thế Ninh âm thầm nhắc nhở chính bình tĩnh, nhưng khuôn mặt tươi cuối cùng cũng hiện lên vẻ tự nhiên. Cuối cùng nàng yên nổi nữa, linh cơ động, nhân lúc uống rượu liền cố ý để rượu đổ xuống váy, đó thật lên với nữ quyến, “Ta đến Thiên điện .”
Được Tiểu Tư đỡ Thiên điện, cùng bàn với rắn độc nữa, Nhan Thế Ninh thở một thật sâu.
Thấy thế, Tiểu Tư liền : “Vương phi, bình tĩnh.”
Nhan Thế Ninh thấy Tiểu Tư thần sắc lạnh nhạt chỉnh trang quần áo cho , : “Chờ hài tử, sẽ hiểu tâm tình của bây giờ.”
Tiểu Tư suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đạo lý liền gật đầu.
Nhan Thế Ninh ưỡn bụng thì mệt, nàng liền đến gần cửa sổ xuống, thở dài : “Ta ở nơi ngây ngô , nữa.”
Tiểu Tư một tiếng, đó lấy một cái hộp nhỏ, dùng ngân trâm thử qua một chút mới đưa cho Nhan Thế Ninh. Vừa , hai mắt Nhan Thế Ninh lập tức sáng lên, trong hộp là đủ loại thức ăn hương sắc mắt.
“Vương gia , Vương phi chắc dám dùng bữa, nên để nô tỳ lén mang đến.” Tiểu Tư nhẹ nhàng .
Nghe , Nhan Thế Ninh mím môi , nghĩ thầm Bùi Cẩn đúng là càng ngày càng tinh tế!
Ngay lúc chủ tớ hai đang sung sướng thưởng thức đồ ăn, một tiếng ngọt ngào đột nhiên vang lên ngoài cửa Thiên điện.
“Các ngươi đang gì đấy?”
Nhan Thế Ninh cả kinh, ngẩng đầu lên , liền thấy hai nha đang đỡ Điền thị .
Điền thị mang thai chín tháng, hành động chút bất tiện, khi đỡ , liền xuống bên cạnh Nhan Thế Ninh, tuy thấy hộp cơm của Tiểu Tư nhưng dùng cái đề tài chuyện tiếp, chỉ thở dài : “Thân thể càng ngày càng nặng, lâu một chút cảm thấy mỏi, Cửu vương phi chắc cũng hiểu cảm giác đúng ?”
“ thế.” Có lẽ do cùng là phụ nữ thai, nên thấy Điền thị mang bộ mặt sầu thảm, Nhan Thế Ninh mặc dù vẫn còn cảnh giác nhưng cũng căng thẳng như lúc nữa.
“Ta thấy sắc mặt của tỷ lắm, là thể chỗ nào thoải mái? Có cần gọi ngự y đến ?” Suy nghĩ một chút, Nhan Thế Ninh cẩn thận .
Đuôi lông mày của Điền thị khẽ nhếch lên, đó khan : “Không , lẽ là vì sắp lâm bồn nên khẩn trương thôi.” Nói xong, đầu với nha : “Ngươi lấy ít cao bạc hà đến cho , cảm thấy khó chịu.”
Nha lệnh lui .
Trong phòng chỉ còn ba .
Nhan Thế Ninh ánh mắt lóe lên của Điền thị, trong lòng càng thêm bất an, suy nghĩ một chút, nàng : “Ta nghỉ ngơi đủ , cáo từ .”
“Đợi .” Điền thị vội vàng gọi nàng , đó nhếch khóe miệng lên, : “Có thể rót giúp chén , ăn một chút đồ mặn, miệng khô.”
Nhan Thế Ninh do dự, đó liền bảo Tiểu Tư rót cho Điền thị. Ấm nàng kiểm tra qua, khô sạch.
Điền thị nhận , cúi đầu gẩy gẩy bã , thổi thổi, đó là hạ quyết định gì, ánh mắt trầm xuống, khẽ cắn môi, tràn đầy quyết tâm.
Nhan Thế Ninh bên cạnh , trong lòng khẽ động, phát hiện điểm thích hợp. Trà vốn lạnh, nàng thổi? Hơn nữa, bộ dạng uống của Điền thị cảm giác đập nồi dìm thuyền? Còn …
Đến khi thấy Điền thị nhúng đầu ngón tay chén , tâm Nhan Thế Ninh liền chìm xuống.
Nàng đột nhiên nhớ tới một ván cờ! Ván cờ mà nàng và Bùi Cẩn dùng để đối phó đêm Trung thu!
Đến lúc thanh âm thê lương của Điền thị vang lên, Nhan Thế Ninh mới hồn, thấy Điền thị ngã mặt đất, m.á.u nhuộm đầy váy.
“Ngươi... Ngươi cho gì trong ? Có ai ? Có ai ?!!” Điền thị thất kinh hô lớn.
Nha ở ngoài cửa liền vội vàng chạy , thấy cảnh tượng trong phòng thì hoa dung thất sắc, ngừng kêu thét.
Nhan Thế Ninh im lặng tất cả, cảm thấy đầu óc tối sầm , lòng bàn chân mềm nhũn, lưng đầy mồ hôi lạnh.
Nàng trúng kế!
Mục quý phi là mạng của con nàng!
Mà là … Hãm hại nàng!