Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 45: --- “Tin tốt gì thế?”

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:41:11
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Dịch Xuyên phần thưởng bất ngờ cho choáng váng, từ gò má bắt đầu đỏ bừng lan đến tận mang tai.

 

Hắn đỏ mặt tiểu nương tử đang cẩn thận ôm túi tiền mà hớn hở, khóe môi cũng bất giác cong lên theo.

 

“Nương tử, còn một tin đây, nàng ?”

 

Tranh thủ lúc trong nhà ai, tận dụng hợp lý tin đang nắm giữ trong tay để đòi chút “phúc lợi”.

 

“Tin gì thế?”

 

“Tin gì thế?”

 

Hai đồng thanh, ngay lúc Mộ Vãn Thư đầu nghi hoặc hỏi, ngoài cổng viện cũng vang lên một giọng .

 

Giọng phía là của Mộ Vãn Thư, giọng phía là của Chu mẫu.

 

Là Chu mẫu và bọn họ trở về.

 

“Tin a?”

 

“... tin .”

 

Ngay đó hai giọng non nớt cũng vang lên, hai cục bột nhỏ đang gặm tỳ bà từ bên ngoài bước những bước chân ngắn ngủn bếp.

 

Câu mà tiểu Dịch Hải ở phía , vì đang ăn nên nửa đầu bỏ qua.

 

“Nương, về ạ.”

 

Mộ Vãn Thư thấy tiếng động bên ngoài, xoa xoa đầu hai cục bột nhỏ, ôm lấy tiểu Dịch Hải bên cạnh ngoài.

 

Chu Dịch Xuyên: “...”

 

Hay lắm, “phúc lợi” của còn.

 

Hắn tiếc nuối thở dài một , bế tiểu Dịch Minh bên cạnh lên, cũng theo ngoài.

 

“Nương, lên hậu sơn ?” Thấy Chu mẫu và bọn họ mang về tỳ bà và hương xuân, Mộ Vãn Thư kinh ngạc hỏi.

 

Nàng còn tưởng Chu mẫu và bọn họ là xem lúa đồng, ngờ họ lên núi hái quả.

 

Trước đó cả nhà bọn họ dùng hơn một ngày trời, khi trồng xong ruộng đất, liền đem mạ ươm trồng xuống.

 

Bọn họ lúc gieo mạ rải rác.

 

Thông thường nông dân khi cấy mạ xuống ruộng một thời gian, liền sắp xếp chúng cho ngay ngắn.

 

nông dân trồng trọt đều như , còn vì như thế nàng cũng hiểu rõ.

 

Có lẽ là để xem tỷ lệ sống sót của những cây mạ đó ruộng, loại bỏ cái yếu giữ cái mạnh, giữ những cây tỷ lệ sống cao, nhổ bỏ những cây nhỏ yếu ớt.

 

Sau đó tách sắp xếp ngay ngắn, để đủ vị trí cho mỗi khóm mạ hấp thụ chất dinh dưỡng.

 

Chung quy thì nàng hiểu quá trình sắp xếp mạ cấy xuống một thời gian là như .

 

Nàng từng nghiêm túc nghiên cứu qua, chủ yếu là vì đây nàng là một “phế vật” trong việc trồng trọt, nghiên cứu e rằng cũng chẳng hiểu rõ.

 

Trồng cái gì cũng , thứ sức sống mạnh mẽ đến nàng cũng thể trồng cho héo úa.

 

Có thể , chức năng thúc đẩy thực vật hiện giờ, quả thực bù đắp cho nỗi tiếc nuối ngày xưa của nàng vì thể nuôi sống cây cối.

 

“Hôm nay chẳng việc gì , nhàn rỗi liền cùng cha ngươi một chuyến, hậu sơn đó cha ngươi quen đường .”

 

“Hôm qua Dịch Xuyên kể cho ông vị trí một chút là ông nhớ ngay, nhanh liền tìm thấy. Này , ông còn đặc biệt đến chỗ nàng tìm loại lá cây mang về.”

 

“Ông cũng chỉ thích mấy thứ thôi, những quả trứng vàng đó chúng hái xong hết , chiều nay nương sẽ cùng nàng mứt quả đóng hộp.”

 

Chu mẫu giải thích với Mộ Vãn Thư, kỳ thực bà sợ những quả trứng vàng trong thôn phát hiện, đến lúc đó Vãn Thư bọn họ sẽ chẳng còn thứ gì để mà bán lấy tiền.

 

, bà liền sớm kéo Chu phụ cùng lên núi.

 

Mèo Dịch Truyện

“Đường núi trong đó dốc lắm, khó . Lần đừng nữa, và Dịch Xuyên .” Mộ Vãn Thư nhíu mày , trong mắt tràn đầy lo lắng.

 

Hậu sơn nhiều sườn núi dốc , hôm qua nàng và Chu Dịch Xuyên cùng còn cảm thấy khá vất vả, huống chi là Chu mẫu và bọn họ.

 

“Cha nương, đừng nữa.” Chu Dịch Xuyên cũng mấy tán thành hành động lên hậu sơn của Chu mẫu và Chu phụ.

 

Ngày thường ở sườn núi chân hậu sơn hái rau dại, nhặt củi thì còn đỡ, đường ở sườn núi cũng khá bằng phẳng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-45-tin-tot-gi-the.html.]

 

nơi bọn họ tìm thấy quả trứng vàng hôm qua đều là những sườn dốc .

 

“Khụ khụ, , , cha ngươi chân cẳng nhanh nhẹn lắm, cần lo lắng .”

 

“Phải đó, nương cũng nhanh nhẹn lắm.”

 

Hai vợ chồng già con trai con dâu quan tâm như , cảm thấy chút tự nhiên, vội ho khan hai tiếng bắt đầu chuyển chủ đề.

 

“Dịch Xuyên , con tin gì cơ?”

 

Phải là, chủ đề chuyển hướng khá .

 

Lời Chu mẫu dứt, cả nhà đều đồng loạt đầu Chu Dịch Xuyên, sự chú ý đều thu hút.

 

“Phải đó phu quân, định tin gì thế?”

 

Chu phụ và hai đứa nhỏ mở miệng, nhưng cũng chằm chằm Chu Dịch Xuyên.

 

Đứng ánh mắt của trong phòng, Chu Dịch Xuyên , từ trong lòng móc tờ hợp đồng ký với Túy Hương Lâu.

 

“Đây là khế ước mà Hương Lai Tửu lầu ký kết với gia đình chúng , trong vòng một năm tới, tửu lầu mỗi ngày sẽ thu mua ít nhất một trăm năm mươi con cá từ nhà , giá cả vẫn theo giá cũ, tám văn một con cá lớn, các loại cá khác giá cũng .”

 

“!!!!!!!!!”

 

“!!!!!!!!!”

 

“!!!!!!!!!”

 

Lời thốt , cả sân đều vui mừng khôn xiết.

 

Mộ Vãn Thư thì đến nỗi, nàng chuẩn tinh thần cho việc , nhưng cũng khá vui.

 

Còn Chu phụ và Chu mẫu thì hân hoan kể xiết.

 

“Chuyện ! Chuyện thật quá !” Chu phụ vui mừng khôn xiết lớn.

 

Theo lượng cá thu mua , mỗi ngày họ thể kiếm hơn một lạng bạc, hơn nữa đây còn là một nguồn thu nhập định.

 

Một ngày hơn một lạng bạc, một tháng bằng tiền kiếm cả năm , cha vui cho ?

 

Mặc dù hiện giờ chỉ ký kết một năm, nhưng ông cũng thấy thỏa mãn.

 

Chu mẫu cũng vui mừng thôi, khi vui mừng mỉm Mộ Vãn Thư.

 

Ôi con dâu của ! Nhà họ Vãn Thư, cuộc sống thật sự ngày càng hơn.

 

“Lão đầu tử, mau, phòng lấy bạc, đến nhà Trương Đồ Hộ cắt hai cân thịt về, sẽ thịt kho tàu cho các con ăn!

 

Hôm nay chúng sẽ ăn một bữa thật ngon, thịt kho tàu, thỏ xào mè đều sẽ hết!”

 

“Ai, ai! Được thôi!” Chu phụ đáp, định lấy tiền.

 

Mộ Vãn Thư mỉm hai ông bà, sang phu quân của .

 

“Ai, ai! Cha , con còn hết ! Con còn một tin vui nữa đây!” Chu Dịch Xuyên vội vàng ngăn họ .

 

“Con còn ?”

 

“Còn chuyện gì nữa ? Mau xem?”

 

Nghe , hai ông bà liền dừng động tác, đồng loạt đầu mong chờ Chu Dịch Xuyên.

 

Thấy vẻ mặt của họ, Chu Dịch Xuyên kể chuyện về mứt trái cây và đồ hộp.

 

“Ôi chao! Con gái của ơi, con đúng là phúc bảo lớn của !” Chu mẫu xong, kìm mà vươn tay ôm lấy Mộ Vãn Thư.

 

Trong mắt tràn đầy sự phấn khích.

 

Mẹ Vãn Thư nhà giỏi, cho nên mới tự tin sớm mang tất cả nguyên liệu về.

 

Quả nhiên, thật sự thất vọng.

 

Mà còn ngừng mang những bất ngờ cho .

 

Con bé Vãn Thư , thật khiến yêu mến quá mất!

 

 

Loading...