Đây là tội khi quân 1
Mười phong thư  bày đầy  chiếc bàn đá trong đình.
Trình Loan Loan tiện tay mở  một phong, là thư bằng tiếng Anh, ba bốn trang giấy, cực kỳ dài.
Chương đại nhân ho khan hai tiếng, ngượng ngùng : “Bởi vì A Tát Bố và triều Đại Vũ cách  quá xa, trao đổi thư từ cũng  nhiều nên chỉ  vài phong  thôi. Một phong thư dài ba bốn trang giấy nhưng  chỉ  thể dịch  ngôn ngữ của triều Đại Vũ  nửa trang, cũng   dịch  đúng  …. Còn mong Tuệ An nhân giúp đỡ xem là  ý gì.”
 là Trình Loan Loan xem tiếng Anh như tiếng  đẻ nhưng phong thư   sử dụng một  cách dùng tiếng Anh cổ nên  một lúc  nàng mới phản ứng  kịp. Cho dù như  cũng  cản trở nàng hiểu  ý đại khái của phong thư , chỉ là một phong thư hỏi thăm sức khỏe bình thường mà thôi nhưng dong dài đến ba bốn trang.
Nàng đặt bức thư xuống, mở miệng : “Đột nhiên xem qua thế   thật sự  hiểu, Chương đại nhân cũng đừng  khó .”
“Vậy Tuệ An nhân cứ chậm rãi xem.” Chương đại nhân  lấy một quyển sách từ trong tay áo : “Đây là sách hướng dẫn sử dụng từ vựng của A Tát Bố,   bảo  đặc biệt sửa sang , Tuệ An nhân  thể đối chiếu với quyển sách từ vựng   chậm rãi dịch….”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Loan Loan đau đầu: “Ba ngày    rời khỏi kinh thành .”
Trên mặt Chương đại nhân  vẻ mất mát: “Vậy ba ngày   thể dịch  bao nhiêu thì dịch . Chuyện   quan trọng với triều Đại Vũ, mong Tuệ An nhân giúp đỡ. Lão hủ nhất định sẽ ca tụng công đức của Tuệ An nhân  mặt Hoàng thượng….”
Trình Loan Loan: “….”
Sao nàng cứ  cảm giác   bắt cóc về mặt đạo đức  nhỉ.
 thấy Chương đại nhân  râu ria bạc phơ mà vẫn lao tâm khổ trí vì việc nước nên nàng cũng  nhẫn tâm từ chối.
Những phong thư  thoạt  thì thấy nhiều nhưng  thực tế nàng chỉ cần nửa canh giờ là  thể  thành. Quên , giúp vị lão nhân gia  .
Sau khi bàn xong việc lớn, cả  Chương đại nhân đều  thả lỏng, trở  hôn yến tiếp tục uống rượu mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1103.html.]
Trình Loan Loan bỏ thư  trong tay áo,  đó bảo Tề bà tử cất giữ cẩn thận  mới cùng Lâm phu nhân đến tân phòng  tân nương tử.
Tân phòng là chủ viện của tiểu viện , là gian phòng lớn nhất, của hồi môn  bày biện trang hoàng khắp  nơi, xung quanh dán chữ hỷ đỏ tươi, chỗ cửa   hai bà tử  trông giữ, một nha   ở cửa tân phòng, trong tân phòng còn  một nha đầu hầu hạ bên .
Tân lang tân nương đang ở trong tân phòng uống rượu giao bôi theo quy củ, khăn voan đỏ trùm đầu của tân nương   gỡ xuống.
Năm nay Tư Đồ Mạn mới mười lăm tuổi, vẫn mang dáng vẻ của một tiểu cô nương, tuy  lối trang điểm tân nương  cho thành thục hơn nhưng vẫn là dáng vẻ của cô nương nhỏ xinh, đôi mắt to tròn, lông mi cong dài, ánh mắt cực kỳ linh động.
Bà tử đưa Trình Loan Loan và Lâm phu nhân  giới thiệu: “Tiểu thư, vị  là Lâm phu nhân còn vị  chính là Tuệ An nhân.”
“Gặp qua Lâm phu nhân, gặp qua Tuệ An nhân.” Tiểu cô nương lập tức  dậy, vẻ mặt tươi : “Nếu   nhờ Lâm phu nhân  giữa  mối thì con cũng sẽ   cơ hội  kết  phu phụ với lang quân….”
“Khụ khụ.”
Bà tử bên cạnh ho lớn một tiếng, một cô nương như tam tiểu thư     thẹn thùng mà  những lời kiểu  chứ, cũng  sợ    chê .
Tư Đồ Mạn đỏ mặt,  về phía Trình Loan Loan : “Tuệ An nhân thật sự trẻ quá  mất….”
Trình Loan Loan  : “Bây giờ nên gọi là nhị cô.”
Tiểu cô nương le lưỡi: “Nhị cô.”
Chỉ chốc lát  một vài bà tử, phụ nhân hàng xóm láng giềng cũng bước   tân nương tử, tính cách tiểu cô nương hướng ngoại, hoạt bát  thể hòa đồng với tất cả  .
Trình Loan Loan cảm thấy chất tức phụ  , cùng với Trình Chiêu, một  lanh lợi một  điềm tĩnh, tính cách    thể bù đắp cho , cuộc sống   mới thú vị.
 tiếp  còn  một vấn đề khó khăn đang chờ tiểu cô nương , hy vọng nàng  thể chống đỡ.
Sắc trời dần tối, Lâm phu nhân  cáo từ, Trình Loan Loan cũng chuẩn  rời .
Khách khứa tụ tập trong viện cũng  giải tán gần hết, hạ nhân của Tư Đồ gia đang giúp đỡ dọn dẹp tình cảnh hỗn độn còn tân lang quan   một đám đồng môn vây quanh đưa  tân phòng từ lâu, trêu chọc tân nương tân lang một hồi, càng náo nhiệt càng mỹ mãn, ở nơi nào cũng  quy củ như .