Xuyên Không Thành Vợ Tà Vương - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-09-02 23:10:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với những cao thủ chân chính, quyền lợi từ lâu chẳng còn là thứ họ truy cầu. Thứ họ hướng tới là cảnh giới võ học chí cao, là bước cõi nhập định, thành tiên siêu thoát. Tất nhiên, với loại như Vân Nguyệt – huyền lực – thì đám sẽ chẳng bao giờ dành cho nàng ánh mắt ôn hòa.

“Vừa quốc sư đại nhân , nếu ai tự ý trêu chọc huyền thú mà khiến bản rơi hiểm cảnh, Thánh cung sẽ cứu giúp. Vậy nếu huyền thú chủ động tấn công chúng thì ? Thánh cung bảo hộ an cho chúng ?”

“Đương nhiên. Nếu , lão phu và Lê trưởng lão cũng đích cùng các vị.” Chu Ngọc liếc Vân Nguyệt hỏi: “Tưởng cô nương còn điều gì hỏi nữa ?”

“Không .”

“Đã , từ giờ trở , lão phu cùng Lê trưởng lão chính là đạo sư tạm thời dẫn dắt các ngươi Càn Khôn Học Viện. Quãng đường từ lúc tiến rừng rậm đến khi tới học viện, ước chừng mất hơn ba mươi ngày.

Nói cách khác, suốt ba mươi ngày , chúng đều vượt qua trong khu rừng rậm rạp . Mọi cần nghiêm chỉnh tuân thủ quy củ do và Lê trưởng lão đặt .”

Lời của quốc sư dứt, liền gây nên một trận xôn xao. Khu rừng rậm rạp vốn dĩ đáng sợ, ở một ngày đủ tiêu hao tinh thần, mà giờ đây ở tới hơn ba mươi ngày. Dẫu Thánh cung nhân bảo hộ, những hoàng quốc thích huyền lực yếu kém cũng bắt đầu sinh lòng lo sợ.

DTV

Đặc biệt là những nữ tử theo chỉ với mục đích tiếp cận hoàng tử quyền quý, càng thêm rối rắm vì vấn đề tắm rửa, trang điểm giữa chốn rừng sâu. Dù , mục đích của các nàng vốn học tập rèn luyện, mà là để hấp dẫn nam nhân.

“Chư vị cần hiểu rõ, lý do Thánh cung bắt buộc mỗi một vị thành viên hoàng thất trải qua một năm huấn luyện gian khổ, cũng là để nhắc nhở rằng cơ nghiệp mà tổ tiên lập nên, dễ dàng.

Bởi , việc chúng đến Càn Khôn Học Viện học tập, để hưởng thụ, mà là để chịu khổ. Các vị công tử, tiểu thư thuộc tầng lớp quý tộc, bởi vì các ngươi vốn trong diện bắt buộc nhập học, cho nên giờ hối hận về vẫn còn kịp.”

Nói xong, Chu Ngọc về phía Vân Nguyệt tiếp lời: “Theo như , trong chúng còn một huyền lực, từ khi sinh xác định là thiên sinh huyền lực.

Đường đến Càn Khôn Học Viện xa xôi hiểm trở, hung hiểm trùng trùng. Dù Thánh cung sẽ tận lực bảo hộ chu , nhưng thể đảm bảo sự cố.

Mà một khi nguy hiểm xảy đến, Thánh cung chắc chắn ưu tiên bảo hộ hoàng tộc tiên. Vậy nên, nếu ai sợ chết, sợ khổ, sợ mệt, sợ khó… tại hạ thành tâm khuyên các vị nên sớm về.”

Những lời khiến ít quý tộc tiểu thư huyền lực yếu kém nảy sinh ý định rút lui. Ai nấy đều về phía Vân Nguyệt, bởi trong , dù thế nào, các tiểu thư khác cũng chút huyền lực – chỉ riêng nàng là .

Những quý tộc tiểu thư vốn gia tộc thúc ép leo lên hoàng tử hoặc quyền quý, giờ nếu dùng tính mạng để đánh đổi thì tình nguyện. nếu trực tiếp rút lui, gia tộc cũng sẽ dễ dàng tha thứ.

Biện pháp nhất là… đợi Huyền Vương phi tương lai loại bỏ, như các nàng mới thể về mà đổ cho Thánh cung chê bai huyền lực quá yếu, đuổi trở .

Thế nhưng chằm chằm Vân Nguyệt nửa ngày, nàng dường như hề ánh mắt đang dồn về phía .

Nàng vẫn luôn sát bên Huyền Vương, mật như thể thứ ba tồn tại.

Quốc sư chờ hồi lâu, thấy Vân Nguyệt chẳng phản ứng gì, liền tức giận quát: “Tưởng tiểu thư, lời lão phu , ngươi ?”

Vân Nguyệt kinh ngạc ngẩng đầu, về phía Chu Ngọc: “Quốc sư đại nhân đang với ?”

Chu Ngọc nghẹn lời hỏi : “Chẳng lẽ ngoài Tưởng tiểu thư , nơi đây còn nào thiên sinh huyền lực?”

Vân Nguyệt xong thì mỉm : “Đa tạ quốc sư đại nhân quan tâm, quốc sư đại nhân lo xa . Nếu tiểu nữ sợ nguy hiểm mà run rẩy, ngay từ đầu chẳng đến đây. Một khi đến, thì dù phía là núi đao chảo dầu, cũng sẽ bước tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-250.html.]

Huống hồ… còn Huyền Vương điện hạ ở bên chăm sóc, tin tưởng sẽ bỏ mặc sống chết.”

Nói xong, Vân Nguyệt ngước Xích Diễm, ánh mắt chan chứa dịu dàng và tin tưởng. Khi thấy Xích Diễm nở nụ đáp , hai gò má nàng khẽ ửng hồng.

Cảnh tượng tình ý , trong mắt Chu Ngọc chẳng khác nào biểu hiện của kẻ sống chết.

Cho rằng Huyền Vương lợi hại lắm ? Đợi lúc c.h.ế.t , mới thế nào là ngu ngốc!

Y lườm Vân Nguyệt, ánh mắt chứa đầy khinh bỉ trần trụi.

“Còn ai rút lui ?” Chu Ngọc bực tức hỏi.

Kỳ thực, điều Thánh cung mong là nhân càng ít càng . Theo y , , mỗi nước chỉ cử vài trăm đến học viện.

Lần bọn họ dốc sức khuyên can, nào ngờ lượng chẳng những giảm mà còn tăng. Tuy báo lên Thánh chủ, nhưng nhân thủ Thánh cung vẫn hạn chế – mà đây là con cháu quyền quý, nếu bỏ mạng, e khó mà giải thích.

“Lão phu hỏi cuối, còn ai rút lui ?”

Hiện trường vẫn im phăng phắc.

Một vài tiểu thư từng định rút lui, thấy Vân Nguyệt cũng chịu về, dù trong lòng thất vọng, cũng chẳng thể lựa chọn khác.

Dẫu rõ phía là con đường hiểm họa, các nàng vẫn bước !

“Đã như , các vị hãy đổi trang phục chính thức của Càn Khôn Học Viện. Từ giờ phút , các ngươi chính là học viên chính thức của học viện.

Mỗi sẽ cấp ba bộ trang phục để luân phiên đổi. Trong suốt hành trình, cần chuẩn gọn nhẹ, tư trang tự mang vác. Riêng lương thực sẽ tập trung lưu trữ tại chỗ của lão phu.”

“Quốc sư đại nhân, tiểu nữ còn một vấn đề thỉnh giáo.”

Chu Ngọc nhíu chặt lông mày, đối với vị chuẩn Vương phi chút huyền lực , lòng tràn ngập chán ghét.

“Tưởng cô nương chuyện gì?”

“Quốc sư đại nhân, lương thực của chúng đều giao cho ngài bảo quản. Nếu… tiểu nữ chỉ giả thuyết thôi, nếu chẳng may tình huống bất ngờ khiến mất hết lương thực, chẳng chúng đều sẽ chịu đói ?”

“Ý ngươi là, lão phu sẽ c.h.ế.t trong rừng rậm ?” Chu Ngọc lời của Vân Nguyệt cho tức đến suýt phát điên.

“Quốc sư đại nhân xin đừng giận, tiểu nữ chỉ là nêu giả định mà thôi! Đương nhiên, với uy lực của ngài, đám huyền thú thông thường chắc chắn chẳng đáng bận tâm.

Chỉ là… ngài , trong rừng rậm thể cả thần thú. Nếu chẳng may chúng gặp thần thú tấn công thì ?

Còn nữa, tình huống bất ngờ còn thể là lạc đường. Lần chúng tổng cộng hơn một nghìn tám trăm , tuy con quá lớn, nhưng đồng thời tiến rừng rậm, đều cần quốc sư, Lê trưởng lão và các vị sứ giả bảo hộ – như lực lượng bảo vệ liền trở nên mỏng manh.

Nếu xảy sự cố bất ngờ, tản chạy loạn, kịp về đội ngũ… chẳng sẽ lương thực để ăn ?”

Loading...