Tư Đồ Man cụ thể   thì Trình Loan Loan  , nhưng mà nàng  Thẩm Chính , Trình lão đại  đánh vỡ đầu, gần đây cần   giường dưỡng bệnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Loan Loan dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng , khẳng định là lão thái thái và lão đầu tử phối hợp với , Trình lão đại   chút năng lực chống đỡ nào, trong lúc hỗn chiến, đầu  nện tổn thương... Mặc dù chủ ý  là Trình Loan Loan đề , nhưng nàng  cảm thấy áy náy chút nào, loại  như Trình lão đại bình thường  trung thực chất phác, trong thôn  ruộng cũng là một tay cừ khôi nhưng chỉ cần  một chút cơ hội,  sẽ bay lên, nhất định  đánh cho ngoan ngoãn, bằng    chắc chắn sẽ   chuyện thiêu .
Sau đó mấy ngày, Trình Loan Loan vùi  ở trong viện  công việc phiên dịch cuối cùng.
Một cuốn lịch sử văn hiến quốc gia A Tát Bố thật dày, hơn hai mươi ngày cuối cùng cũng   xong,  đó  tỉ mỉ  chép , nhưng mà công việc chép   thuộc trách nhiệm của Trình Loan Loan, do hai trợ thủ mà Chương đại nhân đưa tới sửa soạn chép , biên soạn thành sách, nhưng mà đây chỉ là bản sơ thảo, cần tìm Chương đại nhân hiệu đính  đó mới  thể xác định là   phiên bản cuối cùng.
Lúc   tiến  tháng sáu, nhiệt độ kinh thành dần dần cao lên, giữa trưa nắng gắt như lửa,   đường phố đều ít hơn một chút.
Trình Loan Loan  ở  xe ngựa, chầm chậm tiến về Chương phủ.
Chương đại nhân  chờ đợi từ sớm, khi tiếp nhận quyển thư tịch   biên dịch thật dày  tay Trình Loan Loan,  đến con mắt cũng nheo : "Lão phu liền  Tuệ An Nhân sẽ  cô phụ sự tín nhiệm của hoàng thượng mà, mới hơn hai mươi ngày thôi đấy, cuốn sách dày như  liền phiên dịch xong , nếu để cho  của Hồng Lư Tự chúng  , sợ là đến chí ít  nửa năm..."
Trình Loan Loan nâng trán.
Kỳ thật một tuần nàng   thể phiên dịch xong , vì giấu dốt, hai ngày đánh cá ba ngày  phơi, lúc  mới mất hơn hai mươi ngày.
Nàng mở miệng : "Chương đại nhân  xem nội dung  sai sót gì  , chúng  kịp thời sửa chửa  luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1129.html.]
Chương đại nhân gật đầu, gọi mấy quan viên Hồng Lư Tự  cùng xét duyệt, lúc mấy quan viên  đang thẩm duyệt, Chương đại nhân cùng Trình Loan Loan đang  chuyện.
"Người Hoàng Thượng phái  biên cảnh Bắc Cương  trở về, nhiều tên sứ giả của nước A Tát Bố ở Nguyệt thị tộc, biên cảnh nước Đại Vũ, sứ giả Tịch Cơ Quốc cũng ở bên , thế là dứt khoát mời sứ giả của hai nước đến đây. Tịch Cơ Quốc cùng Đại Vũ chúng  là bạn cũ, phương diện giao lưu   vấn đề lớn, nhưng sứ giả của A Tát Bố vẫn  cần Tuệ An Nhân sang đó phiên dịch, để khởi đầu chuyện  của hai nước..."
Điểm , Trình Loan Loan sớm  chuẩn  tâm lý, quốc gia đại sự, lúc cần nàng, nàng tuyệt sẽ  lùi bước.
Lúc nàng  chuyện với Chương đại nhân, bên  nội dung phiên dịch  chỗ   hợp lý, thế là một đám  thương nghị, cuối cùng là  của Hồng Lư Tự  phục Trình Loan Loan, nàng mặc dù hiểu ngoại ngữ, nhưng  hiểu thói quen trong văn  của thời đại , thói quen dùng từ của thượng vị giả đối với quần chúng bên  nên  nhiều chỗ đúng là phiên dịch  đúng ý...
Người của Hồng Lư Tự cuối cùng cũng tìm  một chút cảm giác tồn tại, bọn họ xem như là cao tài sinh của thời đại , nhưng ngay cả một nông phụ cũng  bằng, cảm thấy  là thất bại.
Bây giờ Tuệ An Nhân cũng  chỗ  hiểu, còn cần bọn họ uốn nắn, điều   rõ, bọn họ cũng   kém như  nha.
Bận rộn một trận liền đến lúc chạng vạng tối, Chương lão phu nhân tự  tới mời Trình Loan Loan ở  dùng cơm, Trình Loan Loan lời cự tuyệt còn    khỏi miệng, chỉ thấy Tề bà tử  theo nàng cùng nàng đến đây từ cổng vội vàng  tới, mặt mũi tràn đầy lo lắng : "An nhân, Tiểu Hải tới,  là xảy  chuyện lớn,  liên quan đến Tam thiếu gia!"
Con ngươi của Trình Loan Loan bỗng nhiên cứng .
Tam thiếu gia chính là Tam Ngưu, tiểu tử    đang yên  ở quân doanh  ,   xảy  chuyện?
Nàng  đầu  về phía Chương đại nhân cùng Chương lão phu nhân: "Trong nhà  việc gấp, hôm nay  ở thêm, ngày khác trở ."
Chương lão phu nhân luôn miệng : "Vậy ngươi nhanh  về xử lý sự tình, nếu như  gì cần trợ giúp thì cứ phái  đến Chương phủ  một tiếng."