Mùng sáu tháng năm, Trình Loan Loan đến Lâm gia bái phỏng.
Hôn sự của Trình Chiêu là Lâm lão phu nhân dốc hết sức tác thành, hẳn là  đến Kinh Thành liền tìm đến cửa, nhưng mấy ngày , khi chuyển bái , lão phu nhân vẫn luôn   thời gian, thế là trì hoãn tới hôm nay.
Lâm thái phó  là nhất phẩm, Lâm phủ  cũng coi như phủ  xa hoa nhất, lớn nhất ở Kinh Thành, cửa son ngói bích, thủy tạ đình đài, giả sơn hoa viên, khắp nơi là hạ nhân bận rộn, đẳng cấp sâm nghiêm,   chính là dáng vẻ của đại hộ nhân gia.
Trình Loan Loan dẫn theo Tề bà tử cùng tìm đến, hai   theo quản gia  trong,  qua hành lang, xuyên qua cửa thùy hoa, bước qua cánh cửa  đến cánh cửa khác, cuối cùng mới đến viện mà Lâm lão phu nhân ở.
Vân Mộng Hạ Vũ
Viện   yên tĩnh, cây cối cao lớn, trăm hoa đua nở.
“Tham kiến Tuệ An Nhân.” Một lão bà tử  tới hành lễ với Trình Loan Loan, “Lão phu nhân đang ở đình hoa thưởng , An Nhân mời  lối .”
Trình Loan Loan  theo đến đình hoa, đình hoa  so với đình hoa nhà nàng rộng lớn hơn  nhiều, các chủng các loại hoa cỏ xuân hạ kết hợp  bày biện ở tứ phía đình hoa, từng bồn từng bồn chống chất, hình thành một biển hoa loại nhỏ, kêu gọi  nhiều hồ điệp bay đến nhảy múa, còn  một  nha  cầm theo cái làn để ngắt cánh hoa, phong cảnh  trông vô cùng  mắt.
Nàng  đến mấy , thu hồi tầm mắt,  vài bước về phía  thì  thấy Lâm lão phu nhân đang  ở trong đình.
Lâm thái phó  là nhất phẩm, phong cho thê tử là Cáo Mệnh, Lâm lão phu nhân bây giờ là nhất phẩm cung nhã phu nhân do đích  Thánh Thượng sắc phong, địa vị cực cao.
“Tham kiến Lâm lão phu nhân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1091.html.]
Trình Loan Loan  uốn gối hành lễ, tư thế  còn là Tề bà tử dạy nàng học .
“Tuệ An Nhân  cần  hành những hư lệ  .” Lâm phu nhân  lên,  xuống bậc thềm đỡ Trình Loan Loan dậy, “Những ngày   vẫn luôn  đại sư tụng kinh, vì   thể gặp mặt Tuệ An Nhân sớm hơn, Tuệ An Nhân đừng trách.”
Trình Loan Loan  : “Lão phu nhân đây là đang  lời gì ,  tùy ý tìm đến quấy rầy, vốn là do  đường đột,   thể trách lão nhân gia ngài.”
“Chủ yếu là vị đại sư  ba năm mới tụng kinh một , bỏ qua   liền  đợi thêm ba năm, vì   mới  dành thời gian  ,  thì  sớm  phái  mời Tuệ An Nhân đến đây .” Lâm lão phu nhân kéo tay Trình Loan Loan, bỗng nhiên nhiệt tình hơn  nhiều, “Ngươi   ba chữ Tuệ An Nhân trong giới phu nhân Kinh Thành  đưa tới oanh động lớn như nào , ngươi   bao nhiêu phụ nữ khâm phục ngươi   đố kỵ với ngươi, nếu  ngươi  đến Kinh Thành,   bao nhiêu  sẽ gửi thiệp mời cho ngươi nữa… Chắc cũng sẽ  gửi thiệp mời cho ngươi, bọn họ ai cũng tự cao tự đại,   khả năng chủ động mời một lục phẩm an nhân đến nhà…”
Vừa  khi đối mặt, Trình Loan Loan còn cho rằng Lâm lão phu nhân giữ  phận,  khó ở chung, nhưng lúc   nghĩ vị lão phu nhân  khá là dễ gần.
Nàng  : “Nào  khoa trương như …”
“Chính là khoa trương như .” Lâm lão phu nhân kéo nàng  xuống, “Ta tuy là nhất phẩm Cáo Mệnh, nhưng đây là vì trượng phu của  là nhất phẩm đại quan, nếu dựa  bản  … chậc,    bất cứ tài năng nào, cả một đời đều  thể lọt  mắt Hoàng Thượng, càng  thể đạt  danh phận Cung Nhã phu nhân… trong Kinh Thành, nữ tử duy nhất dựa  bản  đạt  phong hào là Thái Bình công chúa, bởi vì chủ động xin  đến biên cương hòa  nên mới trở thành công chúa tôn quý nhất triều …”
Trình Loan Loan  khen nhiều cũng cảm thấy ngại ngùng.
Nàng thực sự  nghĩ đến, chuyện của nàng  mà  lưu truyền rộng rãi khắp Kinh Thành, còn nhận    ít fan nữ.
“Ta  dự cảm rằng tiếp theo đây, ngươi sẽ còn thăng vị nữa.” Lâm lão phu nhân thẳng thắn , “Chỉ là  triều đình những tên đại thần phủ bại    nổi  bên cạnh thăng quan quá nhanh, từng  một tìm đủ  loại cớ, lý do ngăn cản Hoàng Thượng hạ thánh chỉ… nhưng theo  thấy, bất luận bọn chúng  ngăn cản thế nào, đều  thể ngăn cản Tuệ An Nhân mưu cầu hạnh phúc cho bách tính, tất cả bách tính  thể thấy  sự đóng góp của Tuệ An Nhân, Hoàng Thượng đương nhiên cũng  thể thấy , ngươi sớm muộn cũng là  nhất Cáo Mệnh phu nhân triều Đại Vũ.”
Trình Loan Loan: “...”
Nếu cứ khen nữa thì nàng thực sự  đào tẩu.