" thế."
Thời Miên gật đầu, từ trong túi đồ cá nhân lấy  một thiết  dữ liệu cầm tay. "Học sinh Nguyễn Kiều, bỏ học năm năm, xăm trổ, uốn tóc, tham gia băng nhóm,  vi phạm nghiêm trọng quy tắc và kỷ luật của học viện.  là  luôn dùng lý lẽ để thuyết phục. Vậy nên, cô tự chọn hình thức chịu kỷ luật."
Đại tỷ Nguyễn Kiều: "..."
"À, đúng ." Thời Miên  nhớ  điều gì đó, ánh mắt đầy thâm ý: " nhớ   từng  là mệnh của  do  quyết định, một Lâm Tượng  thể giam cầm cô . Còn  học viện chỉ  thể đào tạo  nhân tài,  thể đào tạo  thiên tài."
Đại tỷ Nguyễn Kiều: "..."
Nửa tiếng , Thư Đồng nhận  một tín hiệu liên lạc từ đại tỷ của .
"Alo, Thư Đồng,  thợ xăm    giới thiệu cho  đó, mã liên lạc của   là gì ?"
Mặc dù đời sống của mấy cô gái  hỗn loạn nhưng tất cả đều tự kiếm sống,  ai  thu phí bảo kê cả.
Ví dụ như Thư Đồng, cô tự mở một tiệm  tóc ở khu vực giao giữa thành phố và khu dân nghèo, kiêm việc xỏ lỗ tai và xăm mày cho khách.
Dĩ nhiên nếu khách hàng trả tiền thì  chuyện đều dễ , nhưng nếu dám chây ỳ nợ nần, trong tiệm cô   sẵn một thanh thép lớn.
Thư Đồng  gội đầu cho khách xong và đang sấy khô,   thì lớn tiếng hỏi: "Cậu   xăm nữa ? Xăm cái gì? Lần   thấy hình phượng hoàng của  cũng  lắm,  hầm hố, mặc áo ba lỗ  thấy rõ cả cánh tay  hình xăm."
"Không  xăm,   xóa xăm."
"Cậu  gì cơ? Muốn xóa xăm?" Thư Đồng suýt chút nữa  tin  tai : "Không   bảo  đại tỷ của Ngạo Thiên bang   hình xăm mới chuyên nghiệp nên bảo  tìm thợ xăm cho  ?"
"Chuyện    dài lắm,  đang ở tiệm  ? Tối nay  qua,  giúp  duỗi tóc luôn nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-194.html.]
"Cậu còn  duỗi tóc?" Thư Đồng dừng máy sấy: "Đợi chút,     nữa xem nào,  nghi ngờ tín hiệu  vấn đề."
"Mình    xóa xăm và duỗi tóc, với mua thêm mấy bộ quần áo đàng hoàng nữa."
Lần  Thư Đồng cuối cùng cũng  rõ, cô còn  thấy những âm thanh khác: "Đại tỷ ,  đang ở  ? Sao  tiếng gió rít dữ dội thế?"
Tất nhiên tiếng gió  to , vì lúc  đại tỷ của cô đang  trói chân và treo lơ lửng  mái hiên tòa nhà...
Tòa nhà giảng dạy của Lâm Tượng  quá cao, chỉ vỏn vẹn mười mấy tầng. Sự nghiệp mà Nguyễn Kiều vất vả gầy dựng còn  thành hình, lỡ như rơi xuống thì đứt gánh giữa chừng, tan tành mây khói.
Không  Nguyễn Kiều  thử vùng vẫy. Sau sự ngỡ ngàng ban đầu, thậm chí cô còn cảm thấy  đang đối mặt với thử thách mà  một nhân vật chính nào từng trải qua.
Người  thường  áp bức,  hãm hại, cô   xã hội ghét bỏ. Nếu   là nhân vật chính trong nhân vật chính thì còn là gì nữa đây?
Vì  cô nhanh chóng điều chỉnh  vẻ mặt và lộ  vẻ kiêu ngạo: "Em chọn cách cứu thế giới và   hạnh phúc trong sự ngưỡng mộ cùng  ơn của tất cả  . Nếu bây giờ hiệu trưởng phạt em, đó là   trách nhiệm với hành tinh Phan Đạt, là   trách nhiệm với nhân dân  thế giới!"
Nhân vật chính nào mà chẳng  kỹ năng  nhảm. Trong tưởng tượng của cô, Thời Miên sẽ thể hiện sự thấu hiểu và đồng tình ngay lập tức, từ đó  cô với ánh mắt khác.
Quả nhiên, Thời Miên khẽ gật đầu, nở một nụ  đầy ẩn ý: "Rất  lý tưởng.  là  coi trọng đạo lý, cô  đây, chúng   chuyện riêng."
Và thế là, Nguyễn Kiều  treo lơ lửng  đó với khuôn mặt bầm dập.
Điều  thực sự   tổn hại nghiêm trọng đến hình tượng nhân vật chính của cô. Nguyễn Kiều chỉ  thể  với Thư Đồng: "Hỏi nhiều như   gì? Bảo   thì  cứ  ."
Quả nhiên, Thư Đồng lập tức đáp lời: "Vâng,  sẽ thực hiện ngay theo lệnh đại tỷ."
Cuộc gọi ngắt, sợi dây năng lượng đang trói chân cô khẽ rung lên, từ từ thu ngắn , kéo cô bé Nguyễn Kiều lên cao thêm hai mét.
Quyển 1