Dù   cố tình giấu giếm,  thực sự  nhận  năng lực tiềm ẩn của Trần Hàn, thì cũng  thể tin dùng thêm nữa.
Ngay  khi Triệu Tra rời , vị lãnh đạo lập tức  lệnh chuyển   xuống vị trí dạy thể dục cho học sinh tiểu học.
Vẫn cảm thấy khó tin về việc Trần Hàn  thể tiến bộ nhanh đến , ông  gọi cho giáo viên chủ nhiệm, yêu cầu  hỏi Khẩu Vĩ.
Khẩu Vĩ đang miệt mài tập luyện cơ giáp trong phòng tập,    hề để ý đến kỳ kiểm tra  .
Lâm Tượng chỉ sở hữu một bộ cơ giáp duy nhất,  là loại   loại bỏ từ lâu. Về mặt ,   thua kém những  khác  nhiều. Nếu  nhanh chóng tìm cách cải thiện,  chỉ khó lòng thi đấu mà ngay cả vị trí dự  cũng  chắc giữ .
Trong suốt nửa tháng qua, ngoại trừ thời gian ăn và ngủ,   luôn ở trong phòng tập, miệt mài rèn luyện từng kỹ năng, lặp  lặp   ngừng nghỉ.
Khi giáo viên chủ nhiệm đến tìm, Khẩu Vĩ vẫn còn đang chìm sâu trong trạng thái tập trung cao độ,  mơ màng.
"Thầy hỏi  về Trần Hàn,      mạnh ? Tại  lúc  hỏi  thì       chịu nổi một đòn?”
Không đợi giáo viên chủ nhiệm lặp  câu hỏi, An Kiệt   thể kiềm chế  bản , chen ngang.
Cậu  cũng  xem kỳ kiểm tra, chỉ  loáng thoáng rằng Lâm Tượng  chỉ vượt qua, mà còn   đánh bại tinh thú cấp 1 cao cấp đang tiến hóa. Điều  khiến    thể tin nổi.
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ, Khẩu Vĩ chỉ nhíu mày: "  là    thể chịu nổi một đòn của , nên    khả năng   trùm bao tải."
Khi An Kiệt  đánh  đó, Khẩu Vĩ  hỏi Trần Hàn và nhận  câu trả lời tương tự. Giờ đây,   vẫn giữ vững quan điểm đó.
 An Kiệt   thể chấp nhận: "Cậu sợ khi   sự thật thì  sẽ  tìm bạn học cũ của  mà trả thù,  là sợ học viện sẽ chiêu mộ Trần Hàn và cướp mất vị trí của ? Kỳ kiểm tra của học viện sắp tới mà  còn dám chuyển trường thì chắc chắn là trường hợp   ?” Người   đánh   đánh mặt, lời lẽ của An Kiệt lúc  chẳng khác nào lột trần  che đậy của Khẩu Vĩ và xé nát chúng.
Khẩu Vĩ mím chặt môi, chỉ  An Kiệt mà  đáp lời.
Giáo viên chủ nhiệm cảm thấy  khí  phần căng thẳng, liền lên tiếng: “An Kiệt, em  ít  một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-112.html.]
Sau đó, vị giáo viên chủ nhiệm  sang  Khẩu Vĩ: "Chúng    ý thẩm vấn em, chỉ là thấy Trần Hàn  thể đánh bại tinh thú cấp 1 cao cấp đang tiến hóa nên cảm thấy vô cùng ngạc nhiên."
"Lúc em rời ,   thực sự  thể chịu đựng nổi một đòn của An Kiệt." Khẩu Vĩ vẫn giữ vững lập trường: "Nếu   chuyện gì khác, em  tiếp tục tập luyện." Thực sự  cần nghi ngờ Khẩu Vĩ vì   chỉ đơn thuần tập trung  việc rèn luyện,  quan tâm đến những chuyện khác, cũng  mang nhiều suy nghĩ  xa.
Nếu     như  thì  lẽ là thật, nhưng chỉ  nửa tháng, dù  dùng dược phẩm cải thiện cũng  thể tiến bộ nhanh đến mức khó tin như thế chứ?
Ánh mắt giáo viên chủ nhiệm sáng lên và ông chìm  dòng suy nghĩ sâu xa.
Thời Miên ngủ một giấc dài đến nỗi mê man, mãi đến ngày hôm  khi kỳ kiểm tra bắt đầu, cô mới uể oải dụi mắt và trở   dậy.
"Cô  thức ?" Từ Manh Manh  bên bàn đang ăn bánh bao, bên cạnh cô chất đầy những hộp đồ ăn rỗng: "Cô   ăn gì ?”
Đã ở nhà  khác, Thời Miên cảm thấy  tiện  xin ăn xin uống. Cô lắc đầu và đáp: " sẽ hỏi   xem  dùng bữa ."
Nói đến chuyện , Từ Manh Manh  vẻ  ngập ngừng.
Hôm qua, trường học của cô  một buổi tập huấn, nên cô  đến xem kỳ kiểm tra.  thấy Thời Miên trở về là lăn  ngủ ngay, cô càng  dám hỏi han gì.
Cô  cũng   liệu Lâm Tượng  vượt qua  .
Cô  chần chừ, e ngại rằng nếu  đột ngột hỏi, liệu  vô tình chạm  nỗi đau của cô bé  chăng?
Trong lúc còn đang phân vân, điện thoại quang học  cổ tay cô  chợt rung lên, báo hiệu một cuộc gọi đến.
Từ Manh Manh đón cuộc gọi, thoáng ngẩn : "Kiểm tra dược phẩm? Ngay bây giờ ?"
Cô   đáp lời  gật đầu lia lịa, vội vã nhét nốt chiếc bánh bao cuối cùng  miệng,  khẽ chào Thời Miên  khi vội vã rời .
Khi Từ Manh Manh đến khu vực kiểm tra dược phẩm, cô  bất ngờ nhận  một nhóm học sinh từ Học viện Lâm Tượng cũng  mặt,  cách đó  xa, ngay phía  cô.
 Quyển 1