Triệu lý chính năm nay  hơn năm mươi tuổi, để chòm râu ngắn, tuy rằng tuổi lớn nhưng vẫn   tinh thần.
Hôm nay, ông mặc   bộ quan phục của cửu phẩm Huyện thừa,  đầu đội chiếc mũ ô sa màu đen thuộc quan viên cửu phẩm,   phong thái  ở cửa đón khách.
Bộ y phục mà Triệu lão đầu tử đang mặc   chính là loại vải mà Trình Loan Loan mang từ kinh thành về, trong tay đang cầm chiếc tẩu mua từ Hồ Châu năm ngoái, chân mang giày mới, ông tròng hết những thứ đồ  nhất lên  , nhưng khi đến  mặt của lý chính thì vẫn thấp hơn một khúc.
“Ha ha ha, lão ca, xem  mặc một   như thế nào?” Lý chính còn cố ý khoe khoang một phen: “Hơn một tháng , Ngụy đại nhân  giúp  chuẩn   quan phục,  thử xem, thật  , mặc lên cũng  thoải mái.”
Trước  mỗi  đều là lão già  khoe khoang   một nàng dâu cả lợi hại, bây giờ, rốt cuộc ông cũng  cơ hội khoe khoang  một  .
Triệu lão đầu tử phun  một vòng khói: "Bộ y phục   thì  đó, nhưng  bằng bộ lễ phục quan tứ phẩm mà tức phụ lão đại nhà chúng  mặc, chất vải  mới thực thoải mái  . Lão  , ngươi  cố gắng vì dân chúng  việc, nỗ lực tạo  chiến tích, tranh thủ cũng giành một chức quan tứ phẩm, để cho  hâm mộ một phen."
Lời   ý là, ngươi mới chỉ là quan cửu phẩm, lão tử cũng  hiếm lạ, nếu như ngươi lợi hại thì hãy  lam quan tứ phẩm .
Triệu lý chính: "..."
Tiểu lão đầu  quá kiêu ngạo !
 mà  phận hiện giờ của ông  khác,  cần  so đo với một  bình thường  gì.
Lý chính tiếp tục ở cửa   đón khách, lý chính thôn phụ cận cũng đều  mời tới.
Trình lý chính chắp tay : “Triệu lý chính, chúc mừng chúc mừng.”
Triệu lý chính khụ khụ mở miệng: “Nên gọi Triệu Huyện thừa, về  thôn Đại Hà  chính là đại tôn tử của .”
Các lý chính: “……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1241.html.]
Lão già  thật sự đắc ý đến tận trời cao .
   quan lớn một cấp, bọn họ cũng   cách nào phản kháng, chỉ  thể quy củ sửa miệng.
“Triệu Huyện thừa mặc một  y phục vô cùng khí phái, đây là huyện thừa đại nhân đầu tiên của huyện Bình An chúng  đấy."
“Về  Triệu Huyện thừa  trong huyện  việc, cũng đừng quên đám lý chính chúng  đây vẫn còn đang sống cuộc sống khổ cực đó nha.”
“Vương gia chúng   nhập thôn Đại Hà, về   bộ đều nhờ Triệu huyện thừa che chở.”
“…”
Dưới sự nịnh nọt  ngừng của  , Triệu lý chính  chút ngoài ý  mà uống say.
Vân Mộng Hạ Vũ
Người sống đến tuổi , đột nhiên  tới đỉnh cao nhân sinh, ai  thể khống chế  tâm tình kích động của bản   chứ?
Sau khi cơn say qua , Triệu lý chính… À , nên gọi Triệu Huyện thừa, bắt đầu chính thức đảm nhiệm chức quan Huyện thừa, nhiệm vụ chủ yếu  mắt của ông chính là hiệp trợ Ngụy huyện lệnh chậm rãi cải tạo thôn Đại Hà thành một thị trấn  quy mô trung đẳng, còn  một  thủ tục đổi trấn, tất cả đều cần ông  tự  chạy đến Hồ Châu tỉnh Vân để  việc, chuyện    chỉ trong thời gian ngắn là  thể  xong.
Hơi thở mùa đông càng thêm nồng đậm.
Trong nhà kho của Trình Loan Loan, bông vải đều biến thành sản phẩm, một    thành áo trong bằng bông,  thương nhân từ các nơi khác đến vận chuyển  khắp cả nước để bán.
Mà thương nhân phía bên Tây Bắc cũng mang đến tin tức bên  cho nàng.
Năm nay việc mở rộng trồng bông chủ yếu là ở Hồ Châu và Tây Bắc, phía Tây Bắc ánh sáng mặt trời đầy đủ, điều kiện địa lý  . Chất lượng bông trồng  cũng vô cùng . Một  bông  chính phủ nơi đó mua để tiến cống cho triều đình, phần còn  dân chúng giữ  để may y phục, chăn mền chống lạnh.
"Tây Bắc  đến tháng mười một, gió bắc thổi vù vù, lạnh thấu xương, hàng năm đều   nhiều  c.h.ế.t cóng." Một thương nhân  trò chuyện với Trình Loan Loan: "Năm nay  bông, hơn nữa còn trồng  ít, nhà nào cũng  y phục mới, chăn bông mới, các bá tánh bên    bông vải là do Tuệ Cung Nhân đề xuất, cưỡng chế mở rộng, lúc đầu còn  chút  , bây giờ cái tên Tuệ Cung Nhân   nổi tiếng,   đều mang ơn đó.”
Trình Loan Loan  rộ lên: “Vậy xem  sang năm việc mở rộng bông vải sẽ thuận lợi hơn  nhiều.”