Ngô Tuệ Nương  mang thai 2
Triệu Tam Nương  Xuân Hoa chỉ là một tiểu nha đầu,  chút hoài nghi : “Có  ?”
“Đương nhiên là .” Xuân Hoa cầm cái nồi lên, “Những thứ đại tẩu dạy  đều ghi chép , món rau  thực đơn  cũng đều  , giao cho   thành vấn đề.”
Tôn Thị hài lòng mỉm , khuê nữ của nàng   cho Đại Hà Yến cũng sắp  một năm, cũng nên thể hiện chút tay nghề ,  thì  trong thôn sẽ luôn cho rằng nương tử Đại Sơn nấu ăn lợi hại nhất, khuê nữ Xuân Hoa của nàng  nấu cũng   chỗ nào để chê.
Trình Loan Loan mở miệng : “Mã bà tử, ngươi hỗ trợ Xuân Hoa quản phòng bếp, Tuệ Nương,  đưa con  về nghỉ ngơi.”
Sự việc đều   sắp xếp  thỏa, Ngô Tuệ Nương liền  kiên trì thêm nữa.
Hai   định  thì Ngô đại nhân mồ hôi nhễ nhại xuất hiện ở cửa phòng bếp.
Chu lão bà tử cố ý trêu  : “Ngày mai mới  bữa cơm tất niên, Ngô đại nhân vội gì chứ,   là đói  , Xuân Hoa, ngươi mau   vài món ăn cho Ngô đại nhân lấp đầy bao tử…”
Ngô đại nhân há miệng thở dốc, giơ tay : “Thẩm đại nhân phái  đến , kinh, kinh thành bên đó   tới…”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý chính cũng bước nhanh  đến: “Nương Đại Sơn, ngươi mau, mau chuẩn  một chút, hình như là kinh thành đến ban thưởng, đang tiến  thôn đến nhà ngươi…”
“Ai yo,  là một hỉ sự!”
Chu lão bà tử hoan hô lên.
Nương Đại Sơn thăng quan  ban thưởng, đây là chuyện đại sự của  thể thôn dân bọn họ, cũng là phúc khí của thôn Đại Hà,  xung quanh đều kích động vui mừng theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1032.html.]
Trình Loan Loan gần như đoán  là chuyện gì đang xảy ,  ngờ rằng ban thưởng  đến nhanh như .
Nàng bước nhanh  ngoài, đám  trong phòng bếp  còn tâm tư gì mà chuẩn  nguyên liệu nấu ăn nữa, nhao nhao như ong vỡ tổ  xem náo nhiệt.
Trên đường chính, mười mấy cỗ xe ngựa hoa lệ  tới, con ngựa đó   liền thấy  mệt, đoạn đường  đến đây e là chịu khổ  ít, đội xe phía  là  quen cũ, Thẩm huyện lệnh và hai lính liên lạc, đội xe mênh m.ô.n.g cuồn cuộn dừng  ở  cửa đại trạch viện.
Thẩm đại nhân sớm  phái  đến thông báo , quả thực là kinh thành đến ban thưởng, vì để ban thưởng  thể đến thôn Đại Hà trong năm nên  để Minh công công  theo, mà là sai   roi thúc ngựa đem vật ban thưởng đưa đến dịch trạm,  đó  từng trạm từng trạm đưa đến huyện Bình An, do lính liên lạc phụ trách tuyên chỉ.
Trình Loan Loan  xong triều phục, dẫn theo  nhà   tiếp chỉ.
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu , quốc gia thi nhân, dưỡng dân vi thủ, Tuệ An Nhân thôn Đại Hà huyện Nhĩ Bình An, ân đức rộng lượng, thiện ái từ bi… nay thọ lễ trẫm ban thưởng,   vì  vui lòng trẫm, mà là vì nước vì dân, đặc biệt ban thưởng trăm lượng vàng, nghìn lượng bạc, mười xấp lụa gấm thượng hạng, mười xấp Giang Châu thượng hạng, mười xấp lụa tơ thượng hạng, mười xấp gấm sa… một đôi bình phong, một cặp bình hoa mẫu đơn…”
Trên thánh chỉ là một chuỗi dài các lễ vật ban thưởng.
Người thôn Đại Hà thực  cũng coi như từng trải qua sự đời, phía  ban thưởng nhiều  như ,   những vàng bạc châu báu  liền  còn kích động như thuở ban đầu nữa.
Mọi  quỳ  mặt đất, trong lòng đều là cùng một ý niệm,  ,      thăng quan.
Bọn họ còn cho rằng nương Đại Sơn   sẽ  thăng lên ngũ phẩm mệnh phụ triều đình, thánh chỉ     hẹp hòi keo kiệt như thế… Đương nhiên đám  cũng chỉ nghĩ trong lòng,  dám  .
Trạng thái của Trình Loan Loan  là bình thản, lẳng lặng  lính liên lạc  thánh chỉ, thánh chỉ  cuối cùng cũng  xong, nàng chuẩn   lên tiếp chỉ.
Lúc , lính liên lạc  lấy  thêm một thánh chỉ khác mở , tiếp tục  lên.
“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu , thôn dân Đại Hà, huyện Bình An, Triệu Hữu Kim tham quân nhiều năm,   bách phu, trung can nghĩa đảm, chinh chiến sa trường, trẫm   Triệu Hữu Kim  quản ngại vì nước hy sinh, quả thực triều  vì một tổn thất lớn mà suy thoái, đặc biệt truy phong là Thất phẩm Kính Nghị Hộ Quân, khâm thử!”
Trình Loan Loan bất ngờ ngẩng đầu.
Không  chứ,  lập công là nàng, nhưng   phong  là Triệu Hữu Kim?