Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Và Phan Đạt  ở biên giới của Phong Khởi, phía bắc giáp với Đế quốc Huy Quang, phía nam giáp với Cộng hòa Ngân Nguyệt.
Quyền lực của hai " hàng xóm"  mạnh hơn  gấp bội. Trước khi Liên Bang thành lập, họ thường xuyên gây chiến và tàn phá nơi . Sau khi Liên Bang thành lập, hành tinh Phan Đạt  hai   một nhóm  ngoài chiếm đóng. Từ vài thập kỷ , hành tinh   trở thành cứ điểm của tội phạm và các băng nhóm.
Những kẻ sống  màng đến ngày mai như , ai sẽ quan tâm đến việc chăm sóc và phát triển xây dựng chứ? Vì , hành tinh Phan Đạt  chỉ kém phát triển về kinh tế mà còn vô cùng hỗn loạn. Nếu ,  chẳng  ai dám cướp giật chiếc ba lô  lưng Thời Miên đến ba  như thế.
Thực ,  đầu tiên đối phương giật, Thời Miên  chẳng  bận tâm, dù    cũng  thể kéo .
Không ngờ kẻ   kiên trì đến , giật một    thì hai , hai   xong thì ba ...
Thời Miên  thể nhịn thêm  nữa, cô nhanh chóng  đầu , lạnh lùng : "Ngay cả ba lô của một đứa trẻ mà cũng cướp,    võ đức   ?"
Đôi mắt đen láy, to tròn của cô quá đỗi sắc bén, cho dù Thời Miên  ngước lên   khác, thì vẫn khiến thanh niên đang bám theo cảm thấy  hoảng sợ: ",  chỉ thấy chiếc ba lô của cô bé  thôi, chứ   ý gì khác..."
"Đẹp thì cứ thế mà giật ?  thấy quang não của  cũng   đấy."
Thanh niên  ngờ cô bé xinh xắn như búp bê   chuyện thẳng thắn đến ,   cảm thấy  bực .
Đang định  gì đó, thì đột nhiên từ phía xa truyền đến một tiếng hét chói tai...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-3.html.]
"Cướp! Có cướp!"
Một  đàn ông ốm yếu, bẩn thỉu ôm khư khư chiếc hộp chạy nhanh về phía , phía  là một cô gái tóc đỏ đang ráo riết đuổi theo. Người  đường sợ  liên lụy nên đều tránh xa. Thanh niên cũng định né  thì thấy Thời Miên  lùi  mà còn tiến lên phía .
"A..."
Đột nhiên  đàn ông đó khép chặt hai chân , vô cùng đau đớn, cong  như một con tôm.
Cái chân nhỏ của Thời Miên đang giơ cao bỗng dừng : "Xin , đá trượt mục tiêu mất ."
Mũi chân cô nhẹ nhàng chạm  chiếc hộp trong lòng  đàn ông gầy gò đó.
Chiếc hộp  bằng vật liệu composite, kích thước ước chừng một mét khối, liền bay , rơi gọn  tay cô gái tóc đỏ đang đuổi theo ở phía .
Cô gái tóc đỏ  sững ,  Thời Miên   chuyển sang thanh niên , cuối cùng ánh mắt dừng  ở : "Cảm ơn."
Thanh niên  lập tức cảm thấy giữa hai chân lành lạnh, vội vàng giải thích: "Không  , là cô bé , là cô bé."
Bây giờ cô gái tóc đỏ mới ngạc nhiên  kỹ Thời Miên.
 Quyển 1