Điều quan trọng là chỉ năng lực chiến đấu của cô quá cao, bọn họ thể đánh bại cô!
Tiện thể, Thời Miên lái phi xa đưa cô bé, robot và phương tiện bay của Trình Nặc trở về.
Sau khi giải thích rõ ràng về chiếc phi xa, cô gửi lời cảm ơn tới Trình Nặc, mang theo thiết đo lường sức mạnh, vượt tường để rút ngắn đường về học viện.
Những học sinh khác phương tiện di chuyển nên trở về khá muộn. Vừa cửa, họ thấy Thời Miên từ tầng xuống với vẻ mặt mấy vui vẻ.
Mấy học sinh than mệt bỗng nén tiếng thở than, nhanh chóng rà soát hành vi xem gì sai . "Tụi em về ngay khi ngài rời , tuyệt đối la cà nán xem Thất Hợp bang việc." Vũ Tráng Tráng là đầu tiên chịu nổi áp lực, vội vàng thanh minh.
Đây chẳng là đánh khai ...
Một học sinh khác cảm thấy khó chịu, hận thể bịt miệng .
Vũ Tráng Tráng nhận ánh mắt thiện cảm của những bạn học khác, thấy Thời Miên gì, lắp bắp: "Chúng em cũng lén điều khiển phi xa của ngài... ưm ưm..."
Vương Lạc nhịn bịt miệng : "Hiệu trưởng, ngài đừng lời lung tung, chúng em chỉ là kiểm tra xem xe sửa xong thôi! Chỉ là kiểm tra thôi!" Thời Miên liếc một cái.
Lập tức, Vương Lạc tự giác ngậm miệng.
Trong lúc còn lo lắng, Tôn Trường Không từ văn phòng bước : "Đều về hết ? Sắp xếp trang xong hết ?"
"Chưa ạ."
Một học sinh lấy cớ xếp đồ đạc để chuồn , nhưng nhanh hơn: "Chủ nhiệm Tôn, năng lượng của cơ giáp sắp cạn ."
Thời Miên cuối cùng hiểu tại Tôn Trường Không ngăn cho nhóm Hồ Nhất Châu nổ súng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-68.html.]
Tối nay cô chỉ nổ s.ú.n.g hai . Lượng năng lượng còn thừa tiêu hao gần hết khi phóng những luồng đạn ánh sáng. Sau đó cứu , lượng năng lượng ít ỏi còn cũng cạn kiệt .
Cô tránh chuyện 'ghế xe' của Trình Nặc, nhưng thể tránh khỏi vấn đề năng lượng của cơ giáp...
Thời Miên ôm lấy ngực, đau lòng : " nhớ là ông danh bạ liên lạc của Thất Hợp bang, thể nhờ họ thanh toán phí năng lượng giúp ?"
Việc thanh toán hộ là thể nào. Mới nhậm chức vài ngày, Thời Miên càng quyết tâm kiếm tiền sinh hoạt.
Suốt ngày hôm , cô còn nghiên cứu cơ giáp nữa. Sau khi tất việc học kĩ năng chiến đấu, cô liền đeo ba lô của và rời khỏi học viện để kiếm tiền.
Hình ảnh một cô gái trẻ yếu đuối, đáng thương và bất lực rời khỏi cánh cổng học viện khiến hệ thống khỏi cảm thán.
[Em mới tám tuổi mà gánh vác trách nhiệm nuôi gia đình, chịu đựng những gì nên chịu ở tuổi , thật đáng thương!]
Vẻ mặt Thời Miên lạnh nhạt, đáp: "Nếu ít dùng giọng điệu trêu chọc đó, sẽ cảm thấy tin tưởng hơn đấy."
Thực , Thời Miên mời Sa La cùng, vì cô gái là phụ trách mua sắm cho học viện, nên thường xuyên ngoài.
Sa La giải thích rằng cô chỉ hoạt động trong khu vực bình dân, hiếm khi khu trung tâm đô thị.
Một phần vì đủ tài chính, phần khác là đối với những cư dân quen với môi trường , việc mạo hiểm rời khỏi khu vực an đồng nghĩa với đối mặt với nguy hiểm rình rập. Khi Thời Miên đến trung tâm thành phố, trời nhá nhem tối, nhưng đường phố chỉ mới bắt đầu sáng lên những ánh đèn holographic rực rỡ. Sòng bạc, quán bar, hộp đêm... Khắp nơi đều là cảnh tượng xa hoa tráng lệ, tương phản với vẻ bình yên của hành tinh Phan Đạt mà Thời Miên từng thấy. Tựa như một ảo ảnh diễm lệ, một khung cảnh phồn hoa dễ dàng tan vỡ. Thời Miên, một cô gái trẻ xinh , trong những nơi như giống như một con mồi lạc bầy sói đói, mất nhiều thời gian để những ánh mắt thèm khát theo dõi. Thực tế, nếu cô sở hữu thủ phi phàm và cỗ cơ giáp hộ , chủ nhiệm Tôn yên tâm để cô một ngoài.
Một kẻ trung niên ý đồ đến hỏi Thời Miên lạc mất bố , cô biểu diễn một màn dùng lực cơ thể phá nát vật liệu cứng.
Sau đó, Thời Miên liền một tay dẫn đường xu nịnh, cung cấp một lượng lớn thông tin về hầu hết những gì cô về khu trung tâm đô thị .
Quyển 1