Tiểu Dịch Minh, Tiểu Dịch Hải cùng dỗ A nương.
Đêm qua, ít lương thực lợi dụng lúc hỗn loạn mà lấy trộm, gần hai mươi hộ gia đình trong đội đều những kẻ đó lấy trộm lương thực.
Tình hình lúc đó hỗn loạn, trong lúc giao chiến thể phân lo cho lương thực.
Thế nên mới để những kẻ tiểu nhân lợi dụng kẽ hở.
Đội ngũ mấy chục bên cạnh cũng , lương thực vốn ít ỏi càng thiếu hơn phân nửa.
Trong chốc lát, tộc nhân của cả hai đội đều mặt mày ủ rũ, lộ vẻ bi thương.
“Ôi.”
Chạy nạn vốn gian nan, lương thực chính là căn bản, giờ đây căn bản mất hơn phân nửa...
Ôi.
...Sau trận ác chiến đêm qua, lẽ cần nghỉ ngơi nhiều hơn mới thể tiếp tục lên đường.
xét thấy nơi nguy hiểm, nên ở lâu.
Vì chỉ đơn giản nghỉ ngơi một đêm, tiếp tục lên đường.
Đêm qua nhiều thương, thể cử động nhiều, nên chỉ thể tạm thời nghỉ ngơi tại chỗ.
Hiện tại nghỉ ngơi một đêm, cũng khá hơn nhiều, liền tiếp tục lên đường.
Đi thêm một đoạn nữa, tìm một nơi an hơn để nghỉ ngơi.
“Ôi.” Trong lúc lên đường, Chu mẫu tiếng thở dài xung quanh, cũng nhịn mà thở dài theo.
“A nương, ? Người trong lòng cũng khó chịu ?”
Tiểu Dịch Hải tiếng thở dài , vội vàng đầu từ chỗ đang quanh quất, căng thẳng A nương .
Trên đường nó cũng thấy các dì các bác khác thở dài, nó hỏi tam thẩm, tam thẩm vì các bà trong lòng khó chịu nên mới ‘ôi’.
“...Cũng xem là .”
Mọi đều là họ hàng cùng tộc, ngày thường chăm sóc lẫn , giờ cùng trải qua hoạn nạn sinh tử, tình cảm càng thêm sâu sắc.
Nói là bà thấy tộc nhân thở dài khó chịu, thì cũng đúng là .
“Vậy Dịch Hải vỗ vỗ cho A nương nhé, chúng vỗ vỗ sẽ khó chịu nữa .”
Nghe Chu mẫu , Tiểu Dịch Hải nhíu mày càng chặt hơn, vội vàng gần Chu mẫu, giơ bàn tay nhỏ bé vỗ nhẹ lưng Chu mẫu từng cái một.
Thường ngày nó khó chịu A nương cũng vỗ cho nó như .
Tiểu Dịch Minh bên cạnh thì sờ sờ mặt Chu mẫu.
“A nương ngoan, chúng sờ sờ sẽ vui vẻ, sẽ khó chịu nữa.”
Đây là cách mà Chu mẫu thường dùng để dỗ dành chúng đây, thường là dùng tay che mặt, đó mở và đổi biểu cảm, chọc cho chúng vui.
Chọc mãi, lâu dần chúng cứ nghĩ che mặt sờ sờ là thể vui vẻ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tieu-nuong-tu-xinh-dep-xung-hy-co-khong-gian-cua-nha-tho-san/chuong-98.html.]
Tiểu Dịch Minh liền dùng cách để dỗ cho Chu mẫu vui vẻ.
Thấy hai tiểu nhi tử hiểu chuyện như , trong lòng Chu mẫu quả thực phần nhẹ nhõm hơn, nhưng những khác vẫn còn vẻ mặt ưu sầu.
Rốt cuộc vẫn thể vui vẻ lên .
Đi bên cạnh, Mộ Vãn Thư thấy , vươn tay xoa đầu Tiểu Dịch Hải.
“A nương, cũng đừng quá lo lắng, lúc lo lắng cũng vô ích.
Đội ngũ chúng bây giờ lương thực còn cũng đủ để cầm cự một thời gian.
Đường phía còn dài, chúng về phía Đông hạn hán lớn, chừng chẳng bao lâu nữa chúng sẽ tìm đồ ăn thôi.
Người đừng lo lắng nữa.”
“Phải đó đại tẩu, Vãn Thư đúng, sự việc đến nước lo lắng cũng vô ích, chúng trông mong chặng đường phía .”
Chu tam thẩm bên cạnh cũng đồng tình .
“Phải đó, giờ than thở cũng chẳng ích gì, chỉ phí hoài tâm trạng mà thôi. Thôi bỏ , lười phí hoài tâm trạng lắm.”
Sau khi gỡ rối tâm tư, Chu mẫu liền trở dáng vẻ nhanh nhẹn, hoạt bát thường ngày.
Nghe thấy bên cạnh thở dài, nàng cũng dùng lời lẽ tương tự mà .
“Thôi đừng thở dài nữa, sự , chúng thở dài cũng ích gì.
Nhìn bộ dạng ủ rũ thế của các ngươi, chẳng sẽ ảnh hưởng đến khí thế của đội ngũ chúng ?
Các ngươi xem những tráng đinh bình thường vẫn luôn tinh thần, giờ các ngươi thở dài mà cũng chẳng còn hăng hái như khi nữa.”
Ngay cả những thanh niên đêm qua dốc hết sức lực chống trả thổ phỉ mà mệt mỏi, cũng Chu mẫu đổ là do các bà vợ trong đội than thở.
“Các ngươi mà cứ tiếp tục than thở thế , sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của các thanh niên.
Chớ để những kẻ ôm ý đồ bất chính nhân cơ hội mà đ.á.n.h chủ ý lên chúng , mau mau lấy tinh thần .”
“Chúng về phía đông gặp hạn hán lớn, chẳng bao xa tìm lương thực .”
“Nhanh lên, mau mau lấy tinh thần .”
Sau khi Chu mẫu hồi phục, khí thế cũng lên cao, những lời hô hào của nàng quả thật chút tác dụng.
“Than thở gì chứ, gì đáng mà than thở.
Khiến lão thái bà đây nhiều tuổi , cũng cùng các ngươi mà thoải mái.
Hơn nữa, các ngươi than thở nhiều còn phí sức lực, lát nữa còn cần nhiều lương thực để ăn nữa đó.”
Mạc lão thái cách đó xa cũng phối hợp bổ sung thêm vài câu cho Chu mẫu.
Mèo Dịch Truyện
“Chu thẩm và Mạc lão thẩm đúng đó, bộ dạng của chúng quả thật chút ảnh hưởng đến khác .
Mọi mau mau lấy khí thế , hiểm nguy đường vẫn hết , dốc hết tinh thần ! Chớ lơ là mới !”
Hoa thẩm nhà lý chính cũng theo sát phía họ mà .