Cậu   rà soát khắp nơi mà vẫn   kẻ nào  chơi khăm ,   đành   mua  một cặp mới.
Cậu  còn nhiều trận đấu cần giải quyết nên  thể   vũ khí mà tham gia các cuộc đối đầu .
Thấy An Kiệt mặc bộ đồng phục học viện màu vàng chói, Lão Lý chần chừ một chút  : "Cậu đến đúng lúc,   mới ký gửi một cặp ở đây."
"Đem  cho  xem." An Kiệt  kiên nhẫn .
Lão Lý lập tức lấy  cặp s.ú.n.g hạt nhân màu vàng: " cặp    mới, ...". Lời còn  dứt, An Kiệt  vội ngắt lời: "Sao  giống hệt cặp s.ú.n.g của  thế ?"
Cậu  quả nhiên là  nhận  chúng.
Hồ Nhất Châu và những  khác chăm chú lắng  thì  thấy An Kiệt lầm bầm độc thoại: "Có  ai đó   mất cặp s.ú.n.g hạt nhân nên cố tình gửi bán ở đây ? Thôi, cứ lấy cái  , đỡ  tìm  chỉnh sửa  ngoại hình."
Cả Lâm Tượng và những  khác: ...
Lão Lý: ...
An Kiệt thanh toán một cách sảng khoái,  hỏi: "Người đó   bán lưỡi d.a.o thu phóng ở đây ?"
Cả Lâm Tượng và những  khác: ...
Lão Lý: ... Cuối cùng An Kiệt mua một cặp lưỡi d.a.o thu phóng mới, nhưng lúc rời  vẫn còn lộ vẻ  hài lòng mà : "Cái  là ai  ? Làm ăn cẩu thả quá."
Mọi  chỉ  câm nín, chỉ cảm thấy dáng vẻ khuất dần của   dường như đang khắc lên  trung dòng chữ: "Kẻ ngốc nhiều tiền, mau tới đây!"
"Cái tên An Kiệt  quả là 'tử tế' thật."
Thời Miên thở dài, cô  đến Lão Lý lấy tiền,  khi trừ phí dịch vụ thì cô thu  tổng cộng 9.7 triệu tinh tệ.
"Buôn bán  còn kiếm  hơn cả chiến đấu ở Đấu Trường Ngâm!" Mắt Vương Lạc lóe lên vẻ tham lam, liền quỳ sụp xuống: "Hiệu trưởng muôn năm! Xin hiệu trưởng truyền thụ cho em tuyệt kỹ!"
Thời Miên: ...
Thời Miên cảm thấy cái thói quen hễ  cơ hội là quỳ gối của Vương Lạc sẽ  bao giờ hết, cô bỏ  một cách dứt khoát: "Đi thôi, về phòng nghỉ ngơi. Đợi   lắp đặt xong xuôi, ngày mai chúng   tháo  và bán  cho  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-116.html.]
Các học viên: ...
Thời Miên chỉ tháo rời các bộ phận nên  gây hư hại, An Kiệt nhanh chóng tìm kỹ sư cơ giáp của học viện  lắp .
Chỉ  lưỡi d.a.o thu phóng mới mua, màu sắc  đồng nhất với cơ giáp nên    tốn tiền để sơn sửa  cho đồng bộ.
Sau khi  tất công việc thâu đêm, ngày hôm  An Kiệt  tìm chiếc cơ giáp màu đỏ rực để "tính sổ".
Thời Miên cảm thấy vô cùng "xúc động" và hứng thú, cô  "tháo" đồ của    thứ hai.
Lần   chỉ s.ú.n.g hạt nhân và lưỡi d.a.o thu phóng, cô còn tháo luôn một cánh tay của chiếc cơ giáp đối thủ.
Vương Lạc gõ nhẹ  lớp vỏ bọc bên ngoài cánh tay đó mà  khoái trá: "Chất liệu  đấy,    bán  cho    nhỉ."
"Cái  quá lộ liễu, một khi lộ  ngoài thì   sẽ lập tức nhận  vấn đề." Hồ Nhất Châu cảm thấy  mấy khả thi: "Hay là lắp  cơ giáp của chúng  ? Mình còn  bao giờ  chạm  một bộ phận cơ giáp cao cấp cả, hehe..."
"Thì các   kiếm  cơ giáp cao cấp  ." Tề Trác : "Hệ thống điều khiển của cơ giáp sơ cấp  thể điều khiển  môđun cao cấp như  ."
Ngay lập tức Vương Lạc và Hồ Nhất Châu  về phía Thời Miên : "Hiệu trưởng,    thể tháo luôn khoang lái cơ giáp của   ?"
Thời Miên thực sự nghiêm túc suy nghĩ một chút: "Tháo thì  thể tháo, nhưng nếu đối tượng vẫn đang  bên trong thì   mà mang về ?"
Tề Trác: ...
"Cái 'phong cách'  của Học viện các  đang  chệch hướng quá  đấy, các   nhận  ?"
Thời Miên  mang s.ú.n.g hạt nhân đến cửa hàng của Lão Lý,  ánh mắt đầy phức tạp của  , cô thuê một buồng kỹ thuật chuyên dụng, bắt đầu nghiên cứu cánh tay đó.
So với cơ giáp sơ cấp, cơ giáp cao cấp quả thực phức tạp hơn  nhiều, cô mất nửa ngày mới tháo rời   và phân tích cấu trúc.
Khi chuẩn  đến cửa hàng Lão Lý thu tiền, cô phát hiện  rằng cặp s.ú.n.g hạt nhân vẫn  yên vị  kệ.
Không  là An Kiệt  đến, mà là cánh tay cơ giáp của     tháo rời,    thể nào nuốt trôi sự sỉ nhục đó, nên   về liền lôi kỹ sư cơ giáp của học viện  đến.
 Quyển 1