Xuyên Không Thành Vợ Tà Vương - Chương 289
Cập nhật lúc: 2025-09-03 23:20:10
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thiên giới từ mấy chục triệu năm mơ tưởng tiêu diệt viên tinh thạch , thế nhưng đến nay nó vẫn hảo trong tay nàng – chứng tỏ, bên trong nó nhất định ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại.
Mà hai chân khí của Xích Diễm hao tổn đều bổ sung chỉ trong chốc lát, khẳng định cũng liên hệ đến năng lượng bên trong viên tinh thạch .
Lê trưởng lão từng gọi là Ma Đế, mà tinh thạch xem là tổ vật Ma Giới – như tất nhiên giữa nó và Xích Diễm liên hệ sâu xa. Chỉ là… họ thế nào để rút lực lượng từ trong đó.
Xích Diễm đưa tay, nữa tiếp nhận tinh thạch từ tay Vân Nguyệt, dùng đủ loại phương pháp để mơ tưởng kích hoạt nó. vẫn như – chỉ thể cảm nhận nguồn lực lượng to lớn bên trong, chứ cách nào lấy dù chỉ một tia.
“Có !” – Vân Nguyệt đột nhiên linh quang chợt lóe, kêu lên.
“Cái gì?” – Xích Diễm nghi hoặc nàng, nhưng kịp hỏi tiếp, thì nàng áp xuống.
“Ngươi cầm tinh thạch trong tay, chúng thử thêm một nữa!”
Lời của nàng khiến Xích Diễm bật , nhưng khi tay nàng chạm vị trí mẫn cảm của , dục vọng nữa bùng lên.
DTV
Lại một vòng mây mưa cuồng nhiệt, nhưng kết quả… vẫn như cũ – công lực của Xích Diễm chỉ tăng thêm hai mươi năm.
Hắn đưa tay vuốt mái tóc ướt mồ hôi dính trán nàng, thấy vẻ thất vọng hiện rõ gương mặt xinh , Xích Diễm mỉm : “Nha đầu, đừng vội nản lòng. Chúng còn nhiều cơ hội thử nghiệm, sớm muộn gì cũng sẽ tìm cách.”
Khi Xích Diễm đang , Vân Nguyệt trong đầu âm thầm lặp tất cả những chuyện trải qua trong đêm nay.
Bỗng nhiên, nàng bật dậy, ánh mắt lấp lánh ánh sáng kích động: “Ta nghĩ một cách !”
Xích Diễm còn kịp hỏi, nàng vội khoác lên một kiện y phục, kéo tiến gian của .
Dù trong hồ lô của nàng rốt cuộc đang ẩn giấu ý tưởng gì, nhưng chỉ cần thấy vẻ hưng phấn , Xích Diễm nàng hẳn là một kế sách đối phó Thánh cung.
Họ đến khu vực luyện binh khí, nơi hồng y đại pháo vẫn đang rền vang rèn sắt.
Dù là đêm khuya, nhưng trong gian của nàng tồn tại khái niệm ngày đêm, phiên nghỉ ngơi nên nơi đây vẫn vang lên tiếng rèn kim thiết.
“Chủ thượng, phu nhân, hai vị đến lúc ?” – Lam Âu Hạo nhanh chóng bước nghênh đón.
“Lam Âu Hạo, mang cho vài viên đạn pháo.”
“Dạ, phu nhân đợi chút.” – Thấy nàng yêu cầu, Lam Âu Hạo liền trở nên vô cùng phấn khởi.
Đối với thiên phú sáng tạo của Vân Nguyệt, tất cả những trong gian đều vô cùng bội phục. Nay nàng đến giờ , yêu cầu đạn pháo, chắc chắn ý tưởng gì mới.
Rất nhanh, Lam Âu Hạo ôm đến mười viên đạn pháo.
“Tiểu Kỳ!”
Vân Nguyệt gọi một tiếng, tiểu kỳ đang ngủ say trong sào huyệt liền lập tức triệu hoán đến mặt nàng.
Tuy từng ký khế ước với nàng, nhưng nơi đây là gian của Vân Nguyệt, chỉ cần niệm tên, nàng liền thể triệu hồi nó tức thì.
Tiểu kỳ bất mãn nàng khuya còn đánh thức , há miệng ngáp dài.
Cùng lúc đó, khi Vân Nguyệt gọi tên tiểu kỳ, ánh mắt Xích Diễm sáng lên – hiểu nàng định gì.
Không đợi nàng phân phó, chủ động cầm lấy một viên đạn pháo, vận chân khí mạnh mẽ bao phủ lấy nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-289.html.]
Tiểu kỳ từng thấy đạn pháo, cũng tò mò vật tròn đen thui .
Khi chân khí màu đỏ bao phủ lên viên đạn, Vân Nguyệt liền lên tiếng:
“Tiểu kỳ, hôm nay ngươi chẳng từng phun một loại nước miếng màu lam ? Lại phun thêm một ngụm viên đạn !”
Dù rõ Vân Nguyệt đang định gì, nhưng chỉ cần thấy đến cả Xích Diễm cũng dùng chân khí bao phủ đạn pháo, liền hiểu đây là vật tầm thường.
Hơn nữa, dù chỉ là một ngụm nước miếng, thì của nó hẳn cũng lợi hại hơn chân khí của Xích Diễm nhiều.
Nghĩ đến đó, tiểu kỳ “phốc” một tiếng, phun lên viên đạn một ngụm nước miếng dạng như giao long màu lam.
Một cầu nước màu lam liền hình thành quanh viên đạn.
Sau đó, Lam Âu Hạo, Vân Nguyệt, cùng những võ sĩ cấp thiên huyền và huyền các lượt vận huyền lực của truyền từng viên đạn pháo, đó dùng nước miếng của tiểu kỳ để phong bế.
Chỉ trong chốc lát, năm quả cầu hình thành – mỗi quả mang theo huyền lực và chân khí bất đồng.
“Có đột nhập lều trại.” – Xích Diễm đột nhiên nhíu mày .
“Vậy chúng về thôi, sáng mai còn quan sát xem, khi nước miếng của tiểu kỳ phong bế, đạn pháo hao hụt huyền lực .”
Xích Diễm dặn dò kỹ càng về việc bảo vệ và chạm đạn pháo, cùng Vân Nguyệt rời .
Trở doanh trướng, nơi đó sớm náo động.
“Huyền Vương lệnh, bất kỳ ai cũng tiến .” – Người lên tiếng là một trong trăm hộ vệ hoàng tộc chuẩn theo Càn Khôn Học Viện.
“Càn rỡ! Đây là địa bàn Thánh cung, Huyền Vương cũng chỉ là học viên Càn Khôn Học Viện, việc đều lệnh Thánh cung. Tránh !”
Người Chu Vi lão, cũng Lê trưởng lão giam, mà là một trong các sứ giả áo lục.
“Ty chức là thị vệ hoàng tộc, chỉ lệnh các vị hoàng tử. Huyền Vương lệnh, ty chức dám trái, mong chư vị sứ giả lượng thứ.”
“Ngươi là rượu mời uống uống rượu phạt! Đã , đừng trách lão phu vô tình!” – Nói xong, sứ giả liền chuẩn động thủ.
Một giọng nữ trong trẻo cất lên: “Hoàng tộc là đại diện cho thiên hạ, dù ép gia nhập Càn Khôn Học Viện, nhưng vẫn là hoàng tộc, vẫn là dòng dõi đế vương.
Ngươi là dân thường, dù là sứ giả Thánh cung, cũng thể vô cớ chà đạp hoàng nghi. Thánh cung thể đại diện cho thiên địa chăng? Sứ giả nho nhỏ cũng thể tùy ý xông trướng của hoàng tử?”
Người lên tiếng là Bộc Như Lê.
“Sứ giả, đây chỉ là kiểm tra thường lệ, đẩy chuyện đến mức xung đột giữa Thánh cung và hoàng tộc?”
“Hộ vệ rõ, Huyền Vương nghỉ ngơi. Sứ giả cứ nửa đêm xông ? Giờ là canh ba, quá đáng ?”
“Hừ! Ta thấy Huyền Vương căn bản trong trướng! Nếu thì đến cả Bộc tiểu thư cũng , mà vẫn thấy?”
“Ngươi…”
“Dù tam hoàng tử ở trong trướng, thì sứ giả cũng thể tự tiện xông chất vấn. Ngươi là ai mà dám mạo phạm hoàng tộc?”
Lần , lên tiếng là Bắc Minh Hoằng.
Hiện tại, cuộc chiến giành ngôi vị Thái tử đang ở giai đoạn căng thẳng. Nếu ai thể giành sự ủng hộ của Huyền Vương, thì cơ hội thắng sẽ lớn hơn nhiều.