Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 23: Khách Quen

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:40:49
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dùng cơm xong, hai vợ chồng trẻ trở về phòng.

 

"Vợ, múc nước cho nàng, nàng tắm rửa trong phòng ." Chu Dật Xuyên cúi đầu .

 

Thực nhà nông ngày nào cũng tắm rửa, đa chỉ lau qua loa, cách một hai ngày mới tắm một .

 

chẳng còn cách nào khác, hai ngày nay cả hai đều cá, mùi tanh, đành tắm rửa để khử mùi.

 

"Được." Mộ Vãn Thư khẽ gật đầu, cất bộ quần áo vẫn may xong giường.

 

Chu Dật Xuyên liếc thấy màu vải đó chính là miếng vải để may quần áo cho , khóe môi lập tức cong lên mang theo ý .

 

ngẩng đầu thấy đôi mắt Mộ Vãn Thư đỏ hoe, cứng đờ.

 

"Vợ, nàng ? Sao ?" Hắn vội đặt đồ tay sang một bên, xoay nàng nàng hỏi, ánh mắt đầy lo lắng.

 

"Có đ.â.m trúng ? Để xem." Hắn còn tưởng là nàng thu dọn vải may quần áo nên kim đâm.

 

Vừa , nắm lấy tay nàng, Mộ Vãn Thư vội lắc đầu: "Không , đ.â.m trúng, đừng lo."

 

Nàng vội rút tay về, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì ngượng.

 

Thật là lúng túng, nàng quên mất thể chất của nguyên chủ là khi , mắt sẽ sưng đỏ cả nửa ngày.

 

"Thật sự ?" Chu Dật Xuyên vẫn yên tâm, kéo tay nàng về, kỹ thấy quả thực mới thở phào nhẹ nhõm.

 

đôi mắt nàng vẫn còn sưng và đỏ hoe, vẫn thấy lòng nặng trĩu.

 

"Vậy nàng ? Sao thành mắt đỏ hoe ? Có chịu ủy khuất gì ?"

 

Chẳng lẽ là lúc ở nhà, mấy bà cô chuyên buôn chuyện trong thôn tìm đến nhà lảm nhảm linh tinh ?

 

Tính tình của , là khẩu xà tâm phật, nhưng vợ tính tình mềm mỏng, cứng rắn mặt nàng cũng chẳng cứng rắn nổi.

 

Hơn nữa vợ , dường như nàng còn khá thích ở cùng , chắc nhà gây .

 

"Không , ! Thiếp chịu ủy khuất gì, thật đấy, ở đây . Thiếp... chỉ là nhớ nhà thôi."

 

Mộ Vãn Thư vội ngẩng đầu lên, thấy chau chặt mày mặt mày nghiêm nghị, sợ nghĩ nhiều hiểu lầm nên vội giải thích.

 

Nhớ nhà?

 

Nghe lời nàng , Chu Dật Xuyên trong lòng khẽ giật , chút xót xa ôm nàng lòng, nhẹ nhàng ôm lấy.

 

Nghĩ đến nhạc phụ nhạc mẫu khuất, nên gì, chỉ thể ôm nàng vô tiếng an ủi.

 

Mộ Vãn Thư ôm trong lòng, mơ màng chớp chớp mắt mấy cái.

 

"Ngày mai, chúng thăm nhạc phụ nhạc mẫu ."

 

Hai họ giờ thành , nên cùng vợ thăm nhạc phụ nhạc mẫu , cũng để họ thể yên lòng giao phó Vãn Thư cho .

 

Mộ Vãn Thư ngẩng đầu , gật đầu.

 

"Được." Nàng đúng là nên thường xuyên thắp thêm hương nến cho họ.

 

dùng thể con gái nhà , thì nên tròn đạo hiếu.

 

Sáng sớm ngày hôm .

 

Chu Dật Xuyên và Mộ Vãn Thư tiên cùng lên trấn bán cá, đến lúc đó sẽ mua ít hương nến gì đó ở trấn thăm nhạc phụ nhạc mẫu.

 

Chu mẫu và Chu phụ liền dẫn hai bé con xuống ruộng, hai đứa nhỏ ngoan, thích cũng thích quậy phá, cũng chạy lung tung, dẫn cũng .

 

"Cá đây, cá tươi ngon béo mập đây!" Hôm nay ngày chợ phiên, nhưng lúc cũng ít.

 

Mộ Vãn Thư cất cao giọng rao, Chu Dật Xuyên đưa cho nàng chút nước.

 

"Vợ, nàng nghỉ ngơi một lát , ."

 

Vừa , hắng giọng, học theo Mộ Vãn Thư mà bắt đầu rao hàng.

 

Chớ chi, trông còn dáng nữa là, Mộ Vãn Thư bên cạnh nên mặt cũng còn cứng đờ, sợ e ngại.

 

"Ôi chao, tiểu nương tử may mà con còn ở đây, cứ sợ con hôm qua chỉ bán một ngày, hôm nay sẽ đến nữa."

 

"Hôm nay cá của các con bán thế nào? Vẫn cái giá hôm qua chứ?"

 

Lúc một bóng quen thuộc xuất hiện mặt hai , chính là phụ nữ đầu tiên mua cá ngày hôm qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-23-khach-quen.html.]

 

Thấy Mộ Vãn Thư và Chu Dật Xuyên vẫn còn ở đây bán cá, bà dường như thở phào nhẹ nhõm.

 

Mộ Vãn Thư thấy phía phụ nữ theo một tiểu ca cầm hai cái thùng nhỏ, mắt nàng khẽ sáng lên .

 

"Hôm qua tướng công nhà đ.á.n.h bắt thêm, hôm nay liền lên trấn , giá vẫn như cũ, cá tươi ngon béo mập."

 

"Dì ơi, hôm nay dì mấy con ạ?"

 

"Hôm nay dì lấy ba mươi con, loại lớn, cần xỏ dây, cứ thế cho thùng là ." Người phụ nữ cũng sảng khoái, trực tiếp rút 240 văn tiền đưa cho Mộ Vãn Thư.

 

"Được thôi, hôm nay mua nhiều như , dì hôm nay ở nhà khách quý ư?" Mộ Vãn Thư đáp, tiện miệng hỏi một câu khi đang cùng Chu Dật Xuyên cho cá thùng.

 

"Tiểu nương tử cần khách khí như , nhà họ Trương, con cứ gọi là Dì Trương là .

 

Là lão gia nhà chiêu đãi khách, lão gia nhà hôm qua nếm thử cá của nhà con thấy hương vị tươi non vô cùng.

 

Hôm nay tổ chức một tiệc chiêu đãi ở phủ để tiếp khách, liền dặn đến mua thêm chút về.

 

Đấy, còn đặc biệt dẫn đây để chuẩn lấy cá, may mà hôm nay các con đến, nếu thì công việc của coi như hỏng bét ."

 

Dì Trương , mặt đầy hớn hở.

 

Việc của bà tất, lão gia lòng chừng còn thưởng nữa. Cá hôm qua lão gia nếm xong, thưởng một .

 

Dì Trương là bà quản gia mua hàng của Viên ngoại Tiền ở trấn, cá mua về hôm qua nhà bếp chế biến gửi đến cho Viên ngoại Tiền nếm thử, liền lập tức Viên ngoại Tiền yêu thích.

 

Thế nên hôm nay liền gọi bà đến mua thêm về.

 

Mộ Vãn Thư gật đầu, ý hỏi thêm, từ trong vại vớt thêm hai con cá nhỏ hơn cho bà .

 

"Dì Trương chiếu cố việc buôn bán nhà như , hai con coi như tặng thêm. Ngày mai nếu cần, dì Trương vẫn thể đến, chúng con ngày mai vẫn sẽ đến giờ ."

 

Thấy Mộ Vãn Thư khéo léo như , nụ của Dì Trương càng thêm sâu sắc.

 

"Được, ngày mai nhất định sẽ đến."

 

"Dạ ." Mộ Vãn Thư mỉm gật đầu.

 

Sau khi Dì Trương khỏi, lượt thêm vài đến mua cá, khách mới và cũng khách quen từ hôm qua.

 

"Tiểu nương tử, cá của các con bắt ở ? Ăn ngon hơn cả những loại cá sông từng mua đây."

 

Mèo Dịch Truyện

Lúc một vị khách quen là nam nhân cất tiếng hỏi, khách nhân hôm qua mua hơn mười con cá ở sạp của họ, Mộ Vãn Thư nhớ khá rõ.

 

"Chính là sông Tam Loan ở trấn nhà đó, làng chúng con sát bên sông, nên mới đó đ.á.n.h bắt kiếm sống qua ngày.

 

đều nuôi ở nhà một đêm mới mang đến, lẽ vì thế mà bớt mùi tanh bùn trong sông, nên mới tươi ngon hơn chăng."

 

Cái trấn nhỏ mà họ đang ở hiện tại gọi là trấn Tam Loan, cả trấn đều con sông Tam Loan bao quanh, con sông ở thôn Chu gia cũng là một nhánh nhỏ của sông Tam Loan.

 

Cá bán ở trấn , hoặc là cá đ.á.n.h bắt từ sông Tam Loan, hoặc là cá tự nhà đào ao nuôi, nàng cũng định giấu diếm.

 

Cũng chẳng giấu .

 

Còn việc cá tươi ngon hơn nhà khác, nàng là do luồng sáng của , nên dùng cách "khử mùi tanh bùn" để che giấu.

 

Hôm qua nàng ở khu chợ để ý cá của các nhà khác, đa đều là sáng sớm bắt liền mang đến bán, còn dính mùi tanh bùn.

 

"Ồ, các con còn bao nhiêu cá? Ta lấy hết."

 

Chưởng quầy Lâm gật đầu, y cũng nhận các loại cá đều giống với các loại cá sông Tam Loan y từng mua đây.

 

chẳng , hương vị cá của sạp ngon hơn hẳn cá sông khác.

 

Tuy nhiên so với nhà khác, nước trong vại của nhà họ quả thực trong hơn nhiều. Nước của các sạp khác thì quả thật đục.

 

Đa những bắt cá sông đến bán, đều là tranh thủ bắt buổi sáng, sợ cá nuôi ở nhà sẽ lật bụng c.h.ế.t, nên bắt ở sông là mang đến ngay.

 

Thế nên, việc cá mất mùi tanh đất khiến hương vị thêm tươi ngon cũng là lẽ dĩ nhiên, cá sông của các nhà khác quả thực mùi tanh đất, riêng cá nhà họ thì .

 

Chưởng quỹ Lâm liền tin lời giải thích . Còn về việc họ nuôi cá ở nhà mà sợ cá nổi trắng bụng, còn khử mùi tanh đất như thế nào, ông hỏi thêm.

 

Dẫu , đây là bí quyết sinh nhai của họ.

 

Hơn nữa, cũng khả năng cá nhà họ nuôi cũng con nổi trắng bụng, chỉ là họ đem bán. Bởi lẽ, cá nuôi ở nhà tuy con nổi trắng bụng, nhưng cũng thể nào tất cả đều nổi trắng bụng .

 

Chỉ là đa bắt cá đều thiệt mất tiền từ những con cá nổi trắng bụng , nên cứ bắt là đem bán ngay.

 

 

Loading...