Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nếu Thời Miên tin thì chỉ là một kẻ ngây thơ   gì,  lừa cũng  dễ.
Nếu  tin thì cô cũng   gì   .
Dù gì kỳ sát hạch cũng sắp diễn  , trong học viện  chỉ một    là dạy võ . Chỉ cần nữ hiệu trưởng    tiếp quản học viện   đối mặt với nguy cơ mất nó.
Chắc chắn cô  sẽ  lời và chiều theo  , dù trong lòng  thoải mái thì cũng  nhẫn nhịn.
Triệu Tra cố tình   vẻ mệt mỏi: "Có lẽ là do  quá mệt. Cũng đành chịu thôi,  gánh nặng sát hạch đều đổ dồn lên vai ."
Thời Miên gật đầu  chân thành, : "Thầy Triệu  vất vả ."
Sau đó cô dìu   đến giường và ấn mạnh xuống, rút ống tiêm  và tiêm thẳng ...
"Aaaaa..."
Rõ ràng là một gã đàn ông cao gần một mét chín, mà cũng  nhịn , phát  tiếng thét thê lương của một sinh vật  sát sinh.
Sa La run rẩy  cạnh giường, ánh mắt  Thời Miên  chút sợ hãi.
Lúc , Thời Miên  rút kim tiêm nhỏ  khỏi eo Triệu Tra: "Được , bảy ngày tới cần  yên  giường để phục hồi thôi.    cần bận tâm, với tình trạng bây giờ của , dù   cũng chẳng thể  gì khác ngoài nghỉ ngơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-25.html.]
Cái gì mà  '   cần lo'?
Mắt Triệu Tra đỏ lừ lên vì tức giận,   dậy nhưng chỉ cần  cử động một chút thì chỗ  mới  chích liền đau nhói.
Thấy     nên lời, Thời Miên thu dọn kim tiêm và chuẩn  rời khỏi: "Thầy Triệu cứ nghỉ ngơi , chúng   ."
Sa La  theo mà lòng đầy sợ hãi: "Cái ...  bảy ngày sẽ khỏi hẳn ạ?"
Tất nhiên là sẽ khỏi. Hiện tại Thời Miên   đủ năng lực điều khiển, hiệu quả của châm phong huyệt cũng chỉ  thể duy trì  bảy ngày. Nếu vị thầy giáo  ở đây sẽ ảnh hưởng đến một  kế hoạch của cô,  hơn hết là để  dưỡng bệnh thêm vài ngày.
Thời Miên trả lời chắc chắn với Sa La nhưng nghĩ đến điều gì đó,  bổ sung: "Nếu thầy Triệu    trật lưng  nữa."
Sa La chỉ  im lặng.
Sa La vô cùng đồng cảm  Triệu Tra đang toát mồ hôi lạnh, cuối cùng vẫn miễn cưỡng  theo Thời Miên.
Sau khi đóng cửa , Sa La  khỏi lo lắng hỏi: "Một tuần thầy Triệu  thể di chuyển,  thì   giảng dạy ?"
"Ai   dạy ?" Cô bé  phía   đầu , gương mặt nhỏ nhắn  hề lộ vẻ ngạc nhiên: "Thông báo cho tất cả học sinh tập trung ở bãi đất hoang phía  khu học xá, bây giờ  sẽ trực tiếp giảng dạy."
 Quyển 1