Hắn sẽ cho cung ngắm cả đời nữ nhân của .
Chẳng qua điều kiện tiên quyết của câu , dĩ nhiên là hết tiến tịnh phòng.
Hàn di nương dám nhiều lời mặt Huyền Vương, chỉ thể kiên nhẫn chờ các nữ nhi trở về.
Từ xế chiều chờ đến đêm khuya, cuối cùng hai nữ nhi cũng trở .
Vừa định mở miệng hỏi vì Vân Nguyệt vẫn còn sống, thấy phía các nàng là một nhóm lớn Thánh cung cùng kéo đến. Mà đầu, là một nhân vật hiếm gặp – vị lục bào sứ giả duy nhất tại Ký Châu: phụ Kiều Mộng La, Kiều Khải Hoa.
“Vân nhi, chuyện gì xảy ? Vì các ngươi mang theo nhiều về nhà như ?”
Thấy sắc mặt Kiều Khải Hoa , Hàn di nương dám tra hỏi ngay mặt, chỉ đành kéo Lăng Thanh Vân qua một bên.
Lăng Thanh Vân lập tức lớn tiếng đầy căm phẫn:
“Nương, Kiều sư tỷ mất tích ! Mà cuối cùng gặp sư tỷ chính là Lăng Thanh Nguyệt. Sư phụ tối nay tới đây là tra hỏi nàng!”
“Cái gì? Mộng La mất tích? Việc xảy khi nào? Lăng Thanh Nguyệt rõ ràng buổi trưa trở về mà.”
DTV
“Nương, sư tỷ mất tích chính là thời điểm ! Chúng con vẫn đang đợi nàng bắt thú chuẩn nấu ăn ngoài trời, chờ mãi đến trưa cũng thấy nàng . Về , tại nơi Lăng Thanh Nguyệt rời , chúng con phát hiện dấu vết nàng giao đấu với khác.
Thời điểm nàng mới rời , chắc chắn là mặt tại đó, nàng nhất định Kiều sư tỷ rốt cuộc gặp chuyện gì!”
“Các ngươi còn ở đây nhiều lời gì? Mau dẫn lão phu gặp Lăng Thanh Nguyệt!” – Kiều Khải Hoa nóng lòng như lửa đốt, lập tức cắt ngang cuộc đối thoại của ba con. Trong lòng ông , gần như chắc chắn cái c.h.ế.t của con gái liên quan đến Lăng Thanh Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-154.html.]
Nghe nữ nhi , Hàn di nương cũng hiểu rõ ẩn ý. Lập tức :
“Kiều sứ giả, thật sự là xin , nô gia lập tức dẫn ngài đến gặp nha đầu . Con bé lúc nào cũng gây họa, chỉ khiến trong nhà gà chó yên, mà giờ ngoài chỉ trong chốc lát, cũng liên lụy đến Mộng La xảy chuyện. Thật là… chao ôi…”
Nói đoạn, bà lặng lẽ cùng hai nữ nhi liếc đầy vẻ vui mừng khi gặp họa, liền xông thẳng phòng ngủ của Vân Nguyệt.
Sự việc lục bào sứ giả Kiều Khải Hoa dẫn theo hơn mười tử Thánh cung xông Lăng phủ nhanh truyền đến tai Lăng Trọng Khanh. Chưa đến nơi, ông vội vàng chạy đến.
Vừa là Lăng Thanh Nguyệt gây họa, Lăng Trọng Khanh trong lòng tức vui.
Tức là vì nha đầu đúng là chuyên gây chuyện. Vui là bởi nàng chọc của Thánh cung, cho dù Huyền Vương chỗ dựa, chuyện cũng chắc thể ém xuống .
Cuối cùng, Lăng Trọng Khanh cùng đám Thánh cung đồng loạt tiến đến phòng ngủ của Vân Nguyệt.
Mà lúc , Xích Diễm đang cùng Vân Nguyệt dùng bữa. Nghe thấy bên ngoài Lam Âu Hạo cùng Kiều Khải Hoa đang tranh chấp, Xích Diễm nhẹ nhàng đưa tay vén lọn tóc bên tai nàng, mỉm :
“Nha đầu, ngươi chờ đến đấy.”
Vân Nguyệt đáp Xích Diễm một nụ , dậy ngoài. Ngay khoảnh khắc nàng kéo cửa , Xích Diễm vẫn đang ghế lặng lẽ biến mất hư .
“Phụ , dẫn nhiều lạ đến tận phòng ngủ của nữ nhi như ?” – Vân Nguyệt nhíu mày bất mãn hỏi.
“Ngươi là đồ nghịch nữ! Ta hỏi ngươi, Kiều Mộng La vì mất tích?” – Lăng Trọng Khanh giận dữ quát lớn.
Nhìn thấy dáng vẻ bình thản đổi của nàng, như thể việc đều trong lòng bàn tay, trong lòng ông càng dâng đầy lửa giận. Hôm nay, ông mượn uy danh của Thánh cung để ép chế khí thế của nàng.
“Phụ , Kiều tỷ tỷ mất tích, nên hỏi đại tỷ cùng tam , hoặc là hỏi vị hôn phu phẩm hạnh bất chính của nàng.”