Đây là tội khi quân 2
Sau khi Trình Loan Loan đưa Lâm phu nhân lên xe ngựa xong thì cũng chuẩn  đưa theo hai nhi tử rời  nhưng   Trình đại tẩu gọi .
Trình đại tẩu cũng  uống vài chén rượu, sắc mặt  hồng hào, ý  đầy mặt, : “Nhị cô Chiêu Nhi, Chiêu Nhi của chúng   thể  như ngày hôm nay đều  cảm tạ …. Tuy rằng  nhiều  đều  Chiêu Nhi  thể lấy công chúa,  thể  nữ tế của Hạ gia nhưng chúng  , thê tử mà  tìm cho Chiêu Nhi nhất định là  nhất,   nương như   Chiêu Nhi cám ơn nhị cô.”
Trình Loan Loan   gì.
Vân Mộng Hạ Vũ
Từ  đến nay Trình đại tẩu luôn  thích  nhị cô là nàng,  quãng đường đến kinh thành cũng gây   nhiều phiền phức,  thể nào  đến kinh thành   đổi trở nên  hơn.
Lần   mấy lời  ho sáo rỗng như  nhất định là còn  chiêu khác ở phía .
Trình đại tẩu xoa xoa tay : “Khế ước bán  của Trình Đinh ở  tay    ?”
Trình Loan Loan gật đầu: “Cho nên?”
“Chiêu Nhi   đang học cách kinh doanh nhưng một vài sản nghiệp trong tay đều   danh nghĩa của Trình Đinh…. Trình Đinh  cũng    của Chiêu Nhi, vẫn  một tầng ngăn cách ở giữa, cứ  cho   cảm thấy lo lắng  yên.” Trình đại tẩu bày  vẻ mặt tươi : “Cho nên  nghĩ  thể đưa khế ước bán  của Trình Đinh cho Chiêu Nhi giữ  …. Nhị cô Chiêu Nhi yên tâm,   lấy , chúng  sẽ trả tiền,  bao nhiêu thì sẽ trả bấy nhiêu,  thiếu một văn.”
Trình Loan Loan nở nụ : “Tức phụ Chiêu Nhi dẫn theo hơn mười hạ nhân gả đến đây, khế ước bán  của những hạ nhân đó đều  trong tay tức phụ Chiêu Nhi. Có  đại tẩu cũng cảm thấy  yên tâm lắm,   cũng   thế tức phụ quản lý hạ nhân  ?”
“À, chuyện ….”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1104.html.]
Trong nháy mắt Trình đại tẩu  chột .
Nàng  là    chồng, giúp tức phụ quản lý hạ nhân là việc danh chính ngôn thuận nhưng   nhị cô  như  nàng  liền cảm thấy  giống như trở thành một  tội ác tày trời .
Trình Loan Loan lạnh nhạt mở miệng: “Trình Đinh là   Hoàng thượng ban tặng, ngươi cảm thấy   thể nhường   Hoàng thượng ban tặng cho  khác ?”
Trình đại tẩu   lành : “Cũng chỉ là chuyện trong nhà của chúng  mà thôi,  thể nào ầm ĩ đến chỗ Hoàng thượng . Muội  , chúng  cũng   thì  Hoàng thượng   ….”
“Đây chính là tội khi quân.” Trình Loan Loan đột nhiên lời  mau lẹ, thần sắc nghiêm nghị: “Ta thấy ngươi  ăn cơm ngục   , ngươi  giam trong ngục cũng   cả, chỉ sợ ảnh hưởng con đường  quan của Chiêu Nhi, nếu  ngươi chính là tội nhân thiên cổ của Trình gia.”
Trình đại tẩu sợ tới mức rụt vai so cổ, còn  kịp  gì thì Trình Loan Loan  cất bước  ngoài.
“Bà nương ngươi  gây chuyện phiền phức gì .” Trình lão thái thái  tới, xụ mặt : “Một lão nương của tân quan thất phẩm như ngươi cũng chỉ hơn dân chúng tóc húi cua bình thường một chút, ở   cái gan hô to gọi nhỏ với An nhân lục phẩm. Nếu còn để cho  thấy ngươi và nhị cô Chiêu Nhi cãi  thì  sẽ sai  đưa ngươi về thôn Trình Gia.”
Trình đại tẩu cũng  dám đắc tội  chồng , hơn nữa nếu để Chiêu Nhi  chuyện  thì nàng  sẽ  chính nhi tử của  trách cứ vài câu.
Trình lão thái thái lấy một chiếc túi vải màu đỏ từ trong tay áo : “Đây là vòng tay vàng  mua ở kinh thành, sáng mai ngươi tặng cho tức phụ Chiêu Nhi .”
“Trời ạ, nặng quá.” Trình đại tẩu nhận lấy: “Cái vòng  cũng  một trăm lượng bạc đấy nhỉ, tức phụ Chiêu Nhi giàu  như , tặng vòng tay vàng quá lãng phí…. Ta  sớm chuẩn  quà gặp mặt , là một tấm vải đỏ do  tự thêu….”
“Cái  là để tăng thể diện cho  chồng ngươi.” Trình lão thái thái tức giận : “Ngươi cứ  vòng tay  là đồ gia truyền do tổ tiên Trình gia truyền . Tức phụ Chiêu Nhi cảm thấy   coi trọng đương nhiên sẽ một lòng một  với Trình gia chúng . Ngươi đấy, thật sự  hề  chút dáng vẻ nào của phu nhân quản lý việc nhà cả,  thật sự là   cách nào yên tâm nhắm mắt….”
Trình lão thái thái lắc lắc đầu  .
Trình đại tẩu cầm vòng tay vàng  ngược  xuôi, tuy rằng  nỡ nhưng  dám ngỗ nghịch  ý của  chồng.