Hóa  chỉ là một nhóm học sinh quân sự. Những tên tinh tặc  thật sự quá đen đủi,  chọc  ai   gây sự với đám học sinh quân sự.
"Tiền thưởng cho Quỷ Thủ là 55 triệu tinh tệ, còn những tên tay chân của    trong danh sách truy nã,  tính theo đầu , mỗi tên 50 nghìn tinh tệ."
Đối với gã đàn ông  nốt ruồi đen ,  thậm chí còn   thành viên chính thức của băng Quỷ Sát, chỉ là một lính đánh thuê hạng bét, cùng Quỷ Thủ cấu kết  ăn phi pháp mà thôi.
Thời Miên  ngờ những kẻ   "rẻ mạt" đến , ánh mắt cô  họ tức khắc  đổi.
Như hối tiếc, như khinh bỉ,  như đầy trách móc.
Gã đàn ông  nốt ruồi đen  kịp phản ứng, thì cô bé tóc xoăn  ngẩng đầu lên hỏi nữ nhân viên: " còn  vài chuyện  hỏi họ,  thể đợi một lát  mới giao   ?"
Nữ nhân viên lễ tân  hề  ý kiến gì.
Sau đó, cô  thấy Thời Miên kéo gã tinh tặc đến một góc khuất,  đ.ấ.m gãy hai chiếc xương sườn của gã đàn ông  nốt ruồi đen: " thường thuyết phục  khác bằng 'lý lẽ' riêng,    còn bao nhiêu tiền? Mau giao  đây, đừng ép   dùng 'phương pháp giao tiếp' khác với ."
Một cô bé xinh  như ,   tay là  tay,  đen ăn đen là đen ăn đen  chút do dự.
Đừng  đến nữ nhân viên tiếp tân, ngay cả những lính đánh thuê khác đang chờ nộp nhiệm vụ cũng  sững sờ.
Tiểu thiếu gia cũng  sửng sốt, mặc dù hôm qua  thấy Thời Miên  ngần ngại đánh gãy tay  khác, nhưng đây là Hiệp Hội Lính Đánh Thuê, một nơi  quy tắc.
Tiểu thiếu gia  nhịn  mà  sang hỏi những  xung quanh: "Cô  lúc nào cũng " chuyện" như  ?"
Trân Hàn   gì, Vương Lạc và Hồ Nhất Châu thì dường như  quen với cảnh , thậm chí Nguyễn Kiều còn đang sốt sắng chuẩn   tay: "Chị Miên  cần em giúp một tay ?"
Cuối cùng,  chuyện  bình lặng như đêm hôm qua và Tiểu thiếu gia cũng  hỏi thêm. Cậu  một bên lặng lẽ xem kịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-227.html.]
Mà  thấy những kẻ   đánh, quả thực cũng  hả hê.
Nửa phút , Thời Miên kéo gã đàn ông  nốt ruồi đen trở , ném xuống đất.
Những tinh tặc  nghèo hơn cô tưởng. Có lẽ do sống quá lâu trong tình cảnh liều mạng, nên mỗi khi kiếm  chút tiền là họ tiêu sạch ngay lập tức. Cô  đ.ấ.m gãy thêm hai chiếc xương sườn của gã,  gã mất hai cái răng cửa, đánh đến khi gã  lóc thảm thiết mới moi   hơn một triệu tinh tệ. Chỉ  chừng đó, còn kém xa  tiền kiếm  từ Tiểu thiếu gia ngày hôm qua.
Thời Miên  hề hài lòng, liền kéo  tiếp theo lên.
Tên  chứng kiến lão đại nhà   đánh thê thảm thì mặt mày tái mét, ánh mắt cầu cứu tuyệt vọng  về phía nữ nhân viên lễ tân.
Lính đánh thuê và tinh tặc cấu kết với  là điều tối kỵ trong giới,  chỉ  loại bỏ tư cách lính đánh thuê mà còn  đối mặt với án tù nghiêm khắc. Hắn  bây giờ chỉ mong   của Hiệp Hội đưa  càng sớm càng , ít nhất còn đỡ  cô bé  tiếp tục hành hạ.
Bị ánh mắt cầu cứu của   chằm chằm, nữ nhân viên lễ tân lập tức bừng tỉnh và  với Thời Miên: "Cô  như  thì    cho lắm  nhỉ?"
"Không  ?" Cô bé tóc xoăn nghiêng đầu, ánh mắt ngơ ngác và đầy nghi hoặc hỏi : "Cơ giáp, bàn ghế và đệm ngủ của chúng  đều  họ  hỏng, còn  dọa nạt nữa. Đòi họ bồi thường một chút thì  gì sai?"
Nữ nhân viên lễ tân      gì để phản bác.
Vì thế, tên tinh tặc tiếp theo cũng  đánh. Dù  la lớn rằng ' trả!  trả   ?' nhưng vẫn  đánh đến mức    , m.á.u mũi chảy dài.
Sau đó,  ai dám cầu xin giúp đỡ nữa. Thời Miên  ai,  đó liền ngoan ngoãn nộp tiền.
Khi đội bảo vệ của Hiệp Hội đến, họ  kịp thấy cô bé tóc xoăn đang   n.g.ự.c một gã "đầu heo"  trói chặt, cô nhíu mày hỏi: "Thật sự  còn tiền nữa ?"
Gã "đầu heo" thê thảm với tay chân  trói chặt, van xin: "Thật sự  còn nữa, cầu xin cô, hãy tha cho  !"
Quyển 1