Ta là , xưa nay chuyện thích quanh co lòng vòng. Chúng đều là trẻ tuổi, điều gì thì cứ thẳng thắn mới thống khoái.
Thấy Đông Phương Vân Khởi đến mức khiến cành hoa cũng run rẩy, dung mạo yêu nghiệt khiến Xích Diễm phần sửng sốt.
Đã từng gặp qua kẻ hổ, nhưng từng thấy ai hổ đến mức . Hôn nhân là đại sự, lệnh của cha , lời của mai mối. Hai bất kỳ điều kiện tiên quyết nào, thế mà dám đường hoàng dụ dỗ .
Xích Diễm bật sang sảng:
DTV
“Sớm Càng Hướng điện hạ là vị hoàng tử như sấm rền gió cuốn, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền. Tại hạ vô cùng thưởng thức phong cách thẳng thắn của điện hạ, bởi vì bổn vương cũng là như thế, cho nên bổn vương cũng xin thẳng.
Đa tạ công chúa Uyển Hàm yêu quý, nhưng bổn vương thật sự dám nhận. Chỉ là khéo, cách đây ba ngày, phụ hoàng bổn vương ban hôn. Hiện giờ, bổn vương vương phi.”
“Ngươi cái gì?!” Sắc mặt Uyển Hàm từ hồng hào lập tức chuyển sang tái nhợt.
Sao nàng xui xẻo đến thế? Nam tử thần tiên như , thế mà ba ngày ban hôn! Ba ngày! Mà thời điểm đó, nàng đến Bắc Tường Quốc !
Chẳng lẽ hoàng đế Bắc Tường Quốc đầu óc cửa kẹp, là cố tình ?
Rõ ràng bọn họ sẽ đến Bắc Tường Quốc, thế mà còn ban hôn cho con trai? Đây chẳng là công khai tuyên bố con trai liên hệ gì với nàng ?
“Ồ? Thậm chí chuyện trùng hợp đến thế?” Đông Phương Vân Khởi cũng cảm thấy kinh ngạc.
Hắn còn tưởng hoàng đế Bắc Tường Quốc đang mơ tưởng đến chuyện kết với Đông Ly Quốc, ngờ hành xử vô lễ đến như .
Tứ quốc vì Thánh Cung giữ thế cân bằng, nên nổ chiến tranh quy mô lớn, bởi hôn sự giữa các quốc gia hiếm. nếu , thì nhất định là để đạt lợi ích. Thường là công chúa gả , chứ chẳng mấy khi hoàng tử từ chối công chúa nước khác.
Việc hoàng đế Bắc Tường Quốc ban hôn cho Bắc Minh Huyền ba ngày, tuyệt đối trùng hợp, mà rõ ràng là kết thông gia với Đông Ly Quốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-215.html.]
“ , bổn vương chỉ thể đa tạ Việt Vương điện hạ và công chúa Uyển Hàm yêu mến.”
“Không là nữ tử thế nào thể lọt mắt xanh của Huyền Vương điện hạ?”
“Là cháu gái của Tả tướng Tưởng Thanh Nguyệt.”
“Nghe Tả tướng Tưởng Hàn là trụ cột vững vàng của Bắc Tường Quốc, Huyền Vương sự trợ giúp của Tả tướng, thật khiến khác vui mừng !”
Xích Diễm định mở miệng, Uyển Hàm khinh miệt:
“Tả tướng dù cũng chỉ là một thần tử, nếu Huyền Vương điện hạ mơ tưởng vượt lên các khác, e rằng chỉ dựa một Tả tướng thì vẫn còn quá xa vời.”
Đông Phương Vân Khởi Uyển Hàm một cái, khẽ mỉm , tỏ ý tán đồng.
“Chắc hẳn nhị vị cũng , bên ngoài, bổn vương danh xưng là Tiêu Dao Vương. Không bổn vương cố tình che giấu thực lực, mà bởi vì bổn vương vốn hề cưỡng cầu ngôi vị hoàng đế.
Cưới Nguyệt Nhi, là vì bổn vương trúng ý nàng. Cả đời , chỉ cần một nàng vương phi là đủ. Việc nàng là cháu gái Tả tướng , liên quan. Phụ hoàng cũng là khi rõ tâm ý của bổn vương, mới ban hôn cho hai chúng .”
Nghe Xích Diễm chút giấu diếm mà bày tỏ ái mộ, sắc mặt Uyển Hàm gần như chuyển sang xám đen.
Nàng – công chúa Uyển Hàm của Đông Ly Quốc, là trưởng nữ của hoàng hậu, kiểu nam nhân nào mà chẳng ? Trước nay chỉ nàng chọn khác, chứ từng ai dám từ chối nàng.
Từ nhỏ đến lớn, từng nam tử nào lọt mắt nàng, giờ khó khăn lắm mới gặp một khiến nàng động lòng, mà từ chối phũ phàng đến thế.
Ánh mắt Uyển Hàm chợt lóe, một tia sát khí chớm nở nhanh chóng biến mất.
Yêu nàng… thật sự là ?