Thai chắc chắn là nhi tử 1
Nhân vật chính của bữa tiệc là Trình Loan Loan, Thẩm Đông Minh và Triệu Đại Sơn, ba bọn họ luôn lôi kéo kính rượu.
Thẩm Đông Minh bởi vì quả thật sắp rời , trong lòng cảm khái muôn vàn, chỉ cần đến kính rượu sẽ uống cạn cả chén, nếu Viên sư gia ở bên cạnh giúp đỡ ngăn cản một hai thì sợ là say đến bất tỉnh nhân sự từ lâu.
Triệu Đại Sơn là một hán tử thành thật, cũng hề từ chối, trong thôn đến chạm cốc, liền uống từng ngụm ừng ực, cũng may ruột như Triệu Nhị Cẩu, mồm mép Triệu Nhị Cẩu lợi hại, thể ngăn cản ai thì đều ngăn cản.
Trình Loan Loan xem như là chào đón nhất, nhiều phụ nhân bà tử vây quanh khiến nàng chống chọi nổi.
Nàng nhanh chóng tìm một cái cớ rời khỏi vị trí chủ trì, trốn đến một bàn trong góc dùng bữa.
Bàn là chỗ của nhóm phụ nhân giúp đỡ trong phòng bếp, bận rộn từ ngày hôm qua đến bây giờ rốt cuộc thì các nàng cũng thể xuống ăn một bữa cơm ngon lành.
“Đại tẩu, tẩu cảm thấy hương vị của món dê nướng nguyên con thế nào?” Tôn thị ôm đứa nhỏ sáp gần: “Đây là món do một Xuân Hoa nướng, gia vị cũng là do Xuân Hoa tự suy xét thêm , ngon ?”
Trình Loan Loan ăn vài miếng, giơ ngón tay cái lên: “Xuân Hoa nấu ăn càng ngày càng ngon.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“ đấy, bây giờ Xuân Hoa thể tự đảm đương công việc chính , nếu đến kinh thành, lẽ Đại Hà Yến sẽ thiếu mất một trợ thủ đắc lực.” Tôn thị chớp chớp mắt : “Đại tẩu, tẩu thể để Xuân Hoa của đến kinh thành đấy.”
Trình Loan Loan ngừng tay đang ăn dở: “Vì Xuân Hoa đến kinh thành?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1217.html.]
“Thẩm đại nhân thăng quan, Thẩm thiếu gia cũng ở kinh thành, A Phúc cũng ở bên .” Tôn thị thở dài: “Lấy gà theo gà lấy chó theo chó, sợ khi Xuân Hoa đến kinh thành sẽ trở nữa.”
Trình Loan Loan nở nụ : “Yên tâm, A Phúc , sẽ ở huyện Bình An, sẽ tiếp tục nữa.”
Thẩm gia xem A Phúc là con nuôi, thể buộc A Phúc từ bỏ cuộc sống của bản mà ở hầu hạ bên cạnh Thẩm Chính . Đợi khi A Phúc trở về là thể chuẩn tổ chức hôn sự .
Nàng ngước mắt liền thấy Vương Đại Mạch từ bên cạnh đến, đang vội vàng thêm đồ ăn cho mấy bàn trống.
Lúc nàng mới để ý thấy Đại Mạch đang mang thai, bụng mới nhô lên một chút, ước chừng năm tháng, Triệu Đại Vượng ở bên cạnh cẩn thận chăm sóc tức phụ, hai phu phụ ngọt ngào.
Trình Loan Loan phát hiện, hình như năm nay tức phụ trẻ tuổi ở thôn Đại Hà mang thai cực kỳ nhiều, lẽ là điều kiện cuộc sống hơn, thể của nữ nhân cũng chăm sóc hơn nên dễ dàng thụ thai. Trẻ con chào đời ngày càng nhiều, ngươi đuổi chạy, tình cảnh sẽ cực kỳ náo nhiệt.
Nàng trong góc, thấy Trình gia cũng đến uống rượu nhưng bởi vì nhị lão của Trình gia đều mặt nên cả nhà Trình gia khiêm tốn, cố ý đến chuyện với Trình Loan Loan.
Tạm thời nàng vẫn thực hiện chuyện Trình Chiêu dặn dò, đợi khi nhóm Tứ Đản mang theo đồ về thì mới thể đưa đặc sản kinh thành mà Trình gia mua cho thôn Trình gia đến đó một lượt.
Ngô gia cũng kéo cả nhà cùng đến, khi kính rượu Thẩm Huyện lệnh xong liền kéo Ngô Tuệ Nương đến một góc trò chuyện.
“Tuệ Nương, con chịu khó tranh giành đấy.” Ngô đại nương giận dữ : “Mẹ chồng con càng ngày càng lợi hại, bây giờ Đại Sơn cũng quan, nếu con thể sinh nhi tử cho lão Triệu gia thì con chính là một kẻ tội nhân, thai chắc chắn là nhi tử....”
Ngô Tuệ Nương nhướng mày: “Nương, nương cứ mấy lời mãi. Đại Sơn cũng nhi tử, từ đến nay chồng cũng từng như , chỉ nương mỗi đến thôn Đại Hà đều ....”
“Đại Sơn thành thật, chắc chắn sẽ mấy lời kiểu , chồng con là mệnh phụ triều đình tứ phẩm, càng thể nhắc đến mấy chuyện nhưng trong lòng khẳng định vẫn hy vọng sẽ tôn tử.” Ngô đại nương hạ giọng : “Ta trong nhà những kẻ giàu đều ba vợ bốn nàng hầu. Nếu con sinh nhi tử, Đại Sơn sẽ danh chính ngôn thuận lấy một di nương cửa, đến lúc đó xem con thế nào.”