Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 39: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:41:05
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nàng dâu thích trẻ con, chúng liền một đứa.”
Bên mứt tì bà bắt đầu nấu, cả gia đình họ Chu cũng bắt đầu dùng bữa.
Không thể , tài nấu ăn của Chu mẫu thật sự ngon, món thịt thỏ thơm tả nổi.
Mộ Vãn Thư nếm thử một miếng liền mê mẩn, nhưng ăn nhiều quá ngại.
Chu Dịch Xuyên thấy nàng thích ăn, liền trực tiếp gắp cho nàng hai miếng, Chu mẫu cũng gắp cho nàng.
"Thích ăn thì cứ ăn nhiều , bên ngoài còn hai con nữa, mai chúng ." Chu mẫu thấy .
"Ừm, ăn xong đ.á.n.h vài con là ." Chu Dịch Xuyên cũng gật đầu theo.
"Ừm." Mộ Vãn Thư với gương mặt ửng hồng khẽ gật đầu.
Chu phụ thích món trứng chiên lá hương xuân.
"Đây là lá cây gì , núi còn , hương vị thật sự tươi ngon."
" , ăn còn vị thanh mát, thật sự ngon, Vãn Thư nấu ăn giỏi thật." Chu mẫu cũng gật đầu .
Mộ Vãn Thư ngượng ngùng : "Trên núi vẫn còn một ít ạ, nếu thích thì ngày mai sẽ cùng tướng công hái thêm về."
Chu Dịch Xuyên nàng dâu nhỏ cũng gật đầu.
"Được, nhưng hai con núi cẩn thận một chút." Chu mẫu , bà cũng sẵn lòng tạo gian riêng tư cho hai đứa trẻ .
Tình cảm vợ chồng dễ dàng thăng hoa nhất khi ở riêng.
"Vâng, chúng con ạ."
Mèo Dịch Truyện
....Cả nhà chuyện đùa dùng bữa tối xong, Mộ Vãn Thư liền trông nồi mứt quả của nàng, Chu Dịch Xuyên theo giúp nàng trông lửa.
Chu phụ và Chu mẫu tắm rửa cho các tiểu oa nhi, chuẩn dỗ con ngủ.
Mộ Vãn Thư trực tiếp nấu một nồi mứt quả, thành bại đều ở mẻ .
Thấy phần thịt quả mềm nhừ, Mộ Vãn Thư liền cho thêm đường , khuấy đều khuấy đều.
Sau đó khuấy đun, đợi khi mặt nổi bọt, nấu thêm một lát nữa là thể tắt lửa.
Lửa và than đều đưa ngoài, đợi mứt quả trong nồi tự nhiên nguội .
Đợi khi nhiệt độ chỉ còn ấm, Mộ Vãn Thư liền dùng những hũ sành chần qua nước sôi để đựng mứt quả, vặn hơn ba hũ.
Vì khuấy khá thường xuyên nên hiện tượng cháy nồi.
Số mứt thừa Mộ Vãn Thư dùng một chiếc cốc tre nhỏ đựng, trong bát cũng đựng một ít, nàng múc một chút cho Chu Dịch Xuyên nếm thử.
"Tướng công, nếm thử xem , ngọt quá ?"
Nàng cho đường nếm thử , nàng cảm thấy độ ngọt .
bản nàng vốn thích đồ ngọt, khẩu vị thiên về ngọt một chút, cũng thể chỉ dựa khẩu vị của nàng.
Cảm giác trông vẻ nấu thành công, chỉ tiếc là chanh để thêm , khiến màu sắc oxy hóa trông mắt cho lắm.
Chu Dịch Xuyên nếm thử liên tục gật đầu.
"Ừm, thấy , quá ngọt."
"Vậy thì , dùng thứ pha vài chén quả cho nếm thử."
Mứt quả chỉ thể dùng để pha nước uống, mà còn thể dùng để chấm bánh màn thầu các món trộn khác.
Mộ Vãn Thư dùng ấm trong nhà trực tiếp pha một ấm, mang sân cùng Chu mẫu và dùng.
"Phụ , nương, mứt quả xong , con pha một ít quả, nếm thử xem ."
Đưa cho Chu phụ và Chu mẫu mỗi một chén xong, nàng cũng tự rót một chén uống, Chu Dịch Xuyên bỏ quên đang dáo dác nàng.
Rồi hai tiểu oa nhi lau khô bàn chân cũng dáo dác Chu Dịch Xuyên, chính xác hơn là chiếc ấm đang cạnh tay .
Nhận ánh mắt của hai , Chu Dịch Xuyên âm thầm rót cho mỗi đứa một chén nhỏ.
Còn phần của , đành tự rót .
"Trà quả cũng tệ, khá thích hợp để khai vị hoặc tiêu thực." Chu mẫu uống xong liên tục gật đầu.
Trà quả chua chua ngọt ngọt, quả thực thông đường ruột.
Chu phụ cũng gật đầu.
"Thật sự ngon."
Chu Dịch Xuyên uống xong gì, âm thầm tự rót thêm.
"Đại ca, Dịch Hải còn ." Tiểu Dịch Hải cũng cực kỳ thích quả , uống xong liền ôm chén nhỏ tiếp tục đòi Chu Dịch Xuyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-39.html.]
Tiểu Dịch Minh gì, nhưng cũng đưa chiếc chén , dáo dác Chu Dịch Xuyên.
"Dịch Xuyên rót cho nương thêm một chén nữa." Chu mẫu cũng đưa chén tới.
Chén của Chu phụ cũng đưa về phía Chu Dịch Xuyên.
Thấy mứt quả nhận sự công nhận của cả nhà họ Chu, Mộ Vãn Thư khích lệ nhiều, niềm tin mứt quả và mứt đóng hộp tăng thêm vài phần.
Về đến bếp, nàng cất gọn mứt đóng hộp và mứt quả để ngày mai tiện mang .
....Đêm tối.
Mộ Vãn Thư tắm rửa xong xuôi liền giường suy nghĩ xem tì bà còn thể bao nhiêu mứt đóng hộp và mứt quả nữa, cùng với việc định giá. Đang nghĩ ngợi thì cửa phòng đột nhiên mở .
Chu Dịch Xuyên với mái tóc còn ẩm ướt từ ngoài bước , thấy nàng dâu nhỏ đang mặc trung y nghiêng giường, vành tai khẽ ửng hồng.
Trong lòng chút căng thẳng.
"Tướng công, về ."
"Ừm, nàng đang nghĩ gì ?" Thấy nàng tới, vội vã trấn tĩnh sự căng thẳng, khóa chặt cửa phòng chậm rãi bước đến bên giường, thấp giọng hỏi.
"Thiếp đang nghĩ về giá của mứt đóng hộp và mứt quả . Mứt đóng hộp cân nhắc, định giá 500 văn một hũ, mứt quả 1 lạng một hũ, tướng công thấy như ?"
Chu mẫu bà quản chuyện , tùy họ hai quyết định, nên nàng tự suy nghĩ.
Đường và hũ sành đều là chi phí, hơn nữa vật hiếm thì quý, nên Mộ Vãn Thư định giá cao một chút.
Cũng chỉ định dùng giá thử , nếu bán thì hạ giá một chút là .
Chu Dịch Xuyên gật đầu: "Ta thấy giá đấy, vật hiếm thì quý, ngày mai chúng thể bàn chuyện với Lâm chưởng quỹ ."
"Nước pha mứt quả mới lạ, nếu thể dùng trong tửu lầu ắt hẳn sẽ thu hút một lượng khách mới."
Mộ Vãn Thư mắt liền sáng rỡ, cả nàng tức khắc bật dậy.
"Thật trùng hợp! Thiếp cũng nghĩ như ." Nàng ngờ suy nghĩ của giống hệt nàng.
Chu Dịch Xuyên đang cúi chuẩn lên giường, nàng đột ngột bật dậy như , vặn va lòng .
"Đùng một tiếng!" Ngực cứng rắn như đá, Mộ Vãn Thư một đầu đập , phát tiếng động rõ ràng.
"Khụ!" Nước mắt nàng tuôn trào ngay lập tức, nàng xoa xoa trán .
"Nàng dâu, nàng ?" Chu Dịch Xuyên cũng thấy tiếng "đùng" đó, da dày nên thấy đau lắm, chỉ sợ nàng thương.
"Đưa xem nào." Thấy nàng xoa trán, vội gạt tay nàng , thấy trán nàng va đỏ ửng một mảng, lông mày tức khắc nhíu chặt.
Chàng nhẹ nhàng xoa thổi cho nàng, ánh mắt tràn đầy xót xa.
"Là của , sẽ cẩn thận hơn, nàng cũng đừng bất chợt bật dậy nữa." Đầu nàng đỏ ửng cả .
“Ừm.” Mộ Vãn Thư ngẩng đầu , thấy nghiêm túc như , gò má nóng lên, nhiễm một chút hồng ý, ngoan ngoãn khẽ đáp.
Cảm giác quan tâm như , dường như cơn đau cũng nhanh chóng tan biến.
Chu Dịch Xuyên nàng đáp lời, cúi đầu liếc nàng một cái, ánh mắt vặn chạm đôi mắt long lanh nước của nàng.
Nhìn dáng vẻ nàng lúc , cả bỗng khẽ sững , yết hầu tự chủ mà khẽ nuốt xuống.
Bởi vì khóe mắt còn vương lệ, đôi mắt nàng ngập nước long lanh, khuôn mặt nhỏ ửng hồng, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở.
Nàng đang mặc y phục ngủ, thường thì áo ngủ sẽ rộng rãi hơn, cổ áo cũng rộng. Lúc cúi đầu, vặn thể thấy... một chút...
Vội vàng rút tầm mắt về, nhưng khi thấy đôi mắt ướt át của nàng lúc , Chu Dịch Xuyên vẫn kiềm , từ vành tai đỏ bừng lan đến cổ.
Hai đối mắt , Chu Dịch Xuyên nắm chặt bàn tay đang buông thõng bên , lo lắng cúi xuống.
Chàng cúi đầu, chậm rãi hôn về phía nàng...
Đôi môi non mềm của nàng phủ kín...
Mộ Vãn Thư mặt đỏ bừng, bàn tay nhỏ nắm chặt vạt áo n.g.ự.c , nhắm mắt ngượng ngùng theo đáp .
Nhận sự đáp , Chu Dịch Xuyên nín thở, như thể khích lệ mà siết chặt eo thon của nàng.
Chàng khẽ ôm nàng, từ từ kéo nàng ngả xuống giường...
Ngón tay vụng về gỡ bỏ dây buộc đang vướng víu...
Cảm thấy cơ thể chợt lạnh, eo ấm từ bàn tay lớn của bỏng rát, nàng vội hồn.... tay vô thức nắm chặt n.g.ự.c .
Ý thức điều sắp xảy , thể nàng khẽ run lên, chút căng thẳng.
“Đừng sợ...” Nhận nàng đang sợ hãi, khàn giọng an ủi.
Kế tiếp, là những chuyện vốn dĩ nên xảy .
.......Tình nồng ý đậm, nước chảy thành sông.