Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nam sinh ở độ tuổi   coi trọng sĩ diện. Bị ôm như   mặt  , Vũ Tráng Tráng liền  tức giận.
Cậu vội vàng tránh  khỏi cái ôm một cách khó chịu: "Mẹ,    đến đây?"
Mẹ Vũ thấy con trai  trong tình cảnh đáng thương như , bà lập tức quên bất những lời  nhẹ nhàng  đó: "Mẹ   con  ức hiếp, nên đến đây để bảo vệ con."
"Bảo vệ cái gì?"
Vũ Tráng Tráng mơ màng  theo ánh mắt của   và thấy Thời Miên đang  cách đó  xa. Bỗng nhiên trong lòng  dâng lên một linh cảm chẳng lành. Quả nhiên, cô bé   một cái,  từ trong ba lô lấy  một quyển sổ nhỏ quen thuộc: "Tối hôm , Vũ Tráng Tráng  ngủ ở ký túc xá mà ở bên ngoài. Sáng hôm , lúc 7 giờ 49 phút,  leo tường trở  học viện. Lý do trốn ngủ là..."
Giọng  non nớt dừng  một chút,  một chút cảm xúc nào  lên lý do ngớ ngẩn của Vũ Tráng Tráng: "Mẹ của Vương Lạc sinh bé thứ hai,  em  lo lắng nên em  ở bệnh viện suốt một đêm."
Mọi : "..."
Mẹ Vũ vẫn còn  tin: "Tráng Tráng là đứa trẻ ngoan như ,    thể trốn  khỏi học viện  ban đêm? Có nhầm lẫn gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-46.html.]
Thời Miên   gì, chỉ trực tiếp  quyển sổ  cho bà xem chữ ký bên .
Vì thế, tất cả phụ  đều thấy  chữ  bay bổng, tráng lệ ở phía  và ba chữ 'Vũ Tráng Tráng' nguệch ngoạc như gà bới phía .
Vẻ mặt  Vũ  co giật. Bà liền vung tay tát  phía  đầu con trai  một cái: "Đêm khuya  ngủ mà chạy   thế hả? Còn dám  dối! Vương Lạc là do bố nó nhặt , chả   nào cả, sinh cái quỷ gì mà đứa thứ hai chứ!"
Đây đơn giản là một cuộc xử phạt công khai. Hồ Nhất Châu theo dõi  bộ quá trình,  kìm  bật  tiếng  khẩy.
Sau đó, Hồ Nhất Châu thấy cô bé với đôi mắt đen láy  qua  về phía .
Làm       thích những cô gái nhỏ nhắn xinh  đến mức nào chứ?
Cậu thầm nghĩ bản  xong đời . Quả nhiên, Thời Miên  kịp mở miệng   lý do thì  của Hồ Nhất Châu  nắm lấy lỗ tai , kéo   đến  mặt Thời Miên: "Hiệu trưởng  , thằng nhóc thúi tha    việc  gì?"
Khi  qua  về phía Thời Miên, khuôn mặt tròn của bà   nở một nụ  âu yếm.
 Quyển 1