Trong tình huống khẩn cấp, Trương Thiên Minh chỉ  thể nâng tay lên để đỡ.
"Bốp!"
Cậu  lùi  mấy bước, chỉ cảm thấy cánh tay tê dại, như  luồng điện chạy qua.
Không ai ngờ rằng Trần Hàn   vẻ gầy yếu nhưng   thể khiến Trương Thiên Minh  lùi bước.
Mẹ Trương vẫn đang hét to  khán đài: "Thiên Minh, con đừng nương tay nữa, dùng  lực !"
Tuy nhiên, chỉ  Trương Thiên Minh  rằng    hề giữ lực.
Và Trần Hàn, tên nhóc   chỉ sức lực tăng mạnh mà còn càng đánh càng hăng, dần tạo thế áp đảo.
Thấy tình thế bất lợi, Triệu Tra  nhịn  mà lên tiếng: "Cẩn thận bên trái!"
Vừa dứt lời, vai     một lực mạnh chẹn .
"Triệu Tra,  định gian lận ?"
Lực đó mạnh đến mức cảm giác xương cốt   như  rời , Triệu Tra khẽ rên một tiếng, cùng lúc Trương Thiên Minh   Trần Hàn quật mạnh xuống sàn.
Kết thúc  ?
Mọi  vẫn  kịp phản ứng, càng  dám tin rằng   đánh bại  là Trương Thiên Minh.
Đặc biệt là Hồ Nhất Châu,  vô thức véo chân  bạn cùng phòng,    bạn cùng phòng "a" một tiếng đáp trả đau điếng.
Nếu chỉ  về thể chất, thì đúng là Trần Hàn từng đội sổ học viện!
Bình thường Trân Hàn còn  thể đánh bại Trương Thiên Minh,    bây giờ    thắng ? Liệu    dùng thuốc kích thích ?
Trong sự tĩnh lặng bao trùm, Trân Hàn chậm rãi  đầu, ánh mắt  về phía Thời Miên đang  gần đó.
Đôi mắt  ẩn chứa sự kinh ngạc, phấn khích, dường như đang tìm kiếm sự xác nhận cho một sự thật khó tin.
Thời Miên gật đầu quả quyết,  đó   về phía Trương Thiên Minh đang   đất, hất cằm : "Hỏi   xem, rốt cuộc ai mới là kẻ vô dụng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-51.html.]
Câu   vang vọng như tiếng sấm, lập tức khiến Trương Thiên Minh,  đang chấn động vì  thể tin  sự thật, cuối cùng cũng  hồn: "Cậu  dám!"
Tuy nhiên, cả tay lẫn chân của   đều  Trân Hàn kìm chặt. Dù   dùng sức đến mức gân xanh nổi chằng chịt, cũng  thể giãy giụa thoát khỏi.
Mẹ Trương cũng ngây dại một lúc,  nhanh chóng bừng tỉnh. Khi bà  định xông lên thì  Mẹ Hồ 'vô ý' chặn .
Chỉ trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi đó, đôi mắt trầm lặng của Trân Hàn  dần bùng lên vẻ sắc bén: "Cậu  xem, rốt cuộc ai là kẻ vô dụng?”
Cậu    hình khỏe mạnh như Trương Thiên Minh, cũng  học sớm hơn   một năm,    dựa  tư cách gì mà   bắt nạt  khác?
Những  khác trong học viện   thiên phú quyền sư như Trương Thiên Minh, thì  lý do gì mà  chịu đựng sự bắt nạt đó chứ?
Trương Thiên Minh  thiên phú, tại   dám  khiêu chiến Khẩu Vĩ? Tại   hiệu trưởng mắng mỏ cũng  dám phản kháng?
Trân Hàn hít sâu một , đột nhiên cảm thấy những gông cùm vô hình  đè nặng tâm trí  bấy lâu nay dường như  tiêu tan   ít. Cậu  dậy, buông Trương Thiên Minh  và tiến về phía Thời Miên.
Bỗng dưng từ phía  vang lên tiếng xé gió: "Mẹ kiếp, mày gọi ai là kẻ vô dụng!"
Trân Hàn chẳng cần  đầu, dễ dàng né tránh cú đ.ấ.m đầy sơ hở đó. Tiếp theo là một cú đá xoay tròn, đá văng đối thủ  xa.
Mẹ Trương lao tới như một tia chớp, ôm lấy con trai.
Tuy nhiên,  ai để ý đến bà , thậm chí   còn  khẩy: "Khẩu khí lớn thế, cứ tưởng mạnh đến mức nào.”
Một   thậm chí còn  đầu  về phía Triệu Tra.
Trương Thiên Minh là học sinh do   chọn,   lắm mà kết quả  chẳng  .
Không chỉ yếu kém về kỹ năng, mà đạo đức nhân phẩm cũng tồi tệ.
Rốt cuộc là Triệu Tra   tầm ,  cố tình đè ép những học sinh mà    ưa?
Triệu Tra   đến mức mặt mày lúc xanh lúc đỏ, bàn tay của   siết c.h.ặ.t t.a.y vịn xe lăn đến mức nó phát  tiếng kẽo kẹt.
Chỉ hai ngày thôi,   Trân Hàn  thể tiến bộ lớn đến thế?
Chắc chắn là Trân Hàn  che giấu năng lực thực sự!
Quyển 1