Nhìn thấy Lăng Thanh Nguyệt mỉm kỳ lạ như , Kiều Khải Hoa khỏi nghĩ đến nữ nhi mất tích – , hẳn là sớm ngộ nạn – trong lòng trào dâng vô cảm xúc khó thành lời.
nếu giao chiến…
Nhìn Lăng Thanh Nguyệt vẫn lặng lẽ mỉm , một lời, Kiều Khải Hoa cuối cùng chọn bỏ qua cảm giác bất an trong lòng.
Mỗi khi sinh , đều sứ giả Thánh cung kiểm tra huyền lực thể chất. Mà Lăng Thanh Nguyệt chính là do tự kiểm tra, dùng chính dụng cụ do sư tôn cấp phát, tuyệt đối thể nhầm lẫn.
Lăng Thanh Nguyệt, chính là một kẻ , triệt để – phế vật.
Nàng hiện tại như , tám phần là đang cố ý giả vờ hù dọa đối thủ mà thôi.
Nghĩ đến đây, Kiều Khải Hoa càng thêm kiên định niềm tin của .
“Kiều bá bá, ngươi quyết định ?” Vân Nguyệt cất giọng lười nhác hỏi.
“Quyết định cái gì?” Hắn thoáng sững sờ – lời đơn giản của nàng, vì khiến lòng cảm thấy áp lực đến ?
“Đương nhiên là g.i.ế.c . Chẳng ngươi đang cân nhắc chuyện đó ?”
“Lời dư thừa! Bổn sứ rõ, nếu ngươi thể giao nữ nhi , thì hãy lấy mạng để đền!”
“Kiều bá bá, kỳ thật giữa và ngươi vốn oán cừu, ngươi thể lựa chọn g.i.ế.c .”
“Nằm mơ! Nữ nhi là vì ngươi mà mất tích, ngươi chịu bộ trách nhiệm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-165.html.]
“Được , !” Nghe lời cứng rắn , Vân Nguyệt cuối cùng buông tay. Đối với kẻ cố chấp như , nàng cũng lười tranh cãi.
“Kỳ thực Nguyệt Nhi cảm thấy, chuyện nếu trách, chỉ thể trách Kiều bá bá ngươi và vị hôn phu của Kiều tiểu thư.”
“Ngươi ý gì?” Trái tim Kiều Khải Hoa như siết chặt. Lời … chẳng là đang ám chỉ Lăng Thanh Nguyệt thực sự tung tích nữ nhi , thậm chí — liệu chính nàng tay?
“Ý là, vị hôn phu của Kiều tiểu thư đáng tin cậy. Một nam nhân như , dù mang tới mặt , cũng thấy bẩn thỉu, thật hiểu Kiều tiểu thư trúng .
Còn nữa, nếu Kiều bá bá ngươi một mực nuông chiều dung túng nàng, khiến nàng mỗi khi ý liền dùng g.i.ế.c chóc để giải quyết vấn đề, thì e rằng nàng cũng c.h.ế.t đến mức .”
DTV
“Nàng… c.h.ế.t ?!” Kiều Khải Hoa đau đớn Vân Nguyệt. Nguyên bản còn giữ một tia hy vọng, thế nhưng lời nàng như lưỡi d.a.o sắc bén, khiến hy vọng vỡ tan.
“Ngươi… thật sự là ngươi g.i.ế.c nàng?” Lúc , cơn giận dữ ban đầu biến thành nộ hỏa chân chính.
“Dù Kiều bá bá ngươi cũng g.i.ế.c , thì g.i.ế.c nàng cũng còn quan trọng nữa.” Vân Nguyệt vẫn mỉm , nụ thong dong và lãnh đạm từ đầu đến giờ hề đổi.
“Vậy t.h.i t.h.ể nàng ? Thi thể ở ?” Kiều Khải Hoa gần như run rẩy mà hỏi. Nàng là nữ nhi duy nhất của , dù từng cưng chiều quá mức, nhưng tuyệt đối ngờ nàng – một cao thủ huyền cửu cấp – thể c.h.ế.t tay một kẻ coi là phế vật huyền lực.
Vừa dứt lời, liền thấy tay Vân Nguyệt xuất hiện một chiếc nạp giới từ lấy .
Chiếc nhẫn … nhận thể nhầm . Bởi vì đó là tín vật Thánh cung ban cho, biểu tượng cho phận và địa vị – một chiếc nạp giới màu xanh lục.
Đó chính là quà lễ đích trao cho nữ nhi ngày nàng cập kê.
Chỉ thấy Vân Nguyệt nhẹ nhàng khẽ động ngón tay, một ảnh từ trong nạp giới đẩy ngoài, nặng nề rơi xuống đất, vang lên một tiếng “bịch” trầm đục.
Khi thấy rõ dung mạo đang bất động , Kiều Khải Hoa kiềm mà gầm lên một tiếng đầy thê lương và phẫn nộ.