Xuyên Không Thành Vợ Tà Vương - Chương 309

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:37:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sư phụ, thủy tinh cầu là để trắc nghiệm thiên phú luyện đan. Tuy Thanh Nguyệt từng luyện chế đan dược, nhưng thiên phú vượt trội, cho nên thủy tinh cầu mới phản ứng mãnh liệt như . Đệ tử hiểu là thế.”

Thiệu Hoa nhíu mày, ngẫm nghĩ gật đầu, cảm thấy lời giải thích cũng hợp lý. Lại hỏi tiếp: “Vậy ngươi từng nghiên cứu qua dược liệu?”

“Hiểu sơ qua một chút.”

Phải , thiên phú luyện đan bắt nguồn từ khả năng lý giải và kiến thức về dược liệu. Chưa từng luyện đan cũng quan trọng, nhưng nếu ngay cả dược liệu cũng hiểu, chỉ thể là thủy tinh cầu sai lệch – hoặc nàng đang dối.

“Tốt lắm. Hai ngươi đều thiên phú luyện đan cực cao, hôm nay chúng một bài thi nhập học. Trong vòng một canh giờ, mỗi hãy luyện chế một viên đan dược khiến hài lòng.”

“Loại đan nào?” Vân Nguyệt hỏi.

“Tùy ý, các ngươi tự chọn.”

Thấy hai tỏ vẻ uể oải, Thiệu Hoa tiếp: “Thông thường, luyện đan sư chỉ học theo công thức của tiền nhân, nên đan dược càng về càng kém. một luyện đan sư chân chính, sự hiểu riêng về dược liệu, thậm chí thể tự sáng chế đan dược.

Hiện nay nhiều luyện đan sư lâm vòng luẩn quẩn: huyền lực cao thì luyện nổi đan . họ rằng, những đan dược tuyệt vời chẳng cần chút huyền lực nào vẫn thể luyện .

DTV

Một viên đan dược chân chính dùng huyền lực để thúc ép dược tính, mà là nhờ sự am hiểu dược lý, cách phối chế hợp lý, dùng hỏa hầu đơn giản nhất, phương pháp tối ưu nhất để luyện thành.

Hai các ngươi – Thanh Nguyệt huyền lực, Long Đình mới chỉ huyền thất cấp – nên thể dùng phương pháp huyền lực luyện đan như thường.

thủy tinh cầu chọn trúng, đánh giá cao như , sẽ bồi dưỡng các ngươi trở thành những ‘bình dân luyện đan sư’ vĩ đại nhất thiên hạ!”

“Phụt…” Vân Nguyệt đang uống nước liền phun . Nàng tán đồng tư tưởng của Thiệu Hoa, nhưng khi đến cụm từ “bình dân luyện đan sư”, nàng thật sự nhịn .

Xem , Thiệu Hoa vẫn thực sự lĩnh ngộ chân lý luyện đan. Trong lòng , huyền lực vẫn giữ vai trò cốt lõi. Nếu , đặt danh xưng như ?

Sau khi xác định trong gian còn thiếu những dược liệu nào, Vân Nguyệt kiểm tra vị trí trồng thảo dược của Dược học viện, liền lập tức xuất phát tìm kiếm.

Trong gian, các võ sĩ đang tiến hành tự biến đổi để trở nên mạnh mẽ hơn, do đó hiện tại thiếu nhất chính là tử linh đan – loại thể tăng cường huyền lực.

Tử linh đan cấp thiên huyền trở lên do luyện đan sư cấp thần huyền mới thể chế , nhưng loại dành cho Huyền Vũ giả cần dùng đến huyền lực.

Tuy , nàng dĩ nhiên ngốc đến mức thật sự luyện tử linh đan nguyên bản, mà là kết hợp với một loại giải độc đan thanh gan sáng mắt, tạo một loại đan dược mới – thể tăng cường huyền lực, thanh lọc độc tố trong cơ thể, giúp tái tạo huyền khí và đột phá cảnh giới.

Dược liệu quý hiếm vốn càng trồng lâu trong thổ nhưỡng thì càng tinh túy. Càn Khôn Học Viện tồn tại hơn ba ngàn năm, mỗi hai mươi năm mới một đợt học viên nhập học.

chọn Dược học viện thì vô cùng ít – khi qua vài khóa cũng nổi một ban cao cấp, do đó, dược liệu quý tại đây hầu như từng động tới.

Dần dần, dược liệu ngày một sinh sôi, thậm chí xem như cỏ dại – đến mức khi huyền thú giẫm đạp.

Xích Diễm từng với nàng: ít nhất một phần sáu dược liệu trong Tụ Bảo Đường đều là do nhân lúc học ở Càn Khôn Học Viện mà “tiện tay dắt dê”.

Dù nơi đây dược liệu phong phú vô cùng, nhưng Thánh chủ hạ lệnh: vật trong Càn Khôn Học Viện đều nghiêm cấm mang ngoài – càng phép buôn bán.

, mục đích lớn nhất trong chuyến học tập của Vân Nguyệt chính là tranh thủ thu thập thật nhiều dược liệu quý.

Nguyên thảo và băng tâm thảo là hai vị thuốc chủ yếu cho loại đan nàng định luyện. Chúng xếp loại thảo dược hạng trung nên quản lý nghiêm ngặt.

Vân Nguyệt vô cùng vui vẻ hái lấy, mãi đến khi đồng hồ cát trong tay chỉ còn đầy nửa canh giờ, nàng mới miễn cưỡng rời , để một đám dược liệu lớn thu hoạch.

Khi nàng trở luyện đan thất, Tây Môn Long Đình bắt đầu luyện chế đan dược.

Thiệu Hoa trông thấy, lông mày khẽ nhíu. Theo ý , việc Vân Nguyệt tốn quá nhiều thời gian chọn dược liệu chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chất lượng luyện đan.

Luyện đan vốn là công việc hao tâm tổn sức, luyện đan dược cực phẩm thì thời gian, tâm huyết.

Nhớ đến Thái Thượng Lão Quân – vì luyện một viên cực phẩm đan dược mà cạnh lò luyện bốn mươi chín ngày đêm, tương đương bốn mươi chín năm nhân gian – mới luyện thần đan thể cải tử sinh, kéo dài thọ mạng, thậm chí trường sinh bất lão.

Vân Nguyệt, tuy thiên phú tệ, nhưng nàng thong thả phân phối dược liệu, rõ ràng là kiểu hiểu dược lý nhưng ý định đầu tư tâm huyết cho việc luyện đan.

Hắn dám chắc, dù đan dược nàng chế công hiệu cao hơn Tây Môn Long Đình, nhưng xác suất thành công và độ tinh thuần nhất định thể sánh bằng.

Lại cúi đầu kỹ dược liệu bàn nàng, Thiệu Hoa đột nhiên biến sắc.

Đối với các loại dược thảo trong Thánh cung, hiểu rõ hơn ai hết – mà nguyên thảo , ít ai dùng tới.

Thánh chủ từng , viện trưởng sáng lập Càn Khôn Học Viện – cũng là phu nhân của Thánh chủ – từng cuốn 《Càn Khôn Bí Lục》, ghi nhiều loại đan dược nghịch thiên phù hợp với thể chất nhân loại.

Trong đó một loại – tử linh đan – lấy nguyên thảo dược liệu chính.

Thiệu Hoa từng thử chế tử linh đan nhiều , nhưng đều thất bại – cách nào luyện đan dược thể tăng cường huyền lực.

lúc , thấy nguyên thảo trong tay Vân Nguyệt, Thiệu Hoa khỏi trợn tròn mắt.

Từ dáng vẻ uể oải trở nên thẳng dậy, sát cạnh Vân Nguyệt quan sát.

Mỗi động tác dùng dược của nàng đều khiến giật .

Khi nàng đem hai loại dược liệu đầu tiên kết hợp bắt đầu nung nấu, gần như nhịn lên tiếng – bởi lẽ hai loại phối hợp với chính là điều tối kỵ trong luyện đan!

Chính là khiến nàng đem vị thuốc thứ ba, thứ tư cùng thứ năm hòa trộn tinh luyện, đó mới đưa dung hợp với vị thứ nhất và thứ hai.

Thế nào gọi là bừng tỉnh, thế nào gọi là đòn cảnh cáo, thế nào gọi là mở rộng tầm mắt — cuối cùng cũng lĩnh hội!

Chính là như tuần lặp lặp , mỗi đều tại thời khắc cho rằng thể thành công, mỗi khi cảm thấy viên đan thể tất, thì nàng nở nụ như hoa liễu rủ.

Vân Nguyệt luyện chế đan dược , dược liệu sử dụng vô cùng nhiều, thành phần phức tạp, giữa các loại thuốc tương khắc và tương dung, thế mà ngay trong lúc còn kịp hài lòng, đan dược xuất lò.

“Hô ——” Vân Nguyệt nặng nề thở một .

Vừa hái thuốc tốn quá nhiều thời gian, khiến nàng chỉ kịp từng bước tiến hành, nếu giữa chừng một chút chậm trễ, viên đan tất thể thành đúng lúc.

Ngẩng đầu về phía chỗ của Thiệu Hoa, nơi đó sớm trống rỗng.

Quay đầu , Thiệu Hoa một bên từ lúc nào, ánh mắt sáng ngời như trân bảo, viên đan thành như thể báu vật hiếm , bên khay đựng đan dược lộng lẫy, mắt trợn to, hồi lâu thành lời.

Một lát , nâng khay lên, ngưng thần lắng tiếng đan dược va chạm, trong mắt ánh lên tia sáng kỳ lạ.

Tây Môn Long Đình thấy Thiệu Hoa như thế kinh ngạc, chắc đan dược của thể sánh với Vân Nguyệt, cũng chẳng để tâm xem nhẹ, chỉ mỉm tiến gần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-thanh-vo-ta-vuong/chuong-309.html.]

“Sư phụ, Thanh Nguyệt luyện chế viên đan dược công dụng gì ?”

Tây Môn Long Đình hỏi mãi hồi lâu mà nhận đáp lời.

“Tựa như, thật sự giống. . Tuyệt đối ! Đối với huyền lực thấp, đan dược công dụng vượt xa tử linh đan!”

Nói xong, Vân Nguyệt như ngắm bảo vật, trong ánh mắt sáng rỡ tràn đầy kính ngưỡng.

“Thanh Nguyệt, cho sư phụ , đan dược gọi là gì?”

“Vừa vội quá, còn kịp nghĩ tên.”

“Thật ? Vậy… vi sư thể đặt tên giúp ngươi ?”

“Đương nhiên.”

“Vậy gọi nó là tử linh đan, chăng?”

“Tử linh đan?” Vân Nguyệt nhíu mày, hỏi: “Sư phụ, lão tình nhân của ngài tên là Tử Linh ?”

Khóe môi Thiệu Hoa giật giật. “Sư phụ lão tình nhân!”

“Nếu lão tình nhân, vì lấy cái tên như ? Hoàn chẳng liên quan đến công hiệu của đan dược.”

“Thanh Nguyệt, ngươi , tử linh đan từng là đan dược thượng cổ, thể tăng cường huyền lực cho mệt mỏi, nhưng thất truyền từ lâu, nhân thế từng gặp .”

“Ồ? Sư phụ ý , đầu luyện chế đan dược, liền là thượng cổ tử linh đan?”

“Không. Đan dược ngươi luyện tuy công dụng tương tự — nâng cao huyền lực — nhưng khác biệt lớn so với tử linh đan.

Tử linh đan tương truyền, huyền lực càng cao luyện chế thì hiệu quả càng . Nếu vi sư thể luyện tử linh đan, liền thể giúp thần Huyền Vũ giả nâng cao huyền lực. với loại huyền lực vô thuộc như của ngươi, tử linh đan tác dụng gì cả.

Thế nhưng đan dược của ngươi khác, chỉ thể tăng huyền lực cho Huyền Vũ giả, còn công dụng thanh can minh mục, giải độc.

Viên đan của ngươi thậm chí thể giải độc cho , tái cấu trúc nội tức, từ đó đạt tới mục đích tăng cường huyền lực. Nguyên lý giống tử linh đan.”

“Đã giống, sư phụ còn đặt tên là tử linh đan?”

Thiệu Hoa mặt đỏ, bĩu môi : “Vi sư từng thấy qua tử linh đan… nên…”

“… nên mới thấy cái tên quý giá…”

“Sư phụ, ngài mới , một luyện đan sư giỏi là sáng tạo đan dược của chính . Vậy thì đan dược thượng cổ là gì chứ? Có gì lợi hại? Đã là đan dược mai một, thì đừng nghĩ đến nữa. Chúng nên hướng về tương lai!”

Thiệu Hoa lời nàng, suýt nữa xúc động rơi lệ.

Đồ , thật sự thông minh, thể hiểu sâu xa như thế chỉ mấy ngày học, quả thực là thiên tài!

“Hảo, vi sư đặt tên đan dược là Thanh Nguyệt đan. Đây là viên đan đầu tiên do ngươi luyện chế, nên mang theo tên của ngươi.”

Vân Nguyệt khe khẽ mỉm , “Tùy ngài.”

“Đan dược tổng cộng mười viên, vi sư lưu một viên cho học viện, còn , ngươi giữ lấy.”

“Hảo.” Vân Nguyệt từ chối, liền đưa tất cả nạp giới.

“Long Đình, để vi sư xem ngươi luyện đan gì?”

Tây Môn Long Đình ngượng ngùng : “Đệ tử chỉ luyện đan dược giải độc thông thường, thể so với Thanh Nguyệt đan.”

“Ôi, thể . Như Thanh Nguyệt thiên phú hiếm thấy, Càn Khôn Học Viện từ khi lập viện đến nay mới gặp một . Long Đình, tư chất ngươi cũng , ngươi nhớ kỹ, cần so sánh với ai, chỉ cần cố gắng nhất chính .”

“Cẩn tuân lời dạy của sư phụ.”

Vân Nguyệt mỉm hai . Nói thật, nàng thật may mắn, chí ít một sư phụ và đồng môn tồi.

Ngay khi ba đang hòa thuận vui vẻ, đột nhiên một tiếng vang kỳ dị truyền tới, âm thanh lớn đến mức xuyên thấu nơi trong Càn Khôn Học Viện, vang vọng như sấm động.

Vân Nguyệt nhíu mày Thiệu Hoa, định hỏi, thì thấy sắc mặt Thiệu Hoa đại biến, hét lớn: “Không , xảy chuyện . Hai ngươi theo đến đại điện tập hợp.”

Dứt lời, để hai hỏi thêm, Thiệu Hoa vung tay kéo hai bay vút lên .

Bọn họ đang ở đỉnh cao nhất của Càn Khôn Học Viện, từ nơi cao bay xuống, Vân Nguyệt trông thấy học viên và giáo viên như nước vỡ bờ, ùa về phía đại điện sự hộ tống của Thánh cung.

“Sư phụ, xảy chuyện gì ? Là đại sự ?”

“Ít nhất chuyện nhỏ, nếu sẽ phát tiếng cảnh báo như thế.”

“Tiếng cảnh báo như … là ý gì?”

“Ít nhất chứng tỏ trong Càn Khôn Học Viện, ngay mắt của Thánh cung, chết. Học viên đang đối mặt với uy h.i.ế.p từ cường địch.”

Nghe , Vân Nguyệt thêm gì.

Thực trong lòng nàng chút lo lắng — sợ rằng chuyện xảy liên quan đến Xích Diễm.

Chỉ là, cho dù phát hiện Xích Diễm gì đó , nàng tin nhất định sẽ xử lý sạch sẽ thi thể. Vậy thì, là ai chết? Do ai giết?

Tới nơi, Xích Diễm chờ tại cửa đại điện.

Thấy Vân Nguyệt Thiệu Hoa đưa đến, Xích Diễm rõ ràng thở phào nhẹ nhõm. Hắn lập tức truyền âm cho nàng: “Ta bên việc gì.”

“Ta cũng .”

“Các vị học viên cho rõ, chen chúc tại cửa điện, lập tức tiến bên trong định.”

Đó là giọng của Lục Tiêu Tiêu, vẻ vô cùng cấp bách.

“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?” Vân Nguyệt hỏi.

“Nghe một học viên chết.”

Loading...