Xuyên Không: Tiểu Nương Tử Xinh Đẹp Xung Hỷ Có Không Gian Của Nhà Thợ Săn - Chương 85: --- Nạn châu chấu ập đến
Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:43:01
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi trở chỗ nghỉ của Chu gia, Mộ Vãn Thư để ý đến Hứa Linh Nhi phía .
Nàng phí nhiều lời như cũng chỉ là vì cả đoàn mà thôi.
Giờ đây đều coi như là một thể, nếu Hứa Linh Nhi thật sự chiêu dụ những dân tị nạn đến, đối với đoàn của họ mà là bất lợi.
Trong tình cảnh , ân oán cá nhân vẫn nên tạm thời gác phía .
Sau khi Mộ Vãn Thư rời , Hứa Linh Nhi một nữa về phía đôi mẫu tử .
Nào ngờ, đôi mẫu tử rời khỏi vị trí cũ, chạy giả bộ đáng thương với những đội khác.
.....Sau đó, Hứa Linh Nhi liền tận mắt chứng kiến những khả năng mà Mộ Vãn Thư với nàng, đều lượt ứng nghiệm đôi mẫu tử .
Khiến nàng trợn tròn mắt, lòng đầy sợ hãi.
Đôi mẫu tử đó tìm xin đồ ăn trong đội một , chẳng bao lâu kéo một đàn ông khác đến xin ăn.
Sau khi nhận đồ ăn, họ đầu dẫn thêm nhiều đến.
“Aiz! Các ngươi gì! Chúng thật sự còn nhiều đồ ăn như cho các ngươi nữa!”
những mà đôi mẫu tử dẫn đến, căn bản thèm để ý lời của những trong đội .
“Cầu xin các vị, ơn, cho chúng chút đồ ăn !”
“Cầu xin các vị.....”
Mà đó, họ bắt đầu gào lên, và mấy tiếng gào cứ như một tín hiệu .
Khoảnh khắc tiếp theo, những dân tị nạn khác bên cạnh, những tự tìm thức ăn, cũng liền vây quanh xin ăn.
“Cầu xin các vị, cho chút đồ ăn ....”
“Chúng thật sự quá đói, thật sự quá đói .....”
Đừng , một hai đó, bề ngoài trông thật t.h.ả.m thương.
vì là cầu xin, thà thẳng mục đích của họ là cướp đoạt!
Chỉ trong chốc lát, bảy tám chục dân tị nạn liền xông lên, xin lập tức trở mặt.
Bỗng chốc xô ngã mấy cho họ thức ăn, trực tiếp xông trong đội .
Nhân lúc những trong đội còn kịp phản ứng, liền trực tiếp tay cướp đồ, cứ như thể sớm mưu đồ.
Họ nhắm thẳng xe đẩy trong đội , đoạt lấy lương thực ở đó.
“Này! Mau đến giúp! Bọn chúng cướp đồ!”
“Mau đến giúp!”
Lúc , đôi mẫu tử chọn cho đôi mẫu tử đồ ăn, mới cuối cùng phản ứng lừa, lợi dụng.
Vội vàng lớn tiếng la, nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo liền phụ nữ nhỏ bé xô ngã xuống đất, lương thực bảo vệ phía cũng trực tiếp phụ nữ nhỏ bé cướp .
“Cút ngay!” Lại còn phụ nữ nhỏ bé chút lưu tình đá một cước.
Thật những dân tị nạn quan sát lâu ở đây , dò vị trí cất giữ lương thực của những đoàn lớn .
Thực họ đều là một phe, và đôi mẫu tử chỉ là một cách đột phá nhỏ của họ mà thôi.
Chờ đến khi những trong đội phản ứng mà cầm vũ khí đuổi những dân tị nạn đó, thì quá muộn , những dân tị nạn cướp đồ liền chạy về phía thâm sơn phía , tốc độ cực kỳ nhanh.
Nhìn bộ dạng họ, rõ ràng là thăm dò đường .
Mà giờ trời tối, những quen thuộc với ngọn núi đó cách nào lên núi để cướp đồ.
Đốt núi để dồn họ ngoài thì càng thể.
Hiện giờ trời đất khô cằn, nếu đốt lửa, hậu quả khó lường là thế nào ai cũng thể hình dung.
Và những dân tị nạn rõ ràng là mưu đồ từ , đội chỉ thể nuốt trôi cục tức .
, cũng khiến một bài học!
“Aiz, thế đạo ... lòng ...”
Cảnh tượng gây động tĩnh lớn, đội ngũ của Chu thị tự nhiên đều thấy tình hình.
những dân tị nạn tốc độ quá nhanh, cho cơ hội phản ứng, đến cuối cùng họ cũng chỉ thể đáng tiếc thở dài một tiếng.
Mộ Vãn Thư thấy đầu về phía Hứa Linh Nhi, trong lòng thở phào nhẹ nhõm vì sợ hãi.
May mắn là ngăn cản .
Hành vi thực tế của những dân tị nạn , còn quá đáng và độc ác hơn nhiều so với sự lừa gạt mà họ mới tưởng tượng.
Còn đôi mẫu tử chọn cho đôi mẫu tử đồ ăn, thì cả đội bên lên án, suýt chút nữa đuổi khỏi đội.
Cuối cùng vì lý do gì, vẫn đội giữ .
....Xem xong bộ quá trình, Hứa Linh Nhi trong lòng dấy lên từng trận sợ hãi, đầu thoáng qua Mộ Vãn Thư, đó vô thức về phía A nương của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-85-nan-chau-chau-ap-den.html.]
Vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Hứa mẫu sang.
“Con nhóc c.h.ế.t tiệt ! Bảo ngươi nghỉ ngơi mà ngươi nghỉ! Còn xem náo nhiệt ?
Chẳng lẽ mai ngươi còn tiếp tục bám xe ? Mau nghỉ ! Mai ngươi còn dám kêu cha ngươi kéo ngươi, đ.á.n.h gãy chân ngươi.”
Hứa mẫu Hứa Linh Nhi mà mắng xối xả, Hứa Linh Nhi thè lưỡi trong lòng, ngoan ngoãn nghỉ.
Sau khi thấy tình cảnh của đội bên cạnh như , Lý Chính liền vội vàng sắp xếp thêm nhiều vây giữ bảo vệ đội Chu tộc.
May mắn là, biến động , đêm đó liền an trở .
Cả đội cũng an nghỉ ngơi một đêm.
Chu Dịch Xuyên nửa đêm mới cùng đổi ca trở về nghỉ ngơi, Mộ Vãn Thư đang ngủ say cảm nhận một thở quen thuộc hơn, liền vô thức tựa sát .
Chu Dịch Xuyên tiểu tức phụ hành động vô thức nhỏ bé , mặt ý sâu đậm, khóe miệng thể kiềm chế mà nhếch lên.
Hai Chu đại đường ca và nhị đường ca cùng trở về, thấy bộ dạng si mê của đều âm thầm trợn trắng mắt.
Lặng lẽ tìm một vị trí bên cạnh xe lừa nhà , ôm chặt mà nghỉ ngơi.
Bọn họ tức phụ, thì tự dựa , tự ôm .
Thật là vô cớ nhét cơm chó, ghét bỏ thật.
Sau một đêm nghỉ ngơi, đội ngũ tiếp tục lên đường.
Có kinh nghiệm ngày hôm qua, những thanh niên trai tráng trong tộc, cần Lý Chính phân phó liền tự giác về phía bên cạnh đội.
Vây giữ bảo vệ đội ngũ, Chu Dịch Xuyên cũng ở trong đội ngũ vòng ngoài.
Mộ Vãn Thư xe bò một lúc, đó xe bò nữa, mà chọn bộ theo đội ngũ bên , Chu mẫu cũng ở bên cạnh nàng.
Để hai tiểu đoàn tử và Chu tam thẩm xe.
“Chủ nhân, bên ngoài ồn ào quá, tai Đằng Đằng sắp tiếng vo ve cho lú lẫn .”
Ngay lúc , Đằng Đằng trong gian bỗng nhiên lên tiếng .
Ồn ào?
Mộ Vãn Thư lời Đằng Đằng thì ngẩn , đầu đội ngũ bên cạnh, lúc đều đang cúi đầu .
Ngoài tiếng đường , cũng chẳng động tĩnh gì khác, như cũng chẳng tính là ồn ào.
Đang định hỏi Đằng Đằng nhầm , nàng liền hoa cả mắt, hình như thứ gì đó rơi xuống mặt nàng.
“Ưm? Hu hu hu.... Đại tẩu... A nương.... Tam thẩm thẩm...”
Khoảnh khắc tiếp theo, tiểu Dịch Hải, đứa bé vốn thích xe bò phía nàng, bỗng nhiên bật , gọi liền ba lớn.
“Sao ? Khục khặc!”
“Gì cơ? Hây, ha ha ha ha....”
“Ừm?”
Mộ Vãn Thư vội vàng sang, chỉ thấy một con châu chấu từ lúc nào đậu trán tiểu gia hỏa, tiểu gia hỏa sợ hãi bám chặt lấy xe bò.
Mắt đong đầy nước mắt, hu hu , cả sợ hãi bật dậy, dậm dậm đôi chân ngắn ngủn.
Mắt con châu chấu trán, dám .
Mèo Dịch Truyện
Bộ dạng nhỏ bé đó, thật khiến nhịn mà bật .
Tiểu Dịch Minh bên cạnh con côn trùng trán Dịch Hải cũng chút sợ, bắt mà dám bắt, chỉ thể mắt mong chờ những lớn bên cạnh cầu cứu.
Chu tam thẩm vốn thể , ham ngủ, mới dựa hành lý nhắm mắt một chút, mở mắt thấy hai tiểu đoàn tử như cũng nhịn mà nở nụ .
Chu mẫu thì chút khách khí mà lớn, Mộ Vãn Thư buồn bộ dạng đáng thương của tiểu gia hỏa, vội vàng giúp bắt con châu chấu .
“Được , đừng sợ, đại tẩu bắt nó , sợ.”
Sau khi Mộ Vãn Thư bắt con châu chấu , tiểu Dịch Minh vội vàng đưa tay sờ sờ đầu em trai , nhẹ nhàng dỗ dành.
Thế nhưng, ngay khoảnh khắc lời dứt, một nữa mắt nàng hoa lên, mấy con châu chấu từ trời sà xuống đột nhiên đậu tiểu Dịch Hải.
Tiểu Dịch Hải cả cứng đờ, miệng mím liền .
Mộ Vãn Thư thấy , tựa hồ ý thức điều gì, nụ môi thu , vội vàng đầu lên bầu trời, chỉ thấy trung lác đác vài con châu chấu đang bay về phía họ.
kết hợp với lời của Đằng Đằng , Mộ Vãn Thư , phía chắc chắn chỉ chừng .
“Chủ nhân, chính là thứ , ong ong ong ong.” lúc , Đằng Đằng trong gian cũng lên tiếng.
“Mẫu ! Người mau tìm đồ che đầu , châu chấu đến !” Phản ứng kịp thời, Mộ Vãn Thư vội vàng phủi châu chấu tiểu gia hỏa , chạy tìm vải với Chu mẫu cùng những khác.
“Mọi mau tìm đồ che thức ăn , che đầu , châu chấu đến !” Đồng thời nàng cũng lớn tiếng hô hoán về phía đoàn .
Vừa lúc nàng xong, phía xa bắt đầu vang lên từng đợt tiếng côn trùng ong ong.