Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Suốt một năm  ngày Lâu Tiêu rời , Phó Cảnh Nguyên luôn nghĩ cách xuyên đến thế giới của nàng.
 
Hắn bắt đầu thử c.ắ.t c.ổ tay, thắt cổ, đập đầu… Tất cả những phương thức Lâu Tiêu từng thử,  cũng thử qua hết một .
 
Biết   thật sự   thấy nàng thì ?
 
 cứ liên tục tìm đường chết,  thể  cũng ngày một kém .
 
Thật    hối hận vì lúc còn ở trong cung   quá kích động tự xin biếm  thứ dân, nếu  hiện giờ nhất định    tự giác bưng thuốc dâng đến  mặt  , chứ  như hiện tại, đến tiền mua thuốc còn  .
 
Thân thể  tựa như một bức tường hở tứ phía, chỉ một trận gió thổi qua cũng đủ   ngã nhào.
 
Đứa trẻ con  ngang qua còn  thể đạp cho  một cú: "Cút , đồ ăn mày hôi thối!"
 
Phó Cảnh Nguyên ngã  xuống đất, nửa ngày vẫn   lên .
 
 lúc , một chiếc xe ngựa  ngang qua. Hắn cảm giác   vén rèm xe lên liếc  một cái,  đó xuống khỏi xe.
 
"Phó Cảnh Nguyên ơi Phó Cảnh Nguyên, hóa  ngươi cũng  ngày hôm nay."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tim-duong-ve-nha/phien-ngoai.html.]
Phó Cảnh Nguyên cố gắng mở mắt liền trông thấy một gương mặt quen thuộc, Tô Ngọc Nghiên đang từ  cao  xuống .
 
"Hiện tại ngươi biến thành bộ dạng ,  cũng trở thành trò  cho  bộ kinh thành, ngươi  vui vẻ hài lòng ?"
 
Phó Cảnh Nguyên lắc đầu, cố gắng chống   dậy.
 
Tô Ngọc Nghiên  : "Nếu Lâu Tiêu  thấy bộ dạng , sợ là kiếp  cũng  thèm thích ngươi ."
 
Lâu Tiêu…
 
Đột nhiên Phó Cảnh Nguyên cảm thấy cực kỳ giận dữ. Nàng mà cũng xứng nhắc đến tên Lâu Tiêu?
 
Hắn lảo đảo xông lên ôm lấy thắt lưng Tô Ngọc Nghiên, hai  cùng ngã nhào xuống con sông đào bảo vệ thành trong tiếng kinh hô sợ hãi của một đám .
 
Nước sông đập thẳng  mặt mũi, Tô Ngọc Nghiên  ngừng giãy giụa, Phó Cảnh Nguyên vẫn ngoan cố nắm chặt tóc nàng.
 
Trước  Lâu Tiêu cũng từng nhảy hồ mà đúng ? Biết   cố gắng   cũng  thể xuyên , còn  thể đưa cả Tô Ngọc Nghiên xuyên cùng. Hắn sẽ kéo Tô Ngọc Nghiên  bắt nàng xin  Lâu Tiêu.
 
Có lẽ khi đó Lâu Tiêu sẽ tha thứ , tiếp tục ở bên  một  nữa thì ?
 
Phó Cảnh Nguyên nghĩ như , thỏa mãn mỉm  nhắm mắt …