Vương Lạc  từng trực tiếp đối đầu với Thời Miên, nhưng đây là  đầu tiên  cảm thấy bất lực đến thế, còn hơn cả khi giao chiến với Trương Thiên Minh  Khẩu Vĩ.
Vị tanh nồng của m.á.u  bắt đầu lan tỏa trong khoang miệng. Cậu cắn chặt răng, phát huy tốc độ nhanh nhất của , một  nữa tấn công  một điểm áp lực thần kinh của đối thủ.
Thiên Hạ Bá Đạo buông lỏng bàn tay đang kìm kẹp Vương Lạc, và   một  nữa thoát khỏi vòng kiềm tỏa của gã.
Khu vực khán giả vẫn đang hò reo tung hô Thiên Hạ Bá Đạo, nhưng một    bắt đầu lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
Mới là tuyển thủ cấp Trung mà  thể hiện sự khéo léo đến mức , chẳng kém cạnh gì những đấu sĩ lão luyện bậc cao.
Hồ Nhất Châu và Trân Hàn thở phào nhẹ nhõm. Hồ Nhất Châu thấp giọng thúc giục: "Nhận thua ! Nhanh chóng đầu hàng ngay bây giờ!"
Xét về mặt sức mạnh  tốc độ, cả hai đều  sự chênh lệch quá lớn.
Những cú đ.ấ.m của Vương Lạc  khác gì gãi ngứa đối với Thiên Hạ Bá Đạo. Còn về kinh nghiệm chiến đấu, đối thủ  tham gia nhiều trận hơn  cả mười mấy năm.
Vương Lạc quả thực định nhân cơ hội  để tuyên bố nhận thua: " nhận..."
Chữ "thua" còn  kịp thốt , Thiên Hạ Bá Đạo  đột ngột  độc ác mà lao tới, đánh trật khớp hàm  của Vương Lạc. "Tao  cho phép mày đầu hàng  ?"
Tiếp theo là đánh trật khớp cả hai cánh tay Vương Lạc: "Tao chỉ đùa giỡn với mày thôi, mày còn tưởng   chút sức mạnh thật ?"
Rồi gã tàn nhẫn nắm lấy cơ thể  và quăng mạnh xuống mặt sàn.
Vương Lạc cảm thấy lưng đau đớn dữ dội, như thể tất cả nội tạng đều  lệch khỏi vị trí. Đầu óc  cũng  cuồng, choáng váng.
Cậu vẫn cố gắng vùng vẫy yếu ớt, nhưng đối thủ  đặt bàn chân lên mặt  và nghiến mạnh xoay.
"Không  mày thích xen  chuyện bao đồng ? Sao giờ  quản nữa?” Mỗi khi đối thủ nghiến chân, hàm   trật khớp của Vương Lạc  đau đớn thêm một bậc, nhưng   hề hối hận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-151.html.]
Quang Hạo  đối xử với   . Dù  đối phương  một   cực kỳ nguy hiểm, nhưng nếu  thể chọn ,  vẫn sẽ giúp đỡ. Chỉ là  thể sẽ  đổi cách thức, hoặc như hồi còn bé, nhẫn nhịn cho đến khi  đủ sức mạnh để  tay trả đũa.
Những kẻ từng bắt nạt  khi còn bé đều    trả thù thích đáng. Chỉ là    việc một cách kín đáo, khéo léo đến mức  ai  thể phát hiện .
Hàm và cánh tay của Vương Lạc đều   đánh trật khớp, đến mức  thậm chí  thể tuyên bố đầu hàng. Cậu quyết định  tránh né nữa, dồn sức nâng chân lên và tung một cú đá mạnh  gã.
Thiên Hạ Bá Đạo  ngờ Vương Lạc còn sức lực phản kháng đến . Cú đá  cẳng chân càng   thêm giận dữ.
 Vương Lạc  hề tránh né, ánh mắt  sâu thẳm như hồ thẳm, nhưng  rực cháy như ngọn lửa, găm chặt  gương mặt Thiên Hạ Bá Đạo, như  khắc sâu hình ảnh đối phương  tận tâm trí.
"Mày  c.h.ế.t !"
Một tiếng gầm vang lên, Thiên Hạ Bá Đạo hung tợn túm lấy một cánh tay của Vương Lạc. Khán đài lập tức bùng nổ trong tiếng reo hò phấn khích: "Bẻ gãy! Bẻ gãy! Bẻ gãy xương của nó !" Thời Miên  thủ sẵn một cây kim vi tinh thể trong tay, sẵn sàng phong bế huyệt đạo của tên đó ngay khi   hành động quá đáng.
 Thiên Hạ Bá Đạo đột nhiên nở một nụ  bí hiểm, giật phăng mặt dây chuyền  cổ Vương Lạc,  tiếp tục tháo chiếc quang não  cổ tay .
Vương Lạc thoáng sững sờ,  điên cuồng vùng vẫy.
Thiên Hạ Bá Đạo suýt  ghìm giữ nổi Vương Lạc. Hắn cố ý lắc lắc "chiến lợi phẩm"  mắt  , nhếch mép: "Muốn lấy  thì bốn ngày nữa, gặp ở đấu trường Săn Thú."
Cuộc chiến kết thúc chóng vánh như  ư?
Toàn bộ khán giả đều bất ngờ  việc Thiên Hạ Bá Đạo đột ngột dừng tay. Ngay cả gã đàn ông  hình xăm, em trai , cũng  hiểu. Hắn  chờ ở lối , cất tiếng hỏi khi Thiên Hạ Bá Đạo  bước tới: "Anh,    bỏ qua cho thằng nhóc đó thế?"
Thiên Hạ Bá Đạo  lạnh: "Em nghĩ  là  như thế nào?"
"Dĩ nhiên  .  hôm nay   khác thường,  thích cái mặt dây chuyền đó,  là thích thằng nhóc?"
"Đồ ngốc! Một cái mặt dây chuyền hỏng thì  giá trị bao nhiêu?"
Quyển 1