Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
"Vậy thì  thật sự  cảm ơn cả gia đình bà ." Mẹ Hồ Nhất Châu  với nụ  gượng gạo, chẳng hề  chút vui vẻ nào trong ánh mắt.
Mẹ Trương còn   gì đó, nhưng bỗng nhiên tiếng lăn bánh vang lên trong hành lang.
Giây tiếp theo, bóng dáng cao lớn của Thầy Triệu Tra   xe lăn xuất hiện ở cửa: "Có chuyện gì ? Sao    tụ tập đông đúc ở đây thế ?"
Đông  thế  ư? Liệu   thật sự   gì ?
Mọi  đều    nhưng  một ai trả lời. Thầy Triệu Tra dừng  và hỏi tiếp: "Có chuyện gì xảy ?"
Vẫn  ai trả lời.
Lúc  Thầy Triệu Tra mới thực sự hoang mang.
Anh  cố ý chọn thời điểm  để đến xem "kịch vui" giữa Thời Miên và Tôn Trường Không, nhưng   chuyện  diễn biến khác xa so với dự liệu?
Cuối cùng, vẫn là Thời Miên  bụng "cho   một bậc thang": "Cũng   gì , chúng  chỉ đang bàn về chuyện cuốc đất thôi mà."
Thầy Triệu Tra cuối cùng cũng tìm  cớ để : "Nếu cô   thì  cũng định  tìm cô đây. Chuyện cô    nông nỗi  thì tạm gác , nhưng  cô   quấy rối học sinh của  như ?"
Sự phấn khích mà   tưởng tượng  hề xuất hiện,   đó, ánh mắt      đều  kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-48.html.]
Mẹ Trương  nhịn , nhỏ giọng nhắc nhở: "Thầy Triệu,   là...  chuyện  như  nghĩ ."
"Không  , các   cần  sợ hãi. Dù cô   là hiệu trưởng  nữa, cũng  thể một tay che trời  ."
Thầy Triệu Tra cắt ngang lời bà : "Người gây phiền phức là , học sinh của   hề  gì sai cả."
"Thực  thì vẫn  vài điểm  đúng lắm..."
Một phụ  khác ngượng ngùng mở lời, nhưng ngay lập tức  Thầy Triệu Tra cắt ngang  nữa: "Làm sai cái gì? Chẳng lẽ nạn nhân cũng  chịu tội ?"
Những   thật sự  vấn đề! Rõ ràng con cái họ  đày ải, thế mà đến lúc quan trọng   hòa giải ư?
Thầy Triệu Tra với vẻ mặt nghiêm nghị, dùng giọng điệu của bậc trưởng bối  với Thời Miên: "Hiệu trưởng tiền nhiệm  tốn bao nhiêu tâm huyết mới giữ  học viện ,  cô  phá hoại như thế? Chuyện của học sinh,   cô đừng nhúng tay  nữa..."
"Họ đều là  phạm  và  phạt." Mẹ Hồ  thể  tiếp  nữa.
"  họ... Đợi , cô   gì cơ? Họ đều là những kẻ phạm  và đang  xử phạt ư?!" Giả vờ  vẻ   giúp đỡ kẻ khác suốt nửa ngày, cuối cùng hóa  những  đó  chính là thủ phạm đang chịu phạt.
Hơn nữa,   tình hình , rõ ràng   đều  rõ sự thật, chỉ    ... là !
Quyển 1