Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 52: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:41:18
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trồng ớt, trồng nho

 

Chu mẫu: “……”

 

Còn vuốt tóc cơ đấy.

 

Thôi, nàng cũng lười vạch trần nhi tử .

 

…Trở về Chu gia, Chu Dịch Xuyên bận rộn nửa ngày trời mới chợt nhớ trong lòng còn cất một củ nhân sâm.

 

“Thưa cha , Vãn Thư hôm nay núi tìm thấy một củ sâm già, chúng con định mai mang lên trấn bán, cha xem ?”

 

Còn củ nhỏ , nàng dâu giữ nên cũng giữ nhắc đến.

 

“Sâm già ư?”

 

Hai lão phu phụ đồng loạt đầu Chu Dịch Xuyên, thấy củ sâm già trong tay trông lẽ vài chục năm tuổi đều lộ vẻ mừng rỡ.

 

lẽ vì những bất ngờ từ việc bán cá, bán mứt hoa quả thời gian gần đây tạo tiền đề, nên họ cũng chấp nhận khá nhanh.

 

Quay đầu Mộ Vãn Thư đang xách giỏ tre đến bên vại nước, hai lão phu phụ , trong mắt đều tràn ngập ý .

 

Gia đình họ thể cưới một nàng dâu vượng phu thế , quả là đại may mắn.

 

Cảm thấy thực sự là hời cho đứa ngốc tử nhà họ .

 

Nghĩ đoạn, Chu mẫu phất tay với Chu Dịch Xuyên.

 

“Muốn bán thì mai cứ mang bán. Lần tìm vật gì, hai vợ chồng con tự quyết định xử lý là , cần với chúng .”

 

“Chúng già , lười quản nhiều chuyện như . Các con tự liệu mà .”

 

Hai đứa trẻ đều hiếu thuận, mỗi bán bạc đều đưa cho họ một phần, khi còn cho thêm.

 

Mà Vãn Thư cũng là đáng tin cậy và thông tuệ, họ cũng lười quản nhiều việc như , chỉ an tâm nuôi dưỡng hai đứa nhỏ là .

 

thì hai vợ chồng trẻ đều hiểu chuyện hiếu thảo, nhất định sẽ bỏ mặc hai lão phu phụ họ. Hơn nữa, hai lão phu phụ họ cũng tiền riêng để dành.

 

Cũng thể tự nuôi sống và hai đứa nhỏ . Họ lo lắng cả nửa đời , giờ cơ hội thả lỏng thì cứ để bản thảnh thơi một chút .

 

Nói đoạn, Chu phụ Chu mẫu liền dẫn hai tiểu đoàn tử giúp Mộ Vãn Thư.

 

Chu Dịch Xuyên thấy , lặng lẽ cất củ sâm già chỗ cẩn thận, sang giúp nàng dâu nhỏ rửa thiết trùng.

 

“Vãn Thư , đây cũng là một loại rau dại ? Quả nhỏ khá đỏ, trông cũng quen mắt lắm, tìm thấy núi ?”

 

Nhìn những thứ trong giỏ tre bên cạnh, Chu mẫu hỏi, trong mắt đầy vẻ hiếu kỳ.

 

Thứ nàng cảm giác như từng thấy núi, mà cũng như từng thấy, chung là chút quen mắt.

 

Chu phụ thấy thứ liền khỏi nhớ đến món rau hương xuân ăn , bỗng dưng cảm thấy thèm thuồng.

 

“Vâng, coi như một loại rau dại ạ, đây gọi là ớt. Lá non ở đầu nhọn thể dùng để nấu ăn, còn quả đỏ và quả xanh thể dùng gia vị.”

 

“Mùi vị giống món cá nấu dưa chua , nhưng vị tê, chỉ thuần cay thôi ạ.

 

Dùng thứ xào rau thì thơm lắm, dễ thèm, đặc biệt là dùng thịt thỏ tê cay, gà xào cay, đầu cá chưng ớt băm, cá nấu nước cũng ngon, dưa chuột trộn cũng nữa.” Dù thì nàng cảm thấy ớt món gì cũng ngon.

 

Mộ Vãn Thư bụng chịu thua kém mà kêu lên một tiếng. Nghe thấy tiếng đó, khuôn mặt nhỏ của nàng ngượng, vội đầu liếc Chu mẫu một cái.

 

Chu mẫu buồn bộ dạng của nàng: “Đói bụng ? Mẹ sẽ thịt thỏ đây.”

 

Đừng , những món ăn mà nha đầu nhỏ , tuy nàng từng tên, nhưng thôi thấy thèm .

 

Nàng cho rằng những điều Mộ Vãn Thư cũng là do nàng dạy đây, nên hỏi nhiều.

 

Phu phụ Mộ gia đều từ nơi khác chuyển đến, nên các món ăn họ khác với nơi đây cũng là điều bình thường.

 

“Ài, cần , tối nay chúng cứ dùng thiết trùng và hà khiêu trùng , chừng đủ ăn .”

 

Nghe nàng , Chu mẫu cua và tôm, cảm thấy quả thật là khá nhiều.

 

“Vậy thì .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-52.html.]

 

“Vâng, và cha cứ nghỉ một lát ạ. Hôm nay ngoài cả buổi chiều chắc cũng mệt . Tối nay cũng hãy nếm thử tài nấu nướng của con nhé.”

 

“Phải đấy, cha và Dịch Minh, Dịch Hải cứ nghỉ ạ, chúng con lo liệu là .” Không xa Chu Dịch Xuyên đang rửa cua cũng .

 

Thấy con dâu và con trai , hai lão phu phụ còn gì để nữa, đều mỉm đầy mãn nguyện.

 

“Được , hôm nay hai lão phu phụ chúng lộc ăn .”

 

Nghe , Chu Dịch Xuyên và Mộ Vãn Thư đồng loạt mỉm .

 

“Mẹ ơi, con còn nhổ vài cây ớt con về, với cả kéo một ít dây nho dại về định trồng chân tường viện . Trồng ở đó chắc nhỉ?”

 

“Không cả, con trồng thì cứ trồng, chỉ là chỗ đất khó mà nuôi sống cây cối. Hay là trồng ở vườn rau ?”

 

Chỗ đất nàng đây trồng gì cũng sống nổi.

 

Chu mẫu thể rảnh rỗi, đầu cho gà ăn. Hai tiểu đoàn tử cũng thích cho gà ăn, chơi đùa ở đó vui vẻ.

 

“Không ạ, cứ trồng ở nhà là . Hai loại đều dễ sống, chúng cứ trồng thử xem .”

 

“Vậy thì .” Thấy Mộ Vãn Thư , Chu mẫu cũng ý kiến gì.

 

Mộ Vãn Thư rửa sạch ớt và tôm sông, cho ớt và tôm rửa sạch chậu.

 

Sau đó, nàng xách nước rửa rau, tưới hai mảnh đất nhỏ cạnh tường rào, ẩm những chỗ đất khô cứng.

 

Tiếp theo, nàng lấy dây nho dại và cây ớt con trong giỏ tre .

 

Dùng cuốc đào một cái hố nhỏ trồng một cây , tiện tay bồi thêm chút đất, lượng công việc cũng lớn.

 

Chẳng mấy chốc nàng xong.

 

Còn Chu Dịch Xuyên vẫn đang “chiến đấu” với lũ cua. Trong nhà dụng cụ thích hợp để rửa cua, Chu Dịch Xuyên đành dùng xơ mướp già để rửa.

 

Cua còn sống khá nhiều, cứ kẹp chặt lấy xơ mướp nên khó rửa.

 

“Tướng công, đợi một lát, nhà lấy cho một thứ.” Nhìn cảnh , Mộ Vãn Thư .

 

Nàng nhớ đây trong biệt thự mấy cái bàn chải đ.á.n.h răng bằng gỗ do cha ruột nàng để , loại bằng gỗ thuần túy, đầu bàn chải bằng gì.

 

thì cũng cảm thấy là đồ vật cổ xưa, ngay cả đầu bàn chải cũng giống như đầu bút lông, nhưng hình dạng sắp xếp vẫn giống bàn chải đ.á.n.h răng, cán cũng .

 

thứ đó đ.á.n.h răng khó dùng, đầu dùng chảy m.á.u răng nàng, nên khi đến đây nàng cũng dùng nữa, nhập gia tùy tục nàng dùng cành liễu.

 

Cá nhân nàng cảm thấy cành liễu mềm hơn thứ , ít nhất nàng dùng đau răng, lẽ là do nguyên chủ đây quen dùng.

 

Khi đó nàng dọn biệt thự, bên trong biệt thự còn nhiều đồ vật ( giới thiệu ở chương bảy), tất cả đều do cha nàng để khi xảy chuyện.

 

Nàng lấy đồ cần gian mà thể trực tiếp lấy bằng ý niệm ở bên ngoài, chỉ là vẫn tránh mặt khác.

 

Mèo Dịch Truyện

“Đây, tướng công dùng cái chải thử xem.” Trừ cái nàng dùng thử, những cái khác nàng đều lấy .

 

Chu Dịch Xuyên liền nhận lấy, dùng thử cua.

 

“Cái khá dễ dùng đấy, nương tử.”

 

“Dễ dùng thì cứ chuyên tâm rửa , luộc tôm.” Nam nữ phối hợp, việc mệt.

 

“Được.”

 

——Ếch lời :

 

Trong chương , Ếch thấy một bảo bối thắc mắc, nữ chính đây lớn lên ở cô nhi viện, đó đến vấn đề biệt thự do cha để .

 

Ếch ở đây giải thích một chút, đây ở chương bảy khi về biệt thự nhắc đến , biệt thự là do cha nữ chính để khi xảy chuyện.

 

Nghĩa là cha nàng xảy chuyện, còn nữa, việc cần gửi đồ ngân hàng bảo quản chính là minh chứng nàng họ hàng nào khác, bên nội cũng bạn bè đáng tin cậy.

 

Không họ hàng, cha , nên nữ chính mới từ nhỏ gửi cô nhi viện.

 

Đây là thuộc về cô nhi, một cô nhi chính hiệu.

 

 

Loading...