“Vậy… chẳng là bạc hạ quan dâng lên thái tử điện hạ rơi tay kẻ khác ?”
“Tào hộ vệ từng cam kết với thái tử điện hạ rằng trong vòng bốn ngày nhất định khứ hồi. Hắn huyền lực cao cường, hỏa ảnh kền kền trợ lực, là bốn ngày thì chắc chắn thể đúng hẹn trở về.
Thế nhưng điện hạ chờ đến ngày thứ năm vẫn thấy hồi phủ, mới sai đến dò xét tình hình. Không ngờ…” Nói đến đây, Nghiêm hộ vệ đổi giọng: “Ký Châu , ngươi từng kết oán với ai?”
“Dù từng thù oán, cũng sớm hạ quan trấn áp . Ngay cả hạ quan cũng thể khống chế , chẳng lẽ Tào hộ vệ – một cao thủ Thiên Huyền đỉnh cao – thể đối phó?
Hạ quan dám cam đoan, khắp Ký Châu , ngoài Kiều Khải Hoa , ai thể so bì với Tào hộ vệ về huyền lực. Huống hồ Tào hộ vệ xuất Thánh Cung, cùng Kiều Khải Hoa là đồng môn, quan hệ vốn dĩ tệ, cho nên tuyệt đối thể là do Kiều Khải Hoa.”
Những lời Lăng Trọng Khanh khiến Nghiêm hộ vệ trầm mặc hồi lâu, cuối cùng trầm giọng : “Nói như , kẻ nhất định là địch nhân của thái tử…”
“Vậy… bạc mà hạ quan dâng lên thái tử điện hạ…”
Nghiêm hộ vệ đột nhiên túm lấy cổ áo Lăng Trọng Khanh, nhấc lên, dữ tợn quát hỏi: “Ngươi những ngân phiếu lưu dấu vết gì liên quan đến vụ án muối? Có thể tra nguồn gốc ?”
Lăng Trọng Khanh suy nghĩ một lát đáp: “Không ! Hạ quan việc từ đầu vốn vô cùng cẩn trọng, trừ phi rõ vụ án muối là do hạ quan gây , từ việc điều tra những kẻ tay hạ quan bán muối mà manh mối, đó mới thể truy ngược ngân phiếu, tra bộ vụ án.
Nếu , cho dù ai đó nghi ngờ về khoản bạc , cũng tuyệt đối thể đến vụ án muối ở thượng du.”
“Lăng Trọng Khanh! Thái tử điện hạ từng lệnh cho ngươi gom góp bạc như thế! Ngươi tự tiện hành động, nếu sự việc điều tra đến thái tử, ngươi sẽ hại thảm hại!”
Nghe Nghiêm hộ vệ nghiến răng nghiến lợi mắng mỏ, tuy trong lòng cảm thấy oan uổng, Lăng Trọng Khanh vẫn chỉ thể quỳ xuống sám hối: “Vâng, hạ quan . Mong Nghiêm hộ vệ yên tâm, việc hạ quan ngay cả gia nhân trong nhà cũng hề tiết lộ, tuyệt đối sẽ lộ ngoài.”
DTV
“Ngươi chắc chắn rằng cả gia nhân của ngươi cũng chuyện?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-161.html.]
Lăng Trọng Khanh khẽ sững sờ, thấy trong mắt Nghiêm hộ vệ sát khí ngùn ngụt, trong lòng bỗng rùng .
“Phải, hạ quan từng đề cập với bất kỳ ai trong nhà. Những gì liên quan đến thái tử, hạ quan luôn luôn hết sức cẩn thận.”
“Thật ?”
“Là thật.”
Lời dứt, liền thấy Nghiêm hộ vệ vung tay đánh vỡ cửa sổ bằng một chưởng. Ngay đó, Phương di nương từ phía lôi , ném mạnh trong phòng.
“A ——” Phương di nương rơi xuống đất, thất thanh kêu lên một tiếng, lồm cồm bò đến bên chân Lăng Trọng Khanh. Giờ phút , nàng hối hận để cho hết – nên tò mò mà đến lén.
“Lăng đại nhân, chẳng lẽ nàng là gia nhân của ngươi ?”
Lăng Trọng Khanh c.h.ế.t lặng, chỉ cảm thấy đầu óc như bốc khói.
“Lão gia, cứu ! Thiếp cố ý lén . Vừa thấy một bóng đen bay đến phòng của , tưởng là đạo tặc nên mới lặng lẽ theo dõi.
Thiếp thật ý trộm, thấy vị đại gia đây là bằng hữu của lão gia, liền định rút lui. Lão gia, xin nhất định tin !”
Lăng Trọng Khanh “đông” một tiếng quỳ xuống đất, hướng về phía Nghiêm hộ vệ cầu khẩn: “Nghiêm hộ vệ, nàng là thất của hạ quan, chỉ là một nữ nhân vô tri, thật sự gì cả.
Hạ quan tin tưởng nàng thật. Cầu xin Nghiêm hộ vệ nể tình nàng là trong phủ của hạ quan, tha cho nàng một !”
Tuy thanh danh của Phương di nương mấy …