Không! Không thể nào! Vương Lạc giật  phản ứng, hận  thể lập tức cúi  lạy lục:
"Em... em  vẻ ngoài xinh , đáng yêu cùng với khí thế áp đảo của Hiệu trưởng  cho kinh ngạc đến tột độ. Làm  mà ngài  thể  xinh ,  đáng yêu   mạnh mẽ đến thế chứ? Ngài là  duy nhất mà em   thể dung hòa  tố chất   với !!!"
[Trời ơi, trong  bộ lịch sử dữ liệu, đây là  đầu tiên  chứng kiến một  khiến   ngả mũ xin thua! Thua  !!!] Hệ thống thầm nghĩ.
Thời Miên cũng thoáng ngẩn ngơ. Cô từng chứng kiến những kẻ trơ trẽn, nhưng  bao giờ gặp  ai mặt dày và vô sỉ đến mức độ .
Lúc , khách bộ hành qua  tấp nập, nếu  hiểu rõ tình hình, e rằng sẽ nghĩ cô đang  trò, còn Vương Lạc chỉ đang diễn kịch phối hợp để dỗ cô vui vẻ.
Thời Miên  phát hiện  ít ánh mắt chú ý đang đổ dồn về phía họ. Cô khẽ : "Cậu  lên ."
"Không  ,  đất  hề lạnh  ạ, em    mà!"
Thấy Vương Lạc vẫn còn ý định tiếp tục diễn trò, Thời Miên chợt lạnh mặt: "Nếu  lập tức  dậy ngay, thì  còn  thể giảm bớt vài cú đánh dành cho  đấy."
Vương Lạc vội vã bật dậy: "Có thể giảm bớt vài buổi huấn luyện   ạ? Chúng em sẵn sàng hy sinh giấc ngủ, tự nguyện tăng cường lượng luyện tập. Chúng em đều là một phần của học viện, sẵn lòng cống hiến vì tương lai phồn thịnh của học viện!"
"Nói thẳng vấn đề."
"Chúng em thiếu tiền."
Đây là một lý do  thực tế, Thời Miên khựng : "Thiếu bao nhiêu?"
"Cái ..."
Vương Lạc  do dự,     Trần Hàn, thấy    phản đối, mới tiếp lời:
"Thiếu khá nhiều. Em thì , đủ để chăm sóc phụ  là .  em gái của Trần Hàn  vấn đề về sức khỏe, cần sử dụng thuốc gen, mỗi liều cần đến hàng triệu tinh tệ." Nếu là  đây,  cũng chỉ tìm cách lảng tránh chủ đề .
 giờ, Thời Miên  chỉ là hiệu trưởng của họ, mà còn là chủ nợ, là  mang đến tất cả sự  đổi cho họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tinh-te-hieu-truong-nho-be-nhung-sieu-ba-pciq/chuong-70.html.]
Không  Thời Miên, họ chỉ  thể  những đấu sĩ dự  hạng xoàng,  kiếm  nhiều tiền,  còn  chịu đựng chấn thương.
Đặc biệt là Trần Hàn,  vai gánh nhiều áp lực,  chắt bóp từng khẩu phần, thể trạng luôn trong trạng thái thiếu hụt dinh dưỡng trầm trọng.
Nếu  thì với trình độ võ kỹ đó,   tuyệt đối  đời nào  chịu nhục  tên Trương Thiên Minh.
Vương Lạc hiếm khi nghiêm túc: "Hiệu trưởng, chúng em   ảnh hưởng đến việc luyện tập ban ngày, xin ngài xem xét châm chước?"
"Còn  xem biểu hiện của các ." Thời Miên nhớ tới hình ảnh mấy  trốn ngủ  bắt hôm đó, cùng mấy vết thương   Trần Hàn: "Giúp  việc , hôm nay  sẽ tha cho các ."
Vương Lạc lập tức tươi tỉnh hẳn: "Làm việc cho hiệu trưởng đây   là giúp đỡ? Đó là vinh dự cần  !"
Đầu tiên thể hiện lòng trung thành,  mới hỏi rõ: "Việc gì  ạ?"
Tất nhiên là nhiệm vụ kiếm tiền.
 cụ thể thì cần  chờ khi tiến sâu  khu vực bên trong mới . Vương Lạc và Trần Hàn rõ ràng  quen thuộc với nơi , chủ động  hướng dẫn viên cho Thời Miên.
Đầu tiên, Thời Miên  đăng ký thông tin  thiết  tự động,  nhận thẻ định danh, lúc  mới  thể xuyên qua rào chắn an ninh robot vũ trang để  thang máy.
"Đây là khu vực của các tuyển thủ sơ cấp, thẻ định danh mới đăng ký chỉ  thể đến đây. Bên trong còn  cung cấp phòng nghỉ miễn phí và dung dịch dinh dưỡng. Trước  em và Trần Hàn đến đây chủ yếu để dùng nhờ dung dịch dinh dưỡng, một năm cũng  giành  bao nhiêu chiến thắng."
Vương Lạc kể những việc  mà  cảm thấy  hổ, còn vỗ vai Trần Hàn: "    đạt  bước tiến vượt bậc, hôm qua  thách đấu giành lấy vị trí cuối cùng của sân đấu trung cấp. Giờ   là một đấu sĩ chỉ cần một trận là  thể kiếm về hàng chục ngàn tinh tệ."
Trần Hàn  thoải mái với những lời ngợi khen như , chủ động hỏi Thời Miên: "Hiệu trưởng, ngài  trực tiếp tiến  sân đấu trung cấp luôn ?"
Thời Miên cũng cảm thấy tiền kiếm  ở sân đấu sơ cấp khá chậm chạp: "Làm thế nào để tiến cấp?"
"Sân đấu sơ cấp thắng một trận  1 điểm, tích lũy đủ một trăm điểm  thể lên trung cấp.  cách  khá chậm,  hai phương pháp nhanh hơn: một là  khi tích  10 điểm liền thách đấu giành vị trí cuối của sân đấu trung cấp, hai là trực tiếp khiêu chiến với Tinh thú và giành ba chiến thắng liên tiếp."
 Quyển 1