Ngay khi cả hai chuẩn  rời , mấy học sinh  định thở phào nhẹ nhõm thì bên ngoài hàng rào phòng thủ, một mảnh t.h.i t.h.ể tinh thú bất ngờ bay tới.
Nguyễn Kiều  chút do dự đưa tay đỡ lấy, lớn tiếng trách móc: "Kẻ nào bất cẩn ? , Nguyễn Kiều đây,  mà cũng dám xem thường thương binh phía  !"
Không khí bất chợt trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ. Quyền Sư và Huyết Mạch Hồng đồng loạt dừng bước.
Quyền Sư  về phía cô gái,  câu   phần trẻ con đó,   lập tức nhận : "Đây là... cô là Chị Đại Xã Hội?"
Với thứ hạng của Nguyễn Kiều, Quyền Sư vốn  thể  đến cô, nhưng   khi mời Thời Miên  đoàn, cô    bên cạnh, nên cũng để  chút ấn tượng.
Quyền Sư  nhịn  mà bật : "Hóa  đây là thành viên mới của các  ? Dựa  đó mà đòi so tài với  mới của chúng  ?"
Huyết Mạch Hồng  thèm để ý đến  , chỉ  chằm chằm  cơ giáp của Nguyễn Kiều, ánh mắt ngày càng lạnh lẽo: "Cỗ cơ giáp , cô lấy từ ?"
Nguyễn Kiều rõ ràng  mất hết kiên nhẫn: "Đừng lảm nhảm nữa! Cuối cùng thì  đánh   đây? Kẻ địch  sắp tràn lên hết  kìa." Vương Lạc đành vội vàng giúp cô giải thích: "Cơ giáp  là do  khác cho cô  mượn, chỉ là tạm thời thôi."
Theo quy định của đoàn lính đánh thuê, việc mua bán cơ giáp  cấm tuyệt đối, nhưng việc cho mượn thì  .
Tuy nhiên, lời biện minh  từ miệng  khác  , Huyết Mạch Hồng cũng chẳng mấy tin tưởng: "Cô  hiện đang ở ?"
"Cô   việc nên  tạm thời rời  nơi khác ."
"Khi nào cô   ,  cô  liên lạc với  ngay lập tức."
Với thực lực của Thời Miên, Huyết Mạch Hồng  tin cỗ cơ giáp  là do bọn họ cướp , nhưng trong lòng vẫn còn đầy nghi hoặc. Hơn nữa, tại  cô    cùng  mới của Nham Thạch? Thế nhưng  mới của Nham Thạch quả thật đang hiện diện ở đây...
Khi rời , Huyết Mạch Hồng liếc  hai chiếc cơ giáp với vẻ suy tư sâu sắc, khiến trái tim đám  Vương Lạc đập loạn xạ.
Quyền Sư còn hỏi họ: "Thành viên mới của Huyết Sắc các  cũng quen  ? So với thành viên mới bên , chắc chắn  thể bằng , đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-255.html.]
Đám học sinh chỉ  im lặng.
Cuối cùng vẫn là Vương Lạc gượng gạo đáp: "Không rõ, chúng   từng so tài."
Cậu  chỉ mong nhanh chóng rời khỏi đây, bèn chuyển chủ đề: "Đoàn lính đánh thuê Huyết Sắc  xuất phát , nếu    về, Nham Thạch sẽ  tụt  phía  đấy?"
Quyền Sư sầm mặt: "Thảo nào cô    nhanh đến !"
Chờ đến khi Quyền Sư   khuất hẳn, Hồ Nhất Châu mới thở phào nhẹ nhõm: "Xem   vượt qua   ?"
"Không  nữa. Cứ chăm chỉ đào tinh hạch ,   dựa   tiền chúng  kiếm ,  thể đỡ  trách phạt hơn."
Vương Lạc  , nhảy  buồng lái cơ giáp và nhanh chóng bắt kịp chiếc cơ giáp màu m.á.u đang dẫn ,  hỏi một câu đầy ẩn ý: "Cậu  thuộc hết nội quy của Học Viện ?"
Nguyễn Kiều: "Hai mươi hai...?" Nửa tiếng  khi đợt phản công đầu tiên bắt đầu, hai đội cơ giáp khắc chung phù hiệu của Học Viện  lượt lao  từ đàn tinh thú.
Những chiếc cơ giáp  rõ ràng  trải qua một trận chiến khốc liệt, tất cả đều  mức độ hư hỏng khác . Một  phi công thậm chí    pháo đài  sụp đổ xuống đất, loạng choạng thoát  khỏi buồng lái, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là  kiệt quệ tinh thần lực quá mức.
Giáo viên tóc ngắn Vưu Lệ  bước xuống từ cơ giáp   thẳng đến chỗ đồng nghiệp dẫn đội khác: "Đã tìm thấy ?”
"Tìm  ba ."
" tìm  năm ." Vưu Lệ nhíu mày: "Còn hai  nữa  tìm , là ai?"
"Là Ôn Lương và Nhiếp Tử Phong."
Trong đội ngũ, Viên Tư Tư,  nhạy cảm nhất,  bật  nức nở.
Viên Tư Tư luôn để ý đến cơ giáp của các đội khác,   rõ những  bên trong là ai, nước mắt cô  tuôn rơi  ngừng: "Mình...  thấy họ  tụt  phía , vốn định  , nhưng... nhưng tinh thú quá nhiều, ..."
 Quyển 1