Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 28: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:40:54
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con dâu nhà quả là thương
Sau đó, Chu Dịch Xuyên mang theo nụ mặt, cầm hai đôi găng tay đến chỗ Chu mẫu và những khác.
“Cha, , đây là găng tay Vãn Thư đưa cho hai , để bảo vệ tay, hai mau đeo , cứ thế đeo là , dễ dùng.”
“Găng tay?” Cái thứ gì ?
Thời đại vẫn găng tay, nếu việc cần bảo vệ tay, cũng chỉ dùng một miếng vải bó c.h.ặ.t t.a.y mà thôi.
“Vâng, là vợ cho Vãn Thư, Vãn Thư hôm nay mang đến đây, nãy thử một chút thấy khá bền và bảo vệ tay , nên nàng bảo mang qua cho hai , hai mau đeo .”
Hắn nhớ Chu mẫu từng , vợ thêu thùa khéo, nên tự động cho rằng đôi găng tay là do vợ tự nghĩ cách .
Chu mẫu , đầu về phía Mộ Vãn Thư, đó liền vung một nắm cỏ khô về phía Chu Dịch Xuyên.
“Ta bảo ngươi lo lắng cho vợ ngươi mà ngươi lo như thế ? Đồ lười biếng to xác ngươi còn sai vợ ngươi việc .” Chu mẫu ném thêm một nắm bùn.
Chu Dịch Xuyên vội vàng né sang một bên.
Chu phụ cạnh thấy, luôn cảm thấy lời Chu mẫu gì đó đúng.
“Vãn Thư nàng chịu yên, lát nữa sẽ qua cùng nàng việc, sẽ để nàng mệt .” Vợ , yêu thương nàng lắm.
“Găng tay đưa cho hai , nhớ đeo đấy. Kẻo vợ về nhà thấy tay hai trầy xước, nổi mụn nước, chạy đến mắng .”
Chu mẫu lời mắng của , khẽ nuốt xuống, đôi găng tay trong tay, trong lòng ấm áp vô cùng.
Người nhà nông việc, nhổ cỏ thường cỏ dại cắt xước vài vết là chuyện thường thấy, họ quen .
Chỉ là nàng rốt cuộc cũng là phụ nữ, câu ? Tay chính là gương mặt thứ hai của phụ nữ.
Không cần phân biệt tuổi tác, phụ nữ nào gương mặt xinh chứ?
Chỉ là nông nên cách nào khác, nhưng nàng ngờ ngay cả chuyện mà lão đầu nhà cũng chú ý tới, Vãn Thư để tâm.
“Ừm, , con mau qua đó .”
Chu mẫu với nụ ấm áp nhận lấy găng tay, học theo Chu Dịch Xuyên đeo thẳng tay, nụ mặt càng lúc càng rạng rỡ.
Con dâu nhà nàng quả là thương .
Nàng nghĩ đầu lườm Chu phụ một cái, khiến Chu phụ đang bắt chước nàng đeo găng tay thì ngơ ngác hiểu.
“Lão bà tử, nàng ?”
Thật lòng mà , luôn cảm thấy lời lão bà tử nhà câu ‘đồ lười biếng to xác sai vợ việc’ là đang .
“Cái gì mà ? Mau việc .”
Chu mẫu đeo găng tay nhổ hai cái cỏ, cảm thấy quả thực dễ dùng, bảo vệ tay mà cũng vướng víu, .
Nàng nghĩ đầu về phía Mộ Vãn Thư và Chu Dịch Xuyên, thấy đôi vợ chồng trẻ đang kề cạnh việc, hai đứa nhỏ cũng họ dẫn theo bên cạnh, mặt nàng lập tức nở nụ .
Mèo Dịch Truyện
“Đôi uyên ương , thật xứng đôi.”
Chu phụ: “Phải đó.”
“Phải cái gì mà , mau việc .”
Chu phụ: “........”
Hắn vẫn nên ngoan ngoãn việc .
Tuy nhiên, cái găng tay quả thực dễ dùng, tay sợ mồ hôi, sợ trơn trượt nữa.
Cứ như , cả gia đình mấy miệng cùng việc, cho đến nửa canh giờ thì nhà họ Vương ở mảnh đất bên cạnh mới đến ruộng.
Số đến gần bằng nhà họ Chu, chỉ nhiều hơn một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-28.html.]
Lão Vương bà tử và lão ông, cùng với con trai lớn và con dâu của nàng , thêm Vương nhị cẩu và hai đứa cháu trai nhỏ.
Hai đứa cháu trai nhỏ của nhà họ Vương đến, liền chạy đến gốc cây nơi Mộ Vãn Thư và Chu Dịch Xuyên nghỉ ngơi để chơi đùa.
Gốc cây lớn đó giữa hai mảnh đất của nhà họ Chu và nhà họ Vương, phía gốc cây là bụi cỏ cao hơn một , bụi cỏ là một sườn đồi nhỏ, gốc cây đó là nơi che nắng thích hợp nhất gần đây.
Mộ Vãn Thư vốn thấy mặt trời lên cao, gọi hai đứa nhỏ nghỉ ngơi.
hai đứa nhỏ thấy hai đứa con trai nhà họ Vương năm sáu tuổi ở đó, liền chịu qua.
“Chu Dịch Minh, Chu Dịch Hải, hai ngươi mau đây chơi , nhát gan thì sẽ tè quần đó!”
Hai đứa trẻ con nhà họ Vương thấy Dịch Hải và Dịch Minh ở cạnh Mộ Vãn Thư, liền lớn tiếng gọi.
“Đại tẩu, Dịch Hải , bọn chúng sẽ ức h.i.ế.p .” Tiểu Dịch Hải lắc lắc đầu, bàn tay nhỏ bé nắm chặt ống tay áo của Mộ Vãn Thư.
Mấy đứa trẻ sáu bảy tuổi, cao hơn hai ba đứa nhỏ hơn một cái đầu, hai đứa nhỏ chắc chắn thể đ.á.n.h đối phương.
Tiểu Dịch Minh bên cạnh, một tay kéo Chu Dịch Xuyên, một tay nắm chặt nắm đ.ấ.m nhỏ, khuôn mặt căng thẳng lời nào.
Thấy , Mộ Vãn Thư và Chu Dịch Xuyên , lông mày cau .
Trông như thế , chắc chắn hôm nay mấy đứa nhỏ dọa sợ .
Nghĩ , Chu Dịch Xuyên đầu sang nhà họ Vương, lúc thấy Vương nhị cẩu đang trốn trong bụi cỏ lén lút Mộ Vãn Thư.
Nhận ánh mắt của Vương nhị cẩu, sắc mặt Chu Dịch Xuyên tối sầm.
Còn dám trộm vợ , lắm.
“Nương tử, giải quyết nỗi buồn một lát.” Nói , dậy rời khỏi chỗ.
Mộ Vãn Thư về hướng Chu Dịch Xuyên rời , đưa tay kéo hai đứa nhỏ gần, đội mũ rơm che nắng của và Chu Dịch Xuyên lên đầu hai đứa nhỏ.
Nàng xoa đầu chúng: “Đừng sợ, đại tẩu ở đây, bọn chúng dám ức h.i.ế.p hai đứa .”
Hai đứa nhỏ gật gật đầu, mũ rơm to hơn đầu chúng nhiều, chỉ cần lắc một cái là che khuất mặt, hai đứa nhỏ lờ mờ vạch mũ để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn.
Bên , hai đứa cháu của nhà họ Vương gốc cây thấy Chu Dịch Xuyên về phía , đồng thời rụt cổ , nhưng đầu thấy cha và bà nội ở đó liền ngẩng cao đầu.
“Ngươi gì? Ngươi ức h.i.ế.p trẻ con ? Ông bà nội của ở bên đó, nếu ngươi dám động thủ chúng sẽ gọi , chúng sợ ngươi !” Đứa lớn hơn tên Vương Lai Vượng lên tiếng .
Đứa nhỏ hơn tên Vương Lai Tài cũng gật đầu phụ họa: “Chu Dịch Hải bọn chúng thật đúng là hổ, đ.á.n.h còn tìm lớn chống lưng.”
Hai đứa cháu của nhà họ Vương , một đứa tròn bảy tuổi, một đứa sáu tuổi, là cái tuổi thường gây phiền phức, chuyện trộm gà bắt vịt phá hoại cây trồng ít.
Lại lão Vương bà tử lý lẽ bao che, nên hung hăng vô cùng.
Nghe lời Vương Lai Tài , Chu Dịch Xuyên khựng bước, đầu liếc bọn chúng một cái sải bước bụi cỏ.
“Cái con dâu Chu Dịch Xuyên cưới về , quả thực ngon lành nha, dung mạo thế mười dặm tám làng khó mà tìm , đúng là rẻ mạt cho cái tên Hổ Chu đó.”
Hổ Chu, là biệt danh của Chu Dịch Xuyên.
Lúc Vương nhị cẩu đang say sưa Mộ Vãn Thư, để ý nguy hiểm đang đến gần.
Mộ Vãn Thư nhận ánh mắt đó, đầu lạnh lùng đối phương một cái, ánh mắt đầy vẻ chán ghét.
“Ôi chao, tiểu nương tử còn đưa tình với , thật khiến lòng ngứa ngáy.”
Chu Dịch Xuyên nhẹ nhàng đến lưng , chính là câu , liền đặt tay lên vai .
“Hà, ?”
“Chu, Chu , đến đây?”
Vừa nãy Vương nhị cẩu vẫn luôn thất thần Mộ Vãn Thư, quả thực nhận Chu Dịch Xuyên đến. Lúc đột nhiên Chu Dịch Xuyên đặt tay lên vai, cả giật .
Chu Dịch Xuyên buông tay, như vỗ vỗ vai : “Tìm ngươi việc, chúng cùng rừng trong chuyện .”